161 Nắm thật chặt viên Ngũ hành thạch trung phẩm thuộc tính kim trong tay Phong Nhược mừng rỡ như mở cờ trong bụng, đến cả mùi tanh tưởi đang quẩn quanh bên người cũng không hề để ý đến!Vậy mà lại tìm được Ngũ hành thạch thuộc tính kim phù hợp nhất cho việc cường hóa kiếm khí!Loại này thật không dễ dàng kiếm được a! Phải biết rằng mặc dù ngay tại Ngũ Hành Giới thì Ngũ hành thạch thuộc tính kim cũng cực kỳ hiếm thấy, mà chỉ cần hắn đem viên Ngũ hành thạch này cường hóa trên Mị Ảnh thì chắc chắn có thể sử dụng kiếm trong vòng hơn ba trăm năm nữa, trừ khi tiến cấp lên Kim Đan kỳ thì mới cần chế tạo phi kiếm!Sau thời gian một nén nhang Phong Nhược mới đè nén được hưng phấn trong lòng, mà đến lúc này hắn mới phát hiện trên người mình có mùi tanh hôi khó mà ngửi nổi!"A! Thối chết ta rồi! Con địa hành thi quỷ chết tiệt này!"Nhanh chóng cất kỹ viên Ngũ hành thạch trung phẩm, Phong Nhược chặt hết năm cái móng vuốt còn lại của thi quỷ, lúc này hắn mới mang theo Ngân Giáp Thiên Thù đi khắp nơi tìm một dòng suối nhỏ để tắm rửa tẩy sạch sẽ những thứ tanh hôi trên người, nếu không chỉ sợ cái mùi này làm hắn khó chịu chết ngất mất! Thế nhưng Phong Nhược bỗng phát hiện Ngân Giáp Thiên Thù đi không vững nữa, dường như đã bị thụ thương rất nặng, điều này khiến cho hắn giật mình lo lắng vội vàng cho Ngân Giáp ăn hai viên Chỉ Huyết Đan sau đó liền phong ấn nó lại, xem ra một kích của địa hành thi quỷ lúc trước cũng quá mức lợi hại, hơn nữa đẳng cấp lại chênh lệch quá xa khiến cho Ngân Giáp bị nội thương không nhẹ! Cũng không biết Chỉ Huyết Đan có tác dụng hay không nữa?Không có Ngân Giáp Thiên Thù, Phong Nhược cũng đành phải tự mình đi bộ, mò ra bên ngoài khoảng hơn mười dặm hắn mới tìm được một con sông nhỏ sau đó liền nhảy xuống, giặt đi giặt lại mấy chục lần mới hết mùi tanh tưởi bám trên quần áo!Đương nhiên trang phục Sạn Tuyết cũng không cần phải giặt giũ, Phong Nhược chỉ cần truyền pháp lực vào mấy lần là tất cả những mùi hôi thối thanh tưởi đều bị khử hết, đúng là đồ tốt!"Ha ha! Cũng không biết có mấy tên đệ tử lịch lãm rèn luyện có thể đi nhanh bằng mình đây?"Nhìn núi non trùng trùng điệp điệp phía xa xa, Phong Nhược đắc ý nói, lúc trước hắn còn tưởng rằng mình sẽ nắm chắc vị trí bét bảng rồi chứ ai ngờ bây giờ ngược lại hắn còn xếp thứ nhất trong đám đệ tử đi lịch lãm lần này, nghĩ đến bọn người Chu Vũ, Mộc Hải sau khi biết chỉ sợ sẽ tức giận hộc máu mất thôi!"Đi thôi! Ha ha! Nghe nói người xếp thứ nhất trong lần lịch lãm này sẽ có phần thưởng hậu hĩnh!"Rít lên một tiếng, Phong Nhược nhanh chóng bắt kiếm quyết rồi ngự kiếm phi hành lướt thẳng về phía trước! Hiện nay hắn đang bay qua ven rìa đầm lầy U Minh, tuy vẫn trong phạm vi đầm lầy U Minh nhưng cũng không có nguy hiểm nữa, cùng lắm chỉ có mấy con thi quỷ cấp bốn mà thôi!Ở gần biên giới của U Minh Lâm đang có mấy trăm bóng người yên lặng đứng trang nghiêm, thế nhưng rõ ràng lại đứng thành hai nhóm khác nhau, hơn nữa còn nhìn nhau vô cùng tức tối, có lẽ chỉ cần một lời không hay sẽ rút đao kiếm ra mà chiến nhau không chừng.
