1 Đây là khách sạn lớn nhất trong kinh thành, khách sạn Hiên Nguyệt. Mà thiếu niên kia là tiểu nhị ở đó, cũng đồng thời là thiếu đương gia của khách sạn.
2 Diệp Y cầm lồng đèn, đập cửa phòng của Tuyết Thần, "Tuyết Thần, mau! Nếu không không kịp đâu!"Tuyết Thần sớm đã chuẩn bị tất cả, nghe tiếng đập cửa lập tức mở cửa đi ra.
3 "Ờ, khi sứ giả xuất hiện, ta dùng những vật có thể phản chíu ở trên người để quan sát, nhưng chỉ nhìn thấy hình ảnh mơ hồ của sứ giá, mà không có nhìn thấy hình ảnh cái cửa.
4 "Ngươi thức thật sớm đó. " Diệp Y phỏng chừng bây giờ mới có 6:00 ( giờ cổ ta không biết - lời tác giả)"Tuyết Thần đang tại bàn ăn chờ đó, ăn nhanh một chút, rồi sau đó sẽ đi tim người kia.
5 "Cái gì là "Nhân loại cấm khu"?"" "Nhân loại cấm khu' là tiên cơ tuyệt đối không thể tiết lộ của dự ngôn gia. Nếu đã tiết lột, nội trong ba ngày, sẽ bị trời phạt.
6 "Đại thúc bảo vệ hoàng thượng!" Diệp Y bày ra tư thế. "Ai cũng đừng nghĩ ngăn cản được ta!" Tuyên Vân lấy ra một cái yên vụ cầu, cả tiểu trúc lâu tràn ngập trong màn khói dày đặc.
7 "Tuyết Thần, tỉnh lại, chúng ta đã trở về. " Diệp Y tỉnh lại trước tiên, vội vạng đánh thức Tuyết Thần. Tuyết Thần từ trong hôn mê tỉnh lại, "Chúng ta thật sự đã trở về ư?""Đương nhiên.