41 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vãn Thanh tức giận dùng sức đẩy hắn, ánh mắt trừng trừng phóng ra. Kỳ thật nàng không muốn như thế nhưng do thẹn quá.
42 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Khí trời vốn vô cùng tốt, bỗng nhiên lại đổ mưa. Mặc dù chỉ là mưa phùn, nhưng một lúc cũng đủ khiến toàn thân ướt đầm.
43 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Trước mắt Vãn Thanh là một thân cẩm y, một nam tử phong tư xước xước, nàng cảm thấy cả kinh không ít.
44 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Vị cô nương này là?…. ” Vãn Thanh cố tình không biết hỏi. Ánh mắt một mảng lạnh nhạt, nhìn không ra hỉ nộ, bình tĩnh đứng ở một bên.
45 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tuy không thích người nơi này nhưng đối với vật nơi này, Vãn Thanh vô cùng thích. Nàng đắm chìm trong nước ấm và hương thơm của hoa, thể xác và tinh thần vô cùng thỏa mãn.
46 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đột nhiên Vãn Thanh cảm thấy rất hoài nghi, nữ tử như vậy, có gì tốt khiến Phượng Cô phải ngày nhớ đêm thương dù cho đã làm vợ kẻ khác? Chẳng lẽ chỉ bởi vì vẻ đẹp của nàng? Không lẽ Phượng Cô lại là loại người trần mắt thịt đến mức chỉ biết vẻ ngoài thôi sao ! !Qua truyện này đã chứng minh cảm giác của Vãn Thanh đúng, đàn bà mặt càng đẹp tâm địa càng xấu xa (giống lời mẹ anh Trương Vô Kỵ nói trước khi lâm chung ghê) , bề ngoài ôn nhu như nước, mỹ lệ xuất trần như không thấy khói lửa nhân gian (yên hỏa nhân gian) – cảm giác như tiên tử trên trời, có ai ngờ tâm địa lại độc ác như vậy! !Vãn Thanh thầm cảm thấy may mắn vì đã phản ứng kịp thời, bằng không, một khi chuyện này xảy ra như ý Nguyệt Nhi, chỉ sợ nàng chết cũng không đền hết tội -.
47 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vừa nhắc Tào Tháo , Tào Tháo đã đến. Chưa ăn được nửa bữa cơm, đã thấy ngoài cửa truyền đến tiếng ồn, nháy mắt thêm một cái, liền thấy Phượng Cô mặc một bộ trường bào màu đen, phong độ nhanh nhẹn đứng ở cửa.
48 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Đi. ” Phượng Cô đột nhiên quát một tiếng. Vãn Thanh ngẩng đầu nhìn về phía hắn, mới biết được là hắn gọi nàng.
49 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Còn không mau nhận!” Thấy Vãn Thanh tựa hồ không có chút cảm động, trên mặt tựa hồ một khối băng lạnh, Phượng Cô lớn tiếng rống giận.
50 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nghe Nguyệt Nhi nói, Phượng Cô ngưng ngay động tác, thâm tình nhìn phía nàng: “Nguyệt Nhi, nàng ta tính tình ác phụ, không có lễ tiết, người cần gì phải vì nàng nói giúp, là nàng vô lễ với người trước, người cần gì phải tự trách mình, ngươi tâm địa thiện lương, không thể để ngươi chịu ủy khuất được.
51 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Lúc này, tên nô tài bị Mộ Dung Kiềm sai đi thỉnh thần y mới vội vã chạy đi vào bẩm báo: “Trang chủ, Lục thần y đi hái thuốc trên núi, nghe nói nhanh nhất cũng phải mấy ngày nữa mới về.
52 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nửa đêm, tay đột nhiên đau dữ dội khiến nàng không ngủ được, thầm thở dài, xem ra lúc này chỉ có thể nhìn ngắm bên ngoài mà thôi.
53 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tà Phong cũng hiểu được bản thân quá kích động, nhưng vừa nghĩ tới cái tên Phượng Cô đối đãi với Vãn Thanh như thế hắn không có nhịn được!Hít một hơi sâu, hồi lâu lửa giận trong hắn mới từ từ dịu xuống.
54 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Rõ ràng vừa thấy hắn đi được một quãng xa, đột nhiên tuấn nhan kia lại xuất hiện ngoài cửa sổ. Vãn Thanh quýnh lên, cố gắng nháy mắt cho hắn bởi vì nàng nghe từ ngoài cửa truyền thấy tiếng bước chân mỗi lúc một rõ hơn.
55 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sáng sớm Vãn Thanh đã bị hồi tiếng đàn đánh thức. Nhân tài đánh đàn đột phá, chỉ bất quá thiếu một ít tình cảm, lại làm cho người nghe cảm giác linh hoạt kỳ ảo quá nhiều, dù sao thì cũng dễ nghe.
56 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vãn Thanh cũng không để ý tới ánh mắt nghi hoặc của bọn họ nữa, nàng thong dong bước tới cầm, chậm rãi ngồi xuống, tay trái thử tiếng đàn, lục âm bắn ra thật trong.
57 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nàng còn tưởng rằng Phượng Cô mới thay tâm đổi tính? !Mới ăn được nửa bữa sáng, thấy Phượng Cô đi đến, vẻ mặt vô cùng giận dữ.
58 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Lục Thủy Đình, mọi người đã đi khỏi, chỉ còn lại có Mộ Dung Kiềm cùng Chu Nguyệt Nhi ở đó. Hai người nhìn cùng một hướng, Chu Nguyệt Nhi ngồi bên cây đàn, nhưng không đánh đàn, ánh mắt mông lung không thể nắm bắt, Mộ Dung Kiềm ngồi cạnh nàng, ánh mắt nhìn về ao sen.
59 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sau khi Phượng Cô đi ra khỏi Tây Sương Phòng. Sắc mặt hắn tối đen như than, làm mấy người thị vệ đi sau không dám mở miệng nói chuyện, chỉ sợ chọc vào cơn giận của hắn.
60 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sau giờ ngọ, Phượng Cô mang theo một đoàn người đi thị sát sản nghiệp. Tuy nói là đi thị sát sản nghiệp, kỳ thật chủ yếu là đi thám thính một ít về võ lâm đại hội lần này! Bởi vì nghe Hồng Thư nói, ở đây, sản nghiệp của Phượng gia – chỉ có hai khách sạn mà thôi.