162 ". . . Ngươi? Phong Nhược? Ngươi nói vậy có ý gì?. . "Nghe thấy mấy lời của Phong Nhược, Khuynh Lan Hiên đang tươi cười bỗng nhiên tối sầm mặt lại, trong đôi mắt tràn đầy vẻ không thể hiểu được pha lẫn khiếp sợ, mà ở phía sau nàng vẻ mặt của các Đệ tử Cửu Thần Cung đều trở nên ngây dại, ai cũng không thể ngờ việc vốn đã nắm chặt trong tay tự nhiên lại bị đoạt mất, thế nhưng bất ngờ hơn cả là tên phá đám này lại chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ!"Tề Trưởng lão, đệ tử không phục! Tiểu tử này nhất định là đã ăn gian phạm quy nếu không thì tuyệt đối không có khả năng nhanh hơn đệ tử được! Huống chi hắn chỉ có một thân một mình, căn bản không có khả năng xuyên qua đầm lầy U Minh!""Đúng! Vấn đề này khẳng định có gì đó cổ quái! Cái tên tiểu tử hỗn đản này sao có thể về đích đầu tiên được chứ? Chắc chắn rằng có điều mờ ám rồi!"Lúc này hai gã đệ tử lịch lãm phía sau Khuynh Lan Hiên phẫn nộ hét lớn, mà lời của bọn hắn cũng được sự hưởng ứng của những người khắc, cả lũ bắt đầu ầm ỹ khẳng định rằng Phong Nhược đã phạm quy!Lần này ngay cả mấy trăm đệ tử Cửu Thần Cung bên cạnh cũng bắt đầu xôn xao bởi vì sự việc này quá mức quỷ dị, phải biết rằng mười người đệ tử kia đều là những cao thủ có thực lực nhất trong đám môn nhân có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhất là Khuynh Lan Hiên, tất cả mọi người đều thần tượng nàng như nữ thần, nếu nàng chiếm được vị trí đầu tiên thì không có gì lạ cả thế nhưng bây giờ bị một tên ranh con góc nào chui ra đoạt mất, hơn nữa hắn lại có thực lực yếu như sên thì không ai có thể tin nổi!Trong khoảng thời gian ngắn, cục diện bắt đầu khó kiểm soát!"Tất cả câm miệng!"Một giọng nói lạnh lẽo quát lên, lập tức tất cả tiếng bàn tán ầm ỹ im bặt, người vừa nói chính là Khuynh Lan Hiên!"Thua là thua! Chẳng lẽ chúng ta không thể thua sao?"Ánh mắt bình tĩnh của Khuynh Lan Hiên chậm rãi đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng rơi trên người Phong Nhược, rồi nàng cực kỳ tự tin mỉm cười, một điệu cười nhạt diễm lệ kinh tâm động phách!"Có bản lĩnh, ngươi thắng một lần nữa xem sao!"Phong Nhược hơi trầm mặc một chút sau đó cố tình tránh ánh mắt của Khuynh Lan Hiên, cũng không có cách nào khác, nữ nhân này quá tự tin rồi, hơn nữa khí thế từ người nàng phát ra đúng là hoàn mỹ vô khuyết, không ai có thể kiên trì chịu nổi ánh mắt soi mói này, hắn cũng không ngoại lệ! Thậm chí hắn còn nghi ngờ có nam nhân ưu tú nào đứng trước ánh mắt soi mói này mà không cảm thấy tự ti mặc cảm không nữa?"Ha ha! Khuynh đạo hữu quá lời, thắng được đạo hữu một lần ta cũng đã cảm thấy mỹ mãn rồi cho nên nếu tỷ thí tiếp thì ta sẽ không tham gia nữa đâu, xin thứ lỗi!"Phong Nhược hướng về phía Khuynh Lan Hiên chắp tay sau đó liền quay người đi về đội ngũ đệ tử lịch lãm của Trấn Thiên Tông, lời vừa rồi cũng là nói thật, bởi vì cuộc tỷ thí kế tiếp là một chọi một, với thực lực hiện tại của hắn căn bản chỉ là miếng ngon cho đối thủ mà thôi, nếu như lúc này cùng Khuynh Lan Hiên so tài chỉ sợ sẽ thua rất chóng vánh!"Ha ha! Tốt, tốt! Trận tỷ thí thứ hai dừng ở đây! Còn lại ít thời gian nên để cho đệ tử hai tông được nghỉ ngơi một chút.
