81 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. ”Sao rồi, có tra ra dấu vết gì không?” Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên trong thư phòng mang theo vài phần mệt mỏi càng nghe lại càng lôi cuốn lòng người.
82 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Giữa trưa lúc nghe thấy nói Chu Nhu Nhi tới, Vãn Thanh đang luyện viết chữ. Trầm mặc viết, tà một khúc đào nguyên:Thuyền đánh cá trục thủy ái sơn xuân, hai bờ sông hoa đào cặp đi tân.
83 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ngày hôm sau Chu Nhu Nhi liền cho người đi mời Chu Nguyệt Nhi tới Phượng Vũ lâu, nói là đã nhiều năm không gặp, khó khăn lắm mới có dịp để biểu tỷ muội ở với nhau vài ngày.
84 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vãn Thanh đi rồi, tiếng Chu Nguyệt Nhi nhu nhược mà ngọt nhuyễn trong thư phòng vang lên: “Ta làm như vậy thật sự không có việc gì sao?” Cặp mắt trong suốt lộ vẻ lo lắng.
85 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tà Phong chân trước chân sau nhảy qua cửa sổ, nàng liền đóng cửa sổ lại, vừa ngồi đến bên bàn, cửa phòng bị một người dùng lực lớn đẩy vào.
86 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Không biết tại sao, khí trời đột nhiên nóng bức lên, khó có thể ngủ, ở trong các, Phượng Cô lật qua lật lại mãi cũng không tài nào ngủ được, trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh Vãn Thanh ngẩng đầu lên, khuôn mặt nở rộ nụ cười như hoa, nụ cười sáng lạn, không âu lo, rạng ngời như ánh mặt trời, nụ cười thế này, hắn chưa từng gặp qua.
87 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nàng ngồi nhìn ra trước sân coi hoa nở. Ăn xong đồ ăn sáng, ngồi nhàn rỗi, Vãn Thanh liền sai người mang cầm tới.
88 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tuyết Linh Các cùng Phượng Vũ Lâu cách nhau không xa, đều tọa lạc trên cùng một con đường.
89 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bởi vì tâm sự nặng nề không làm sao ngủ ngon giấc được, vì vậy khi tỉnh dậy lúc sáng sớm thấy mọi nơi sự vật lặng yên, tiếng chim hót lẫn hương hoa cũng không mang lại sự dễ chịu bèn ra khỏi lâu các đi tản bộ trong vườn.
90 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ánh mắt Phượng Cô phức tạp nhìn bóng lưng Vãn Thanh gầy yếu, hiu quạnh xa dần rồi mới quay mắt bước tới giúp Nguyệt Nhi đứng lên: “Đứng lên đi! Đừng khóc nữa… khóc nhiều sẽ hại tới sức khỏe!”“Ân…” Chu Nguyệt Nhi gật đầu, nhưng lệ vẫn chảy ròng ròng không ngừng.
91 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Chậm rãi nàng đi vào bóng tối của sài phòng, không có chút tia sáng nào ở đây. Vãn Thanh khẽ ho khan, trong phòng nồng mùi mốc meo, xộc thẳng vào mũi.
92 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Khi nỗi oán hận của một nữ nhân đạt đến thời điểm cùng cực, sẽ trở nên cực kì điên cuồng, sẽ không chừa bất kì thủ đoạn nào, lòng dạ độc ác.
93 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Hồng Thư nhìn Phượng Cô đi ra đến cửa, sắc mặt không đổi, nhìn không ra là bị tổn thương hay tức giận, liếc nhìn Lãnh Sâm rồi sau đó nói: “Lãnh Sâm, lại đây cầm phương thuốc, chi phí mua ngươi tự lo liệu cho thỏa đáng, đưa thứ tốt nhất đến Trà Hương Các! Hồng Thư, ngươi đi vào gọi nàng quay về Trà Hương Các!”Thấy Gia đi tới thư phòng, sắc mặt rất khó nhìn, Hồng Thư muốn đứng lên hỏi nhưng vẫn không dám hỏi, bởi vì Gia đã nói thế, chắc thương thế của Nhị phu nhân không đáng ngại, ít nhất thì tính mạng vẫn còn giữ được.
94 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đẩy cửa sổ ra, nắng sớm ấm áp đi vào, còn có hương thơm nhàn nhạt của cỏ hoa, của đất trời, thấm vào tâm người, đáng tiếc, ngày xưa sao trong lòng không cảm nhận được những thứ này, không sao hiểu nổi.
95 Tác giả: Nguyệt SinhDịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nói tiếp chuyện Vãn Thanh rơi xuống vực, khi rơi đến giữa chừng, liền bị một dải lụa dài màu xanh quấn chặt, lôi vào một thạch động.
96 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sau ngày đó, không chỉ có nàng biến hóa, chốn giang hồ biến hóa còn nhiều hơn cả nàng. Phượng Cô thuận lợi ngồi lên chiếc ghế minh chủ võ lâm, hơn nữa, còn thuận lợi ép Mộ Dung Kiềm xuống đài, khiến hắn thất bại thảm hại, không còn khả năng đông sơn tái khởi.
97 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nhìn hắn lạnh lùng đi ra, Hạ Thanh cũng chậm rãi bước ra từ một góc tối: “Không ngờ hắn đi nhanh như vậy , tên gia hỏa này thật là biết chừng mực! Đương gia của Phượng Vũ Cửu Thiên, đúng là không thể khinh thường -!”“Lợi hại nhưng không phải cũng bị Hạ Thanh cô nương nhìn ra sao, chiêu dục cầm cố túng này (lạt mềm buộc chặt), dùng rất khéo léo, đủ để cầm tù trái tim-!” Vãn Thanh khẽ cười một tiếng, trong mắt lóe lên tia sáng.
98 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bên trong tuyết viên, tiếng đàn róc rách, một khúc nhạc đón sớm mai, nhẹ nhàng sáng rỡ như gió xuân, cảnh vật có đẹp, là đẹp từ trong tâm của người ngắm mà ra.
99 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Hồ Thanh Ngọc, địa danh nổi tiếng ở Chiến Thành. Hồ nước sáng như ngọc, mùa hè năm nào cũng nở đầy hoa, thải liên nữ hát hay múa giỏi, cảnh kia, đẹp không sao tả xiết.
100 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ban đêm, đèn rực rỡ. Tuyết Linh Các phồn vinh. Vũ nữ xinh đẹp nhảy múa, mỗi người một vẻ đẹp như họa, cầm nữ ý nhị như trà, thanh lan tĩnh hùng, làm say mê tử tâm nam nhân.