61 Kẻ hô lên là một nam nhân,cương vị của hắn trong Giao Nộ bang là Trưởng lão. Lập tức đám thú nọ gầm gào đầy hưng phấn,móng vuốt cào lên nền đất xoàn xoạt.
62 Âm Dương Bồi Anh đan thực chất là một loại đan dược giúp cân bằng chân lực cơ thể,điều hòa âm dương chi khí. Ngoài ra còn có tác dụng dịch cân tẩy tủy,tăng cường sự phát triển của cơ thể.
63 - Cái gì?. . . Các ngươi…các ngươi dám…Ngân Nguyệt ánh mắt lãnh khốc nhìn tới ba người nọ,sát khí cùng khí áp không kiêng dè ai mà bộc phát lan ra khiến cho tất cả đều cảm thấy bức bối khó thở.
64 Tú Nhạn cầm theo một bó đuốc mà tiến vào trong căn nhà nhỏ,lập tức ánh sáng chiếu tỏ nơi đây. Chỉ thấy có những ánh mắt sợ sệt cùng với kinh hãi nhìn tới nàng,Tú Nhạn nước mắt lưng tròng,nàng cắm bó đuốc lên vách tường rồi cúi xuống những hồ nữ nọ,hạ giọng nói.
65 Tú Nhạn cầm theo một bó đuốc mà tiến vào trong căn nhà nhỏ,lập tức ánh sáng chiếu tỏ nơi đây. Chỉ thấy có những ánh mắt sợ sệt cùng với kinh hãi nhìn tới nàng,Tú Nhạn nước mắt lưng tròng,nàng cắm bó đuốc lên vách tường rồi cúi xuống những hồ nữ nọ,hạ giọng nói.
66 - Ừm!Hắn khẽ gật đầu,Liên Liên thấy vậy thì mỉm cười. Phía trong Chính điện,cuộc trao đổi của đám người Phụng Hoàng Cung vẫn chưa chấm dứt,tranh luận vẫn diễn tiếp không thôi.
67 Minh Tiến lúc này đang nằm nguyên trên xe ngựa,con ngựa đi chậm chạp tới mức gần như rùa bò. Trước ngực hắn lúc này là những dải băng trắng,có một góc vẫn còn thấm chút máu đỏ.
68 Về phần Phụng Hoàng Cung,ngay sau khi Minh Tiến bị thương cùng các nàng rời đi. Bạch Thiết Hùng cùng với đám người đều im lặng hồi lâu. Cuối cùng thì lão thở dài.
69 - Truy đuổi?Ai truy đuổi?. . . À,ngươi không phải là xử nữ Hồ đấy chứ?Mà cũng không đúng nha,ngươi đã tu tới Thất Vỹ,sao còn sợ đám phường săn nữa nhỉ?.
70 Linh Trâm càng lúc càng kêu lớn hơn,thanh âm càng lúc càng dâm mị hơn. Tay nàng chủ động nắm lấy tay hắn mà xoa trên lưng mình,lại chủ động dẫn dắt nó xoa sâu xuống,sâu xuống hơn nữa.
71 Các Hồ binh nhanh tróng dựng lán bạt,thật ra thì họ chỉ mang theo một bộ lán trại lớn cho Hồ Hậu dùng mà thôi. Còn họ thân đều là tráng sĩ Hồ tộc,ngủ ngoài trời là thói quen rồi.
72 Minh Tiến khẽ cựa mình,từ từ mở mắt. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một gian phòng xa lạ. Hắn cho rằng mình đang bị lóa mắt nên chớp chớp mắt hồi lâu mới tiếp tục nhìn,khung cảnh xung quanh vẫn vậy khiến Minh Tiến tò mò,định vươn vai đứng lên.
73 Minh Tiến trên mắt đã cảm thấy cay cay,hắn vội vã ngước nhìn lên phía chân trời,trên má rất nhanh xuất hiện những giọt lệ. Ngân Nguyệt chung quy vẫn im lặng,nàng đương nhiên hiểu cái cảm giác này.
74 Nàng ta cố ý dựa vào lòng hắn,thì thào vào tai. - Công tử,chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh tâm sự nha!Bạch y nọ khẽ gật gật đầu,mặc cho nữ nhân áo đỏ hớn hở nắm tay lôi đi.
75 Ngân Nguyệt tuy ngoài mặt có chút ai oán,nhưng trong lòng lại cảm thấy hài lòng vô cùng. Nàng cố ý làm như vậy để thử hắn mà thôi. Vị Kỳ Dao cô nương kia nhan sắc cũng thuộc dạng chim sa cá lặn,hơn nữa mị lực so với nàng mà nói thì chỉ có hơn chứ không có kém.
76 - Kỳ Dao tỷ,rốt cuộc là có chuyện gì vậy?Như Như khẽ hỏi,mắt chăm chú quan sát về phía kim quang phát sáng. Liên Liên cùng Bạch Phụng bên cạnh cũng có chút khẩn trương,nheo mắt mà nhìn.
77 - Bạch Hổ,muội không được vô lễ!Ngân Nguyệt nói lớn,chính bản thân nàng lúc này trong lòng cũng có chút tức giận,tuy nhiên nàng cũng không hành động lỗ mãng như Bạch Hổ.
78 Kỳ Dao nói. - Minh Tiến,còn chuyện này nữa!- Chuyện gì vậy?Hắn thờ ơ hỏi,ánh mắt vấn chăm chú quan sát Hỏa Long Châu. Kỳ Dao trên mặt đỏ lựng,ấp úng nói.
79 - Vâng,sư phụ!Nam nhân mặc bạch y phía bên trái nói,y tên Hoàng Giải. Người mặc hoàng y phía bên phải thì phì cười,xòe cây quạt lớn,phía trên đề chi chit những chữ là chữ,hắn cười nói.
80 Có một truyện đương nhiên Minh Tiến không thể ngờ tới,cũng không thể nào tưởng tượng ra nổi. Đó là bài thơ hắn “ mượn” trong sách cũ được lan truyền rất nhanh trong Hiểu Vân trấn.