163 Dù đây là lần đầu tiên Phong Nhược đến Cửu Thần Cung thế nhưng đối với nơi này hắn không hề xa lạ gì!Là môn phái có thực lực mạnh nhất trong năm Đại tông môn của Thương Ngô Giới đệ tử của Cửu Thần Cung có hơn mười vạn người, cao thủ trong môn nhiều như lá mùa thu! Đồng thời cũng là môn phái đạt được nhiều quyền lợi nhất tại Ngũ Hành Giới, nguyên nhân rất đơn giản, thực lực của bọn họ quá mạnh!Điều này có thể nhìn thấy từ lần lịch lãm rèn luyện đang diễn ra, những đệ tử kiệt xuất của Trấn Thiên Tông chỉ có thể đem ra năm người Chu Vũ, thế nhưng Cửu Thần Cung lại xuất ra gấp đôi, có lẽ cũng hơi khoa trương nhưng thực lực của Cửu Thần Cung mạnh hơn Trấn Thiên Tông là sự thật không thể chối cãi!Toàn bộ sơn môn Cửu Thần Cung không hề giống Trấn Thiên Tông tọa lạc tại vách đá dựng đứng trên đỉnh núi cao vạn trượng, trên thực tế sơn mạch ở đây tương đối bằng phẳng, rất khó để nhìn thấy những vách núi cheo leo mà thay vào đó là những con đường xinh đẹp uốn cong theo những tòa núi nhỏ, chỉ trong phạm vi sơn môn Cửu Thần Cung đã có mấy chục tòa núi nhỏ có phong cảnh khác nhau.
164 "Ồ? Không đúng, sự việc hình như có điều gì cổ quái? "Phong Nhược đang muốn buông tha việc đi vào Thủy Tinh Đại Điện thì bỗng trong đầu nảy ra một ý nghĩ, hai người Khuynh Lan Hiên biến mất thật quỷ dị mà cái linh hồ trong suốt này chắc chắn không hề có cơ quan nào cả, bởi vì nếu như vậy thì kiểu gì lão già họ Tề cũng chỉ cho họ cách tiến vào trong.
165 Phong Nhược vẫn đang còn ngơ ngẩn thì chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc ở bên hồ vang lên. “Phong Nhược, không phải ngươi đã đi vào bên trong Thủy Linh Đại Điện để tìm hiểu rồi sao? Có việc gì mà mới được hai canh giờ đã mò ra đây rồi? Cơ hội như thế này không phải dễ dàng có được đâu, mau đi vào trong đi!”Không cần quay đầu lại nhìn Phong Nhược cũng biết ai đang nói! Thầm than thở một tiếng hắn mới cười hì hì xoay người lại.
166 Ngoài cửa sổ ánh trăng nhu hòa soi sáng chiếu lên mặt hồ xanh thẫm, xa xa mấy đỉnh núi nhỏ vẽ lên trời đêm những đường cong tuyệt đẹp, không gian mờ ảo yên tĩnh.
