161 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Nhìn Tuyết Tâm đang luyện võ trên mặt tuyết, trong lòng Vãn Thanh âm thầm run sợ, rốt cục vẫn đi ra ngoài. Mặc kệ như thế nào, nàng cũng phải làm, nhất định phải có được đáp án chính xác, mà đáp án chuẩn xác nhất, chỉ có thể lấy từ Tuyết Tâm, không còn nhiều thời gian cho nàng lo lắng, chỉ có thể như thế.
162 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Vãn Thanh mang trong lòng tâm sự thấp thỏm bất an, ngóng chờ Phượng Cô luyện Hàn Băng Thần Công. Rốt cục, 7 ngày sau, thấy Phượng Cô mỉm cười đứng ngoài động chờ nàng.
163 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressXuyên qua một vùng tuyết rơi trắng xóa, hai người một mực chạy như bay, không dám nghỉ chút nào. Nói là đạp tuyết tầm mai, nhưng nhìn ngang nhìn dọc thế nào Vãn Thanh cũng chỉ có cảm giác như đang chạy trối chết để trốn, trong lòng Vãn Thanh thầm nhớ một gương mặt lãnh liệt mang theo sự đau thương (theo bạn Nhi là nhớ Ngân Diện), nhưng nàng không nói ra lời.
164 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressThời gian chậm rãi trôi qua, trong bóng tối, hai người truyền tống nội công, may mà Phượng Cô chọn được chỗ này đủ kín đáo để ẩn nấp, hơn nữa mưu kế hắn vạch ra cũng quá tinh diệuNgười của Tuyết Liên Phái cứ cho là bọn họ chạy trốn cùng đám người Hoàng Kỳ, vì vậy tập trung toàn lực đuổi theo xuống tận chân núi Thiên Sơn, chỉ có một số rất ít ở lại Thiên Sơn lục soát, nhưng đến khi trời tối thì tất cả cùng quay về Tuyết Liên Phái.
165 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressĐêm trên núi tuyết, tĩnh lặng và lạnh lẽo một cách sâu sắc. Hài người đang đi một trước một sau, bị bao phủ bởi thứ hào khí lãnh liệt như băng, chân thực như có một lớp băng thật sự.
166 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressTrời ngả về đêm, tất cả, vẫn bình thường như thế. Phượng Cô không cảm thấy thân thể có bất cứ điều gì dị thường, vì vậy có chút yên tâm.
167 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressVãn Thanh cảm thấy có chút bực bội, nàng chưa bao giờ gặp chuyện như vậy. Đối với tình cổ, nàng cũng chưa hiểu một cách rõ ràng, nếu không phải trước kia đọc sách của Ngân Diện, có lẽ nàng còn không biết trên đời này có chuyện như vậy.
168 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressĐẩy cửa ra, hít một hơi thật sâu, suốt một đêm Vãn Thanh ngủ không ngon, nàng vốn là người ngủ không sâu, lại thêm tâm sự trong lòng, trằn trọc thế nào cũng không ngủ được, hơn nữa hoàn cảnh lúc này, khiến nàng không dám sơ ý chút nào.
169 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressKhi Vãn Thanh và Ngân Diện trở lại Tuyết Thôn, cả thôn đã bắt đầu náo nhiệt, khói bếp bắt đầu bốc lên từ các mái nhà.
170 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressLẳng lặng húp cháo, trong lúc nhất thời, không khí trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Mỗi người mang một tâm sự riêng.
171 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressBuổi tối, Mộc Cáp Nhĩ đến tìm Phượng Cô, sau đó cùng nhau đến nhà Mộc Cáp Nhĩ. Đẩy cửa ra, đã thấy cả nhà Mộc Cáp Nhĩ đang chờ , Phượng Cô cười yếu ớt, đi vào: “Chào thôn trưởng, chào thôn trưởng phu nhân.
172 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressThật là một nữ tử thông minh !Phượng Cô càng lộ vẻ tán thưởng, nàng chỉ dùng một câu nói nhẹ nhàng, tứ lạng bạt thiên cân, đẩy vấn đề sang người hắn, thật khiến hắn bội phục.
173 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressNgân Diện thản nhiên uống trà, cử chỉ an tĩnh mà tao nhã, như một pho tượng điêu khắc tuyệt đẹp, ôn lương như thủy, đối với việc Phượng Cô đi vào phòng, một mực không lên tiếng nói gì, vẻ mặt trầm tĩnh mà lãnh thanh.
174 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressThấy Vãn Thanh đi ra khỏi phòng, Mộc Cáp Nhĩ hưng phấn quay đầu, liền nhìn thấy Phượng Cô với vẻ mặt tối tăm tức giận trừng mắt nhìn theo bóng lưng Vãn Thanh.
175 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressBóng đêm sâu thẳmTừng bông tuyết vẫn bay. Trong nhà Mộc Cáp Nhĩ, vang lên một thanh âm trầm thấp mà khẩn trương.
176 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressĐột nhiên, một luồng khí lạnh lẽo thổi đến, mọi người chỉ cảm thấy luồng khí lạnh như sương, lạnh đến không mở được mắt, đến khi mở được mắt, đã thấy một bạch y nam tử đứng trước mặt.
177 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressGió lạnh thổi qua, từng cơn ớn lạnh. Nhưng bước chân bọn họ không chút ngừng nghỉ, không phải ba người lo người dân Tuyết Thôn đuổi theo, mà là lo lắng người dân Tuyết Thôn sẽ tố cáo hành tung của ba người với người của Tuyết Liên Phái, nếu Tuyết Thôn liên kết với Tuyết Liên Phái, hoàn toàn không dễ đối phó,Chỉ có điều phải dùng khinh công suốt một thời gian dài, hơn nữa còn chạy trốn ngày đêm không ngừng, tuy nàng có nội công của Phượng Cô –, nhưng vẫn không thể phát huy hoàn toàn, hơn nữa thể chất nàng quá yếu, khiến khí lực và thân thể không thể tương xứng.
178 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressNghỉ ngơi một ngày, ba người lại bắt đầu lên đường, bọn họ chỉ chọn đường nhỏ, để tránh gặp phiền phức, hơn nữa lúc trước Phượng Cô có dặn tứ tỳ đánh lạc hướng bằng cách đi đường lớn.
179 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressNhìn bóng lưng Ngân Diện dần xa, Vãn Thanh chậm rãi quay đầu. Chỉ thấy Phượng Cô đứng đằng sau đột nhiên thốt lên một câu buồn bã: “Người cũng đi rồi, còn gì cho nàng nhìn đâu!” giọng nói nồng nặc mùi giấm, rơi xuống đầy đất, còn kèm cả mùi thuốc súng.
180 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpressHai người đi một mạch, không hề ngừng nghỉ. Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không quên việc ghé qua các cửa hàng của Phượng Vũ Cửu Thiên xem tình huống thế nào.