141 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tuấn mã phi nước đại, khói bụi tung mù trời. Thấy tình hình khẩn cấp, Phượng Cô quay đầu nói: “Lên ngựa! Chúng ta cưỡi ngựa chạy trốn, để kéo xe thì quá chậm!”Vãn Thanh nhìn tình thế lúc này, đích xác là như thế, không nói hai lời, không nghi ngờ nửa khắc, trực tiếp lên ngựa, Phượng Cô ngồi sau nàng, trường kiếm xẹt qua, dây cương nối con ngựa với xe bị đứt, tuấn mã chạy càng nhanh hơn.
142 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Thấy thủ hạ đã đi xa, mắt tiểu tướng lóe tinh quang, nhưng biến mất rất nhanh, vẫn bầy ra bộ dạng sợ hãi lo lắng như trước: “Cô nương, những gì cô yêu cầu đã làm cả rồi , có thể thả ta chưa?”Vãn Thanh nhìn những quân sĩ đã đi xa, còn có đống vũ khí bị vứt trên đất và hai con ngựa, gật đầu, định buông tha hắn.
143 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Mãi cho đến đêm khuya, Vãn Thanh vẫn canh bên cạnh Phượng Cô, chưa từng nhắm mắt , lòng của nàng, cũng dần dần trầm xuống.
144 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vì chiến sự nên không thể ngủ, Ngân Diện bàng hoàng nghe thấy tiếng người rên rỉ đau đớn, trong lòng vô cùng thống khổ. Mười ngón tay xiết chặt, lãnh ý trên mặt càng lúc càng dầy đặc, mối thù quốc gia giờ cao như thái sơn.
145 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Rốt cục, sau những cơn nóng lạnh đau đớn, Vãn Thanh cũng tỉnh lại, mỗi một lần hỏa hàn độc phát tác, đủ để nàng muốn sống không được mà muốn chết không xong.
146 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đại quân Phong Quốc không ngờ sẽ bị hắt vôi phấn, tên nào cũng sưng đỏ hai mắt, Bạch Vân Yên rơi vào đường cùng, đành hạ lệnh lui quân.
147 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Bởi vì Thiên Sơn băng ngọc tuyết liên là loại hoa ngàn năm khó được, là kỳ hoa, có thể giải bách độc, nhưng kỳ hoa cũng có kỳ xử, một ngày sau khi hái hoa sẽ héo tàn.
148 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Ra khỏi phòng khách của nhà trọ, đang muốn ra khỏi thành. Lúc này, tên tiểu nhị hôm qua… cười hì hì đi tới: “Khách quan muốn ra khỏi thành a?”Phượng Cô vẫn lạnh lùng, không lên tiếng, trái lại với vẻ lạnh lùng của Phượng Cô, Vãn Thanh quay đầu lại cười cười “Đúng vậy! Tiểu nhị ca.
149 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Cứ đi một mạch về phía trước, con đường hướng về Thiên Sơn càng lúc càng tĩnh lặng, càng ngày càng hoang vu , đi hơn 10 ngày, chỉ cảm thấy người càng lúc càng thưa thớt, mỗi ngày thêm buồn bã -.
150 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Trằn trọc tỉnh lại, đại khái là từ khi lên đường đến nay, đây là giấc ngủ ngon nhất của nàng. An tĩnh mà thoải mái, khiến người luôn ngủ không được sâu như nàng cũng sinh ra ý nghĩ muốn ngủ thêm.
151 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Thiên Sơn – sáng sớm, trắng xoá một mảnh. Mê hoặc cả thế gian. Phượng Cô chậm rãi đi ra khỏi phòng nhỏ, tang thương như vừa trải qua một trận chiến khốc liệt thật dài, mặt mày mỏi mệt.
152 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Trước mắt không còn rõ ràng, chỉ nhìn thấy một mảnh mơ hồ, cả hai người lăn theo cơn bão tuyết. Không có dấu hiệu sẽ ngừng.
153 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đợi cho yên lặng hẳn, tay Phượng Cô mới lưu luyến vỗ vỗ lên gương mặt Vãn Thanh, ngón trỏ thon dài –, nhẹ nhàng chạm lên người nàng, giải huyệt ngủ.
154 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vì chưa hồi phục hẳn, hai người đi rất thong thả, một lúc lâu vẫn chưa đi hết một ngọn núi. Cứ lo lắng cũng không phải biện pháp, nhưng nghĩ đến chuyện gặp Ngân Diện, trong lòng Phượng Cô lại thấy ghen tức.
155 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vừa băng bó một chút, Phượng Cô đã đứng lên, quay sang Vãn Thanh nói: “Nhanh rời khỏi đây, nơi này không nên ở lâu. ”“Thương thế của người đã như thế, chi bằng chúng ta vào trong động nghỉ ngơi một lát, chờ đám người Hồng Thư đến đây.
156 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nhìn thân ảnh Phượng Cô phi thân đi, hiu quạnh, lãnh băng, không biết vì sao, trong lòng Vãn Thanh, đột nhiên trào lên cảm giác vô cùng chua xót.
157 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Vấn đề đó, nghĩ tỉ mỉ một chút … là sẽ ra. ” Phượng Cô nhẹ nhàng nói. Cô gái kia tán thưởng gật đầu: “Mặc dù các ngươi xông vào Tuyết Liên Phái, bất quá, Tuyết Liên Phái chúng ta sẽ không đả thương các người, chỉ cần các ngươi vượt qua kiểm tra, nếu đã vượt qua thì có thể trở về an toàn, bất quá, bài kiểm tra này chưa bao giờ có thể vượt qua một cách dễ dàng.
158 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Lấy được khối ngọc này như thế nào, đây là chuyện của ta, ta nghĩ không cần phải nói cho các ngươi. ” Vãn Thanh cố ý trả lời với thái độ lạnh lùng, lạnh lùng đưa mắt nhìn, tập trung chú ý nữ tử được những người đứng sau gọi là môn chủ.
159 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tuyết rơi trên Thiên Sơn, đẹp như tiên cảnh. Ngân Diện và đoàn người của hắn đứng trước rừng cây khô. Nhìn từng bông tuyết bay bay xa xa, trong lòng hắn trào lên rất nhiều cảm xúc.
160 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Cuối cùng, Vãn Thanh vẫn không thể thuyết phục nổi Phượng Cô, hắn vẫn kiên quyết muốn luyện Hàn Băng thần công. Trong lòng nàng bị sự cảm động lấp đầy, đến nỗi chẳng thể chứa thêm gì khác.