167 “Thị Huyết Yêu Long?”Nghe được mấy lời của viện trưởng Kiếm Tâm Viện Vạn Sở Hành, Phong Nhược không khỏi giật mình hốt hoảng, sao mọi việc có thể trùng hợp như thế được cơ chứ? Hắn vừa mới phát hiện bộ xương có lẽ của Thị Huyết Yêu Long bên trong Thủy Linh Đại Điện thì Thị Huyết Yêu Long ở trong Khô Mộc Hải lại xông ra?Chẳng lẽ đằng sau chuyện này có lí do bí mật gì hay sao?Phong Nhược vẫn đang trầm tư suy nghĩ thì tất cả đệ tử lịch lãm rèn luyện đã lần lượt đi ra ngoài Nghênh Tân Các rồi ngự kiếm bay đi, bây giờ bọn hắn chỉ có thời gian ba canh giờ để chuẩn bị, chắc chắn là đi mua sắm các loại vật phẩm dự phòng rồi!Phong Nhược thấy thế cũng vội vàng đi theo, tất nhiên hắn cũng phải chuẩn bị thật tốt mọi việc, hiện tại trong tay hắn chỉ còn lại mấy viên Ngũ Hành Thạch cấp thấp mà thôi, như thế này thì không ổn một chút nào, bời vì bố trí pháp trận cũng cần Ngũ hành thạch, Ngân Giáp Thiên Thù và dơi quỷ cấp năm cũng ăn Ngũ hành thạch….
168 “Mười viên Hồi Xuân Đan có giá ba trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, đây là linh đan của huynh, hãy cất kỹ!”Thất tỷ kia vẫn cười nhàn nhạt, vẻ mặt không có thì thay đổi.
169 Bên trong biển cát vàng mênh mông không thấy bờ, một đám mây mù cuồn cuộn bay lên, trông như một bầy ngựa hoang bất kham không bị ràng buộc, lại tựa như một trận cuồng phong từ chín tầng trời đang phun mây nhả mù, không thể ngăn cản, không thể chống lại!Phong Nhược chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ dùng cách thức điên khùng này để phi hành, dù sao đi nữa bây giờ hắn vẫn đang ngồi trong chiếc xe cổ quái tùy ý mặc sức lướt bay giữa biển cát bát ngát vô bờ.
170 "Năm người chúng ta chia ra mỗi người tuần tra trong phạm vi mười dặm được chứ? Lão già Kim kia thần thần bí bí, có trời mới biết lời lão nói có phải là thật hay không?"Chu Bình của Kiếm Tâm Viện đang ngồi trên một đồi cát, nói với vẻ hơi khinh thường.
171 “Chà, vì sao ngươi lại muốn hỏi chuyện này?”Kim Bất Không không vội trả lời mà tò mò nhìn Phong Nhược. “Bởi vì thật sự chúng ta vừa mới gặp Mộc Yêu màu tím!”Phong Nhược do dự một chút rồi mới ngập ngừng nói.
172 Có rất nhiều nhóm tuần tra có cùng cảnh ngộ với năm người Phong Nhược cho nên sau khi nhờ Kim Bất Không liên lạc giúp cuối cùng bọn hắn đã hợp tác với một nhóm khác của Ngọc Dương Tông, mỗi người bỏ ra sáu viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, bốn viên còn lại thì hai nhóm thay phiên nhau bổ sung, dù sao để qua hết được một ngày một đêm ở đây ít cũng cần bố trí hai tòa Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp!“Ta là Từ Dương, đệ tử nội môn của Ngọc Dương Tông, đây là ba sư đệ của ta, lần lượt là Triệu Diệp, Bàng Trạch, Công Tôn Quý, còn kia là sư muội Lục Nguyệt!”Năm người đệ tử của Ngọc Dương Tông rất khách khí, hơn nữa nhìn qua cũng thấy bọn hắn có quan hệ rất tốt, chỉ huy nhóm là Từ Dương rất có uy chứ không giống với nhóm của Phong Nhược, Lãnh Khiếu Thiên chỉ có danh mà thôi, tất cả thành viên đều bằng mặt mà không bằng lòng.
