141 Trước mắt Phong Nhược là hơn mười cái cửa đi vào khắp bốn phương tám hướng, cái hướng ra bên trái, cái hướng ra bên phải, cái lên trên cái xuống dưới hoa cả mắt, nhìn theo dòng người hối hả mà trong lòng hắn cũng có chút mờ mịt!"Xin hỏi, tiền bối mới tới nơi này sao? Ngài chỉ cần trả năm mươi viên Ngũ Hành thạch cấp thấp là vãn bối có thể dẫn ngài đi du lịch nơi đây một vòng!"Đang lúc Phong Nhược đau đầu nhất thì bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện một tên chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, hắn đến gần Phong Nhược nịnh nọt nói.
142 Dừng một chút Vân sư huynh lại khẽ mỉm cười nói