101 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Đến khi giải hết độc cho toàn quân doanh, Lưu Sương mệt muốn chết đi được. Nàng nằm trên giường trong quân trướng, hoàn toàn không muốn nhúc nhích một chút nào.
102 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Tại sao binh lính của phụ hoàng lại truy sát phụ hoàng? Nàng mới bẩy tuổi, không thể hiểu được lí do. Sau đó, nàng thấy người kia, một thân khôi giáp dẫn binh đánh vào hoa viên, đuổi theo phụ hoàng mẫu hậu.
103 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Lưu Sương đột nhiên cả kinh, cuống quít rụt tay về, thản nhiên nói: “Thượng Y thật sự không có việc gì, tạ ơn điện hạ quan tâm.
104 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Lưu Sương đang bận rộn trong y trướng, chợt thấy dược sừ thần sắc đau buồn thỉnh Kỷ Bách Thảo ra ngoài. Trong ký ức của Lưu Sương, chưa từng thấy vẻ mặt dược sừ bi thương như thế, hắn luôn luôn nghiêm nghị, không có hỉ nộ ái ố.
105 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Hắn là ai vậy?Lưu Sương cũng nghi hoặc, nhưng bây giờ nàng không rảnh để bận tâm chuyện đó. Bởi vì vết thương trước ngực Đoạn Khinh Ngân không ngừng chảy máu, chảy lên lam y, rất dọa người.
106 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Trăng lạnh đọng ở chân trời, dưới ánh trăng khu rừng càng thêm tối tăm. Gió đêm lãnh liệt, quần áo tung bay. Bách Lý Hàn đứng trong rừng cây, bóng dáng của hắn dưới tàng cây có chút không chân thực.
107 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Khi Lưu Sương tỉnh ngủ thì đã là giờ ngọ, bên trong trướng chỉ có một mình nàng. Trang phục đã mặc chỉnh tề, nhìn như không có phát sinh chuyện gì.
108 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Khi Lưu Sương tỉnh dậy, phát hiện mình không phải đang ở trên giường mà là núp trong một ngõ ngách, thật giống như loại người bị quên lãng rồi.
109 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Điệu múa cuối cùng vừa dứt, Mi Vũ thản nhiên cười, nụ cười khiến đôi má ửng hồng, mang theo một tia mê hoặc người mỏng manh, mị ý lan tràn.
110 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Sắc mặt Mộ Dã trong suốt quá trình Lưu Sương nói càng lúc càng hắc trầm, quả thực có thể dung “Mây đen” để ví. Bên trong trướng không có gió, thế mà hắc bào của hắn động đậy, như sắp phát khùng tới nơi.
111 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Phảng phất một giấc mộng, trong mộng vô biên ảo ảnh, còn có cả tuyết, cả lửa, cả sự hành hạ. Lưu Sương nghĩ rằng bản thân mình không bao giờ tỉnh nữa, nhưng trong bóng tối mịt mùng kia, chen vào chút ánh sáng, khiến nàng không khỏi mở mắt.
112 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Mộ Dã uống rượu như nước, khó mà say. Mộ Tịch Tịch mạo hiểm cho thuốc mê vào trong rượu của hắn. Tất cả đều thuận lợi, nhưng là, nàng không biết hoàng huynh sớm đã đề phòng nàng.
113 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. “Ô Lặc, ghìm cương ngựa lại. ” Mộ Dã nói với thị vệ. Bước tới cửa, đột nhiên hắn ngừng lại. Hắn vì sao lại phiền não? Thật sự kỳ quái, loại cảm giác đứng ngồi không yên, hắn không hiểu nổi.
114 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Trước mắt hàn quang chợt lóe, vật kia chợt vút qua bên nàng, toàn thân thấy căng thẳng, nàng nhận ra Mộ Dã thành thạo quàng tay một cái, cả thân Lưu Sương như bay lên trong không trung.
115 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. Hắn thầm nghĩ muốn nàng mà thôi, đơn giản thế thôi. Khi Lưu Sương còn chưa kịp phản ứng lại, hắn đột nhiên nghiêng người, duỗi cánh tay rất dài ra, Lưu Sương an ổn ngã vào trong lồng ngực ấm áp rộng rãi của hắn.
116 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómMộ Dã đi rồi, trong nháy mắt kim trướng trở nên trống rỗng. Lưu Sương ngồi trên đất trong kim trướng, lòng vẫn kinh hoàng.
117 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómĐại doanh trại – Ngọc Thành – kinh đô Nguyệt Quốc. Hôm nay là một ngày đẹp trời của mùa thu. Thái dương treo trên cao, tỏa ra ngàn vạn tia sáng.
118 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómHoàng hôn, cơn gió mạnh thổi phần phật qua đồng cỏ cao ngang đầu gối. Mặt trời lặn tản ra ánh vàng kim từ chân trời xa xa, đồng cỏ mênh mông cũng nhuộm một màu vàng nhàn nhạt.
119 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómTrời đã tối đen, khu rừng cạnh đó đen đến không thể đen hơn. Vài ngôi sao trơ trọi phát sáng lập lòe, trang điểm cho tấm màn nhung đen mượt mà.
120 Dịch: Kún ♥ NhiNguồn: kunnhi. wordpress. cómMộ Dã không xác định nổi hắn có yêu hay không yêu, nhưng là, hắn biết, hắn quan tâm nàng. Thấy mũi tên bắn về phía nàng, trong chớp mắt, hắn tinh tường cảm nhận được sâu trong nội tâm truyền đến khủng hoảng, mãnh liệt bao phủ lý trí của hắn.