1 Hưu!Một mũi tên xé gió bay đến , lực đạo mãnh liệt , thẳng tắp bắn vào một chổ sâu trong rừng cây. Đây cũng không phải một mũi tên săn bắn bình thường , mà là mũi tên bằng gổ mun doVô Cực Thiên Sư tự mình chế tạo , mất bảy bảy bốn chin ngày mới tạo thành , chỉ cần bị mũi tên này bắn trúng , bất luận yêu quái nào cũng phải hiện nguyên hình.
2 Mười lăm năm sau ——Tiền gia thành Dương Châu là một người nổi tiếng vô cùng giàu có, nhà cửa Tiền gia cực kỳ xoa hoa, nô bộc đông đảo. Từ sau khi hai vị phu nhân của Tiền lão gia lần lượt qua đời, ba tháng trước Tiền lão gia lại cưới về đệ tam phòng.
3 Tửu quán Phú Quý nằm trên đường lớn thành Đông lúc nào cũng buôn bán phát đạt, khách khứa tấp nập đến cửa nối dài không dứt. Ở đây hương rượu bốn phía, cho dù là rượu trắng phương bắc hay là rượu Thiệu Hưng phía nam, muốn cái gì liền có.
4 Thành Nam, hai bên đường cái là những cửa hàng san sát chen chút nhau. Trong một gian phòng hạng nhất trên lầu hai của quán trà, có một gã tuấn mỹ nam tử đang ngồi, tay cầm chiết phiến (*)chậm rãi phe phẩy.
5 Hoa Phù Dung đem chén trà đặt xuống, đưa tay cầm lấy một mẩu bánh điểm tâm , cắn vào một ngụm, hoàn mỹ vô khuyết , biểu tình có chút hài lòng thả lỏng.
6 Tiểu Lục liên tục thầm thì bên tai của chủ tử hắn. “Công tử, vị Bạch cô nương kia thật ra là cố ý nha?Sở ngọc tương cười hỏi: “Nói vậy là sao?”“ Vừa rồi rõ ràng là trật chân, nhưng vừa nghe Nhạc đại hiệp bảo ta đưa nàng quay về, nàng liền nói có thể đi rồi.
7 Khánh Châu thành, đang lúc diễn ra lễ hội Bách Hoa. Trong thành tiểu kiều(*) nước chảy, trăm hoa khoe sắc : đào, lí , hạnh, anh hoa nở rộ khắp nơi trong thành.
8 “A , như thế làm thế nào có thể, ta phải là người của Nhạc đại ca mới đúng. ”“Khó mà làm được, ngươi đã hôn ta, nếu còn đối với hắn có ý nghĩ không an phận, chính là dâm đãng, không hợp lễ giáo, cũng chính là không biết cảm thấy thẹn.
9 Nàng trong lòng hạ quyết tâm, không thể không quản hại huynh muội đáng thương này, còn có nương của bọn họ. Bắt đầu từ hôm nay, nàng mỗi ngày đều đi chiếu cố mẫu tử ba người bị trượng phu bỏ mặc cùng khi dễ, giúp bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn này.
10 Ngoài cửa, Tiểu Lục đang canh giữ ngoài sân đối mặt với đoàn người thề thốt. “Thật sự là không có việc gì, Bạch cô nương đang khóc, công tử lúc này đang an ủi nàng ——”“Nàng khóc rất lớn tiếng nha.