173 “Thật là kỳ quái? Bên trong động quật dưới Khô Mộc Hải tất cả đều bình thường, thậm chí không có một con Mộc Yêu nào, thật khó hiểu!”Ở một chỗ trên biên giới Khô Mộc Hải có một đội hơn trăm tu sỹ ngưng trọng đứng đó, những người này đều có tu vi từ Kim Đan kỳ trở lên, trong đó có Vạn Sở Hành, Vu Chi Lễ, Mộ Phi Tuyết của Trấn Thiên Tông, cũng có bọn người Yến Tử của Cửu Thần Cung…đây là lực lượng trung kiên của các đại môn phái của Thương Ngô Giới!Mà người vừa mở miệng là một nam tử tầm ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt tuấn tú lãng tử, toàn thân mặc áo bào đen nhìn rất quỷ dị, nhưng không thể nhìn được rốt cuộc tu vi của hắn ở cảnh giới nào, mọi người xung quanh đều tỏ vẻ kính sợ, chắc chắn thực lực của người này rất mạnh!“Tất Tôn đạo hữu, nhưng cách đây không lâu chắc chắn đã có Mộc Yêu xuất hiện, thậm chí còn có năm tên lưu vong bị trúng Khô Mộc Chi Độc, việc này giải thích thế nào đây? Hỡn nữa Mộ Phi Tuyết của bổn tông mấy năm trước cũng đã từng nhìn thấy Mộc Yêu, chuyện này bổn tông cũng đã báo tin cho những Đại tông môn khác! Nên chúng ta không thể chủ quan được!.
174 Phong Nhược cưỡi trên dơi quỷ lông trắng bay qua bầu trời Khô Mộc Hải, hôm nay cao tầng năm Đại tông môn tuyên bố đại quân Mộc Yêu gần như sẽ không xuất hiện nữa làm toàn bộ phòng tuyến cũng thoải mái hơn nhiều.
175 Màn đêm lại buông xuống, tất cả đệ tử của các môn phía từ chỗ đóng quân dưới mặt đất lần lượt bay vọt ra bắt đầu một cuộc săn bắn mới!Phong Nhược cũng lẫn trong đó nhưng sau khi rời khỏi chỗ đóng quân hắn cũng không vội vàng chạy vào Khô Mộc Hải mà thừa dịp lộn xộn không có ai chú ý nhanh chóng thả dơi quỷ ra rồi bay thẳng lên ấy trăm trượng!Đây cũng là nguyên nhân chính khiến hắn có thể vượt mặt mọi người săn bắt linh thú trong vòng hai tháng vừa qua, bởi vì bên trong Khô Mộc Hải ngoài trừ rất ít linh thú phi hành cấp cao ra thì các linh thú phi hành khác đều không đủ sức bay trong thời gian dài, ngay cả thú cưỡi cấp sáu như Sa Tỷ Thú cũng không thể chạy nhanh hơn dơi quỷ được!Mà cũng nhờ điều này mà hắn có thể ám sát bốn tên thủ hạ của Hình Lão Đại mà không gặp trở ngại gì!Nhưng tối nay Phong Nhược cũng không lệnh cho dơi quỷ bay sâu vào Khô Mộc Hải săn linh thú mà chỉ cho nó lượn trên cao nơi đóng quân yên lặng chờ đợi!Bời vì hắn có cảm giác chuyện đám người Bá Thiên xuất hiện không hề đơn giản tý nào, phải biết rằng bọn chúng gần đây quan hệ khá tốt với đám Thiên Sơn và đồng thời cũng cạnh tranh gay gắt với nhóm Hình Lão Đại, vậy mà hôm nay bỗng nhiên cả ba thế lực lưu vong lại tập hợp tại một nơi, thậm chí phe Bá Thiên còn đi với phe Hình Lão Đại, nếu không có chuyện gì mới là lạ!Hơn nữa thời gian này cả bên Thiên Sơn và Hình Lão Đại đều rất thu mình ẩn nhẫn, vốn ba thế lực lưu vong này không còn đơn giản như đám lưu vong bình thường nữa mà đã vượt khỏi phạm vi quản lý của năm Đại tông môn, Phong Nhược tin chắc rằng với thực lực của ba nhóm này muốn xông qua mười tám đường phòng tuyến cũng không khó khăn gì, nhưng mấy chục năm nay bọn hắn lại cam tâm tình nguyện lưu lại Khô Mộc Hải mà không hề có ý chạy ra!Suốt một canh giờ Phong Nhược vẫn không thấy đám người Thiên Sơn, Bá Thiên đi ra ngoài, nhíu mày suy nghĩ hắn liền vỗ dơi quỷ một cái, lập tức dơi quỷ nhẹ nhàng đập cánh bay vọt lên cao hơn mười trượng nữa!Xa như vậy, hắn căng mắt nhìn dưới đất cũng chỉ thấy mơ mơ hồ hồ không rõ ràng, nhưng cẩn tắc vô ưu, vẫn phải đề phòng mọi chuyện!Cũng may tuy hắn không thể nhìn rõ nhưng dơi quỷ vẫn có thể quan sát bình thường, trong vòng mấy tháng nay thực lực của nó tăng lên rất nhanh, bởi vì mười tám hộp rêu Hàn Băng đã biến hết thành rêu Hàn Ngọc nhưng hắn không có ý định bán đi, đồng thời cũng không có cách nào để luyện đan nên hắn chỉ giữ lại năm hộp, còn lại mười ba phần rêu Hàn Ngọc đều cho dơi quỷ ăn hết!Hiệu quả thấy rõ, dơi quỷ tuy vẫn chưa thể tăng lên được cấp sáu nhưng thực lực lại mạnh hơn nhiều, tốc độ phi hành hay pháp thuật phun băng tiễn đều được nâng cao đáng kể, bây giờ nó có thể uy hiếp tu sỹ Trúc Cơ sơ kỳ, thậm chí cả tu sỹ Trúc Cơ trung kỳ cũng không chút e sợ!Nhưng điều làm Phong Nhược tò mò nhất là vòng lông trắng quanh cổ nó bây giờ đã lớn gấp đôi, hắn đang nghĩ phải chăng tương lai tiến cấp càng cao thì nó sẽ giống với Ngân Giáp Thiên Thù, toàn thân trắng toát?Ngay khi Phong Nhược đang rảnh rỗi không có việc gì làm mà nghĩ linh tinh thì đột nhiên dơi quỷ vỗ nhẹ hai cánh, đây là tín hiệu có người đi ra từ chỗ đóng quân dưới mặt đất!“Đừng manh động!”Phong Nhược thấp giọng ra lệnh, dơi quỷ vốn rất thông minh, nó có thể từ trên ấy trăm trượng nhìn ra mục tiêu cần theo dõi, mà đám Hình Lão Đại và tám tên thủ hạ nó đã nhận biết được từ lâu nên lần này nó ra hiệu thì chắc chắn là bọn chúng rồi!Tất nhiên Phong Nhược không hề lo lắng việc bọn Hình Lão Đại có được linh thú phi hành giống như dơi quỷ, bởi vì trong Khô Mộc Hải không phải không có thêm mấy con Khô Mộc Quỷ Bức nữa nhưng muốn thu phục còn khó hơn lên trời, ví dụ như dưới lối vào độc quật cũng có một đám Khô Mộc Quỷ Bức, tuy cấp bậc không cao nhưng ngoài trừ cao thủ Kim Đan kỳ trở lên còn không thì ai cũng đừng hòng đến gần.
176 Không một tiếng động nhảy từ trên lưng dơi quỷ xuống, Phong Nhược thật nhanh quan sát cánh cửa gỗ to lớn của Pháo đài cổ Khô Mộc, cánh cửa này có chốt ở bên trong, người bên ngoài không thể mở được.
177 Phong Nhược đang nghi hoặc suy đoán thì bỗng nhiên nghe thấy những âm thanh chát chúa vang lên, dường như đang có một trận chiến giữa các tu sỹ diễn ra gần đây.
178 Nghe được câu trả lời của Phong Nhược, bộ xương khô màu xanh ngọc cũng không có phản ứng gì, chỉ nhìn hắn một lúc rồi chậm rãi nói:”Ngươi nên biết, thật ra toàn bộ Thương Ngô Giới từ thời thượng cổ đến nay đều thuộc về tộc Mộc Yêu chúng ta, Thị Huyết Yêu Long mới chân chính là chủ nhân của thế giới này, làm sao người có thể tự tay hủy diệt thế giới của mình được chứ?”“Còn về phần đám nhân loại Tu Tiên giới các ngươi cũng chỉ là những người đến sau mà thôi, nhớ năm đó đột nhiên có những tu sỹ cường đại xuất hiện ở giới diện này rồi ra tay phong ấn chân thân của chủ nhân tại Huyền Thiên Chân Thủy Đại Điện, sau đó thẳng tay tàn sát toàn tộc Mộc Yêu, cuối cùng đưa rất nhiều nhân loại đến đây, bây giờ kể cả chúng ta đứng lên đòi lại những thứ vốn thuộc về mình thì có gì sai?”“Tất nhiên ngươi cũng có lập trường của ngươi, lão phu thừa nhận nghìn năm trước tiêu diệt trăm vạn tu sỹ cũng không phải là việc hay ho gì, nhưng vạn vật đều có linh tính, nhân loại các ngươi lại vì ích kỷ bản thân liền tước bỏ đi quyền lợi tu tiên, truy cầu thiên đạo của tộc Mộc Yêu chúng ta vậy cũng là đúng hay sao?”“Về điều kiện kia chũng ta cũng không ép buộc ngươi hay dùng bất cứ thủ đoạn nào để khống chế cả, nhưng một ngày nào đó ngươi sẽ biết rõ bởi vì bản thân đã có kỳ ngộ mà nhận được vô thượng truyền thừa của tộc Mộc Yêu chúng ta nên sẽ tự nhiên sẽ biết phải làm gì, chủ nhân ta nhờ ta chuyển lời đến ngươi, chờ đến khi ngươi đáp ứng việc kia thì tộc Mộc Yêu chúng ta cũng sẽ không chủ động tiến đánh Tu Tiên giới, trừ khi bọn hắn chủ động công kích!”“Vô thượng truyền thừa? Đó là cái gì? Là Mộc Linh Tinh sao?”Nghe xong lời giải thích của bộ xương khô Phong Nhược lại lần nữa giật mình, lúc trước không phải hắn không băn khoăn về nguồn gốc của Mộc Linh Tinh nhưng cũng chưa từng nghĩ nó lại có liên hệ với chốn Khô Mộc Hải này, vốn hắn nhặt được Mộc Linh Tinh ở Thanh Vân Sơn thuộc khu vực Nhạn Bắc cơ mà, từ đó đến đây đâu có gần chút nào chứ!Sau khi cẩn thận suy nghĩ Phong Nhược bình tĩnh lắc đầu nói:”Ngươi nói với ta những điều này không có ý nghĩa gì cả, trong Tu Tiên giới ta chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé, có muốn cũng chẳng làm được gì, mà hơn nữa nếu thực sự ta có năng lực cứu được chân thân của chủ nhân ngươi thì ta cũng không có lý do làm điều đó! Huống chi bây giờ các ngươi nghĩ còn có đủ thực lực xông vào Tu Tiên giới sao, nếu các ngươi dám gây chiến một lần nữa thì chỉ chuốc lấy diệt vong mà thôi, người không lừa được ta đâu! Hơn nữa dựa vào điều gì mà ngươi dám khẳng định Mộc Linh Tinh trong tay tà là vật truyền thừa của tộc Mộc Yêu? Điều này không thể nói tùy tiện được!”“Không tồi!” Bộ xương khô lại cười một cách cổ quái “Ngươi nói không sai, đúng là đại tộc Mộc Yêu chúng ta trong trận đại chiến nghìn năm trước đã bị tổn thương trầm trọng, cũng không thể ngay lập tức tập hợp được đại quân Mộc Yêu để phản kích, nhưng như vậy ngươi cũng có cơ sở gì để kết luận, chuyện tương lai ai có thể biết được? Mà thôi chuyện này không nói nữa, bây giờ nói đến vật mà ngươi gọi là Mộc Linh Tinh nhé, đó chính là Thánh vật truyền thừa của bổn tộc có tên là Thanh Mộc Thần Tinh”“Nếu không có nó làm sao ngươi biết đến sự tồn tại của Tiên Thiên Mộc Sát, hơn nữa còn có thể dung hợp và khống chế? Không có Thanh Mộc Thần Tinh ngươi làm sao có thể bình yên vô sự ra vào động quật kia được? Không có Thanh Mộc Thần Tinh ngươi dựa vào thực lực yếu đuối của bản thân mình mà có thể bất chấp uy áp của chủ nhân ta chắc? Ngươi phải biết rằng cho dù cả tu sỹ Kim Đan kỳ nếu đến gần chủ nhân ta trong vòng trăm trượng cũng bị uy áp của người tác động, thế nhưng ngày đó ngươi lại có thể dạo chơi như chốn không người, hơn thế còn khống chế cả hồn phách của chủ nhân ta nữa chứ, nếu không có Thanh Mộc Thần Tinh thì ngươi có vạn cái mạng cũng không đủ bồi đâu, ngươi còn chưa tin tưởng thì lão phu cũng không ngại chứng minh cho ngươi một chút!”Nói đến chỗ này bộ xương khô quay người chỉ về những cung điện xanh ngọc phía xa xa rồi nói tiếp:”Đó là Thánh Địa của bổn tộc, cũng là nơi kín đáo nhất trong Khô Mộc Hải, trừ khi được bổn tộc cho phép còn lại chưa có ai có thể tự mình tìm đến đây, kể cả những cao thủ nghìn năm trước cũng vậy, trong tộc trừ chủ nhân ra thì chỉ có người thừa kế của tộc mới có thể bước chân vào đó! Nếu ngươi không tin thì có thể vào thử một lần, tất nhiên ngươi có thể yên tâm lần này lão phu dẫn ngươi đến đây không có bất cứ ác ý gì cả, nếu ngươi muốn có thể rời đi bất cứ lúc nào tùy thích!”Nhìn bộ xương khô một chút Phong Nhược bỗng nhiên cười cười nói:”Được rồi! Thật ra ngươi cũng không cần nói nhiều, Thanh Mộc Thần Tinh thì sao? Ta vốn không biết nguồn gốc của nó nên chẳng có điều gì làm ta tin tưởng được, nhưng có một điều ta không hiểu, nếu đây là vật truyền thừa của tộc các ngươi thì làm sao lại để mất đi? Hơn nữa vì sao thứ này cũng có thể hỗ trợ cho tu sỹ nhân loại? Nếu đúng như lời ngươi nói thì tương lai ta cũng sẽ biến thành Mộc Yêu sao?”“Việc này nói ra cũng dài dòng!”Bộ xương khô làm ra một hành đồng giống như thở dài, nhìn rất buồn cười.
179 Mà từ những lời của bộ xương khô Phong Nhược có thể cảm thấy nó thực sự không có gì ác ý với mình, hơn nữa với thực lực của nó muốn đối phó với hắn quả thật rất đơn giản, ngay như đám người Thiên Sơn, Bá Thiên mà còn bị sai khiển dễ dàng nữa là, nên chắc ở đây không có bất cứ âm mưu quỷ kế nào.
180 “Mọi việc thật sự như vậy sao?”Bên trong Pháo đài cổ Khô Mộc, Phong Nhược đang đi đi lại lại lẩm bẩm, sự việc phát sinh trong mấy canh giờ qua đúng là làm hắn không thể tưởng tượng nổi.