1 Dưới màn trời đen kịt, núi non liên miên trông y như cự thú nằm sấp, im lặng chờ đợi trời sáng. Dưới chân một ngọn đồi nhỏ giống như một con trâu đang nằm ngủ, một thôn làng nho nhỏ tọa lạc ở đấy.
2 -Làm mất rồi. Lý Thanh Sơn đáp với giọng điệu cứng rắn, giống như là đang ở trong thế giới huyền ảo bỗng chốc đã bị đánh về hiện thực tàn khốc.
3 Lý Thanh Sơn hài lòng nằm trong đống cỏ khô, dang thẳng tay chân, trong lúc vô tình đã mơ màng ngủ. Đêm đó, hắn không hề mơ tới chuyện kiếp trước nữa.
4 Bầu không khí trong từ đường nhất thời đông cứng lại, còn trưởng thôn thì mặt trầm như nước: -Làm sao, Lý Nhị lang, ngươi bất mãn sắp xếp của ta sao?- Ở bên kia mấy tên lưu manh vô lại đã bắt đầu làm nóng người, tên cầm đầu bị bệnh chốc đầu còn cầm sẵn một cái dao đốn củi ở trong tay.
5 Thanh Ngưu không đáp, nhắm mắt lại. Lý Thanh Sơn nằm trên giường, trên mặt mặc dù duy trì bình tĩnh, nhưng trong lòng cảm xúc dâng trào không thể tự ức, mãi đến lúc nửa đêm mà vẫn còn chưa ngủ.
6 Thanh Ngưu đã tận mắt nhìn thấy bao nhiêu người được gọi là kinh tài tuyệt diễm, ai nấy thiên phú dị bẩm, vận may như thần, nhưng cuối cùng đạt được thành tựu lại không có mấy người.
7 Bạc mất mà lại được khiến vợ chồng Lý Đại vui mừng khôn xiết. Lý đại tẩu ngay cả vết thương trên mặt cũng không kịp nhớ, đã ôm lấy túi bạc kia, giấu vào trong ngực.
8 Lưu quản sự nói:-Nhưng hắn đằng nào mà chả phải ăn cơm?Lưu Hổ nói:-Vậy không cho ăn cơm. Chính là mèo già hóa cáo, Lý trưởng thôn còn không hồ đồ, ánh mắt sáng lên: -Ngươi nói là?-Hắn muốn ăn cơm thì phải làm việc, trong thôn còn ai thuê nổi hắn.
9 Cửa lớn phía sau Lý Thanh Sơn đã đóng lại, hắn nhìn xung quanh một lượt, dường như không để ý chút nào tới bầu không khí khẩn trương ở trong viện, nhanh chóng đi tới chỗ ngồi mà Lưu quản sự đã sắp sẵn, nơi đó đối diện với thính đường, ở bên dưới cây đu già cỗi ở giữa sân là vị trí của chủ tịch, người ngồi đó đều là những nhân vật có máu mặt ở trong thôn.
10 Mấy ông già run rẩy trở về chỗ ngồi trên ghế, còn Lý Thanh Sơn thì vùi đầu ăn uống thỏa thích. Mấy ngày nay chỉ ăn thịt hoẵng đến mức phát ngán cũng đang muốn thay đổi khẩu vị, cả bàn rượu tràn đầy thức ăn như vậy mà chỉ một mình hắn đã vét sạch sành sanh, vỗ vỗ cái bụng ra vẻ cao hứng lắm.
11 Dũng khí của hắn tăng cường sức mạnh của hắn, mà sức mạnh của hắn ngược lại lại tăng cường dũng khí của hắn, hai thứ này hỗ trợ lẫn nhau. Luyện mãi đến khi hoàng hôn mặt trời sắp lặn, hắn đã cảm thấy đói bụng.
12 Lý Thanh Sơn cảm thấy trong lời nói của Thanh Ngưu có chỗ không đúng, dường như là đang giấu diếm cái gì đó, nhưng hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều mà lập tức luyện quyền, cảm nhận hiệu quả của chân khí.
13 Lý Phú Quý nói: - Đây là Bách luyện đao ta mua ở phố Kim Qua thành Khánh Dương. Y cũng không phải là tên ngốc, chả nhẽ vợ con chết mà y lại không hề xúc động, không hề có một sự thù hận nào đối với bà cốt, cây đao này chính là chứng cứ rõ ràng, chứng minh y còn là một thằng đàn ông.
14 Lý Thanh Sơn hỏi rất nhiều, đứa bé cũng giống như không nói dối mà trả lời từng câu, hoặc gật đầu hoặc là lắc đầu. Nó cũng chỉ có thể trả lời vài vấn đề đơn giản, nếu như là vấn đề phức tạp, nó liền ngẩn người tại đó.
15 Bà cốt đưa tay chỉ vào không trung trước mặt, một đoàn khói đen đập tới, trong sương mù mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt dữ tợn và thống khổ.
16 Thấy cảnh tượng như vậy thì hai tên lưu manh còn lại sợ đến mặt mũi trắng bệch, không thể động đậy, nhưng đồ vật bên trong lọ sứ, lại một lần làm lóa mắt bọn hắn, bên trong lọ sứ chứa đầy bạc trắng chói mắt.
17 Vẻ mặt của Tiểu An có chút cao hứng lại có chút mờ mịt. Lý Thanh Sơn lại tìm tòi trong phòng bà cốt một vòng, Tiểu An cũng đi theo phía sau hắn, nó bỗng nhiên ra cánh tay nhỏ giật nhẹ ống quần của hắn, chỉ về phía một chỗ.
18 -Vậy ta và người tập võ phổ thông dường như cũng không khác nhau gì cả?-Đương nhiên là có khác nhau, thể chất người bình thường khi được bồi bổ không dễ dàng tiêu hóa, ăn quá nhiều nhân sâm không chỉ vô ích mà còn mang họa vào thân.
19 Thời gian chẳng mấy chốc mà qua, trong nháy mắt đã đến mùa thu, lá cây trong núi cũng dần dần biến sang màu đỏ, những bông lúa rực rỡ ánh vàng cũng đã trĩu hạt bắt đầu có thể thu hoạch.
20 Công dụng của tia chân khí kia hóa ra không chỉ là cường hóa sức mạnh, mà còn có những hiệu quả đặc thù khác. Hắn cúi thấp người tránh một quyền, rồi lại tung ra chiêu Ngưu Ma Đính Giác, song quyền đánh thẳng vào một tên thợ săn tuổi còn trẻ, lập tức húc bay y ra xa.
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37