1 Ngoại thành U Châu,nơi hoang sơn. Vốn nơi này là một khu rừng cổ thụ lâu đời,xưa nay hiếm có người vào ra. Khu vực núi đá bên trong còn hoang sơ vô cùng,đã ngàn năm có lẻ chưa có ai bước chân tới nơi đây.
2 - Mày kìa, chúng nó móc B!- Sau kìa em ơi, hai thằng nhắm!- Tao xử một rồi, thằng nào cover tao để đặt c4 đây?- Cứ đặt đi, tao đi móc cho!Trong một quán game,bốn thằng con trai đang lố nhố hô hào.
3 Minh Tiến đang ngủ rất ngon,đột nhiên cảm thấy ngứa mũi vô cùng. Có cái gì đấy đang ngo ngoe trước mũi hắn,hắn vươn tay gạt qua,cau có nói. -Đừng có đùa,để yên ngủ xem nào! Mắt vẫn nhắm nghiền,lại quay người sang một bên.
4 Bạch lão gia là một lão trung niên đẫy đà khoảng trên dưới năm mươi,khuôn mặt to bè. Khi lão cười thì các thớ mỡ rung rung trông vô cùng hoạt kê. Lão đứng dậy phát biểu.
5 Đập đá? Ở thế giới của Minh Tiến nếu công an tóm được chắc chắn là vào ngồi trại cải tạo rồi. Nhưng mà đừng có nhầm nhé,đập đá ở đây hoàn toàn đơn thuần là theo nghĩa đen.
6 Thấm thoát Minh Tiến ở Bạch gia trang đã được hai tháng,ban ngày thì lân la ra khu vỉa đá tìm kiếm,tới trưa thì về lại phòng mình. Hắn tuy có thể nói chuyện nhưng không biết viết chữ nơi này,nên đành nhờ Liên Liên chỉ dạy cho về chữ viết.
7 Toàn thân cụ già lúc này là ánh kim quang chói lọi,Minh Tiến mơ hồ nhìn ra quanh thân người này còn tỏa ra đồ hình phật môn “Là Chữ Vạn”. Cụ già quay ra nhìn ba xác chết thì lắc đầu,chắp tay tụng niệm.
8 Từ trong quầng kim quang,Huệ Tuệ đột nhiên mở mắt. - A di đà phật! Chú ngữ vang lên,nhất thời toàn bộ văn tự biến mất. thay vào đó là một quầng sáng ngũ sắc bao lấy thân thể y.
9 Hơn một tháng sau,từ động phủ có một bóng xám lao ra. Thân người mập mạp,không phải là Minh Tiến thì là ai?Hiện giờ thần sắc hắn thập phần vui vẻ,cưỡi trên một thanh Trúc Ngọc mà bay đi,nếu có tu tiên giả đi qua đây chắc cũng không hề chú ý tới hắn lắm.
10 Người áo đen lúc này kinh hãi,cuối cùng đành liều mạng. Hắn xuất ra một đám phù chú đem tế lên,những mong muốn nhân cơ hội nhiễu loạn đào tẩu. Ngay lập tức xuất hiện ra một đám thú yêu quỷ dị,nào là rắn rết,bọ cạp,lại còn có cả các yêu ma cấp thấp.
11 Sau một hồi quyến luyến,cuối cùng Minh Tiến cũng rời đi. Lúc này trời đã hừng sáng,nếu không đi mau thì chỉ sợ có nhiều phiền toái. Tối qua,hắn đã giúp nàng có đủ khả năng tự bảo vệ lấy bản thân mình,cấp cho nàng linh thạch cũng như phù bảo và tâm pháp.
12 -Thiên Hoa Ngọc hoàn! Lão già áo vàng đã lên tiếng trước nàng,đám đông nhất thời ồ lên kinh ngạc. Thiên Hoa Ngọc hoàn là kì đan hiếm có của phật tông,chỉ có thể hữu duyên khó thể cầu.
13 Sau đó cả năm người triệu gọi phi hành,xé gió mà lao đi. Lại nói về Minh Tiến,sau khi đi theo vị cô nương nọ,vòng qua vài con phố cuối cùng cũng tới một ngôi nhà nhỏ.
14 Tối hôm đó Minh Tiến rời đi,sáng hôm sau Tam Môn trấn đón nhận thêm một vị tu sĩ mới. Hắn mặc một bộ trường bào đen thui,lại lấy mũ có mạng che mặt. Sau lưng đeo một bọc vải lớn,có thể nhìn ra đó là một thanh trường kiếm,thân hình cao lớn thêm nữa là bộ quần áo đen thui khiến hắn trở thành tâm điểm chú ý.
15 - Không thể nào,đây là thứ pháp bảo gì? Nam tử có vẻ mặt âm trầm lên tiếng, lúc này trên khuôn mặt hắn nơi trán nhăn lại,trông cực kì khó coi. Nam tử tóc hoa râm thì âm trầm hơn,không nói một lời nào mà chăm chú quan sát.
16 Một đạo phi hành màu hổ phách từ xa đang điên cuồng lao tới,xa xa phía sau còn bảy tám đạo phi hành cũng gấp rút lao theo. Tiếng nói là từ đạo phi hành màu hổ phách này,chớp mắt đã thấy đạo phi hành đó tới gần nơi có giao tranh hạ xuống.
17 Minh Tiến niệm chú,tay nắm dải lụa lập tức xoay lưng dùng Di Động thuật đưa cả ba lập tức rời đi. Mộc nhân kia sau khi tới giữa bãi chiến trường thì lập tức tự bạo,thân thể co rút thành một trái cầu màu xanh.
18 Phía ngoài Tam Môn trấn được một phen đảo lộn tùng phèo,nguyên lại là đám tinh anh đệ tử lão cử tới nhà Vũ Nham đều bị táng mạng cả khiến Cát Đằng nghiến răng kèn kẹt.
19 - Không sao đâu,ta đã dùng giác quan tìm kiếm qua. Nơi này không có ai có thể gây hại cho chúng ta! Minh Tiến nói,Vũ Nham cất lời đã lôi hắn trở về thực tại.
20 Độ Khẩu trấn,một tiểu trấn nằm phía Nam Tam Môn trấn. Nơi đây vừa đón một cỗ xe ngựa sang trọng từ Tam Môn trân mới. Tấm vải gấm được gã phu xe vén lên,bước ra hai nam một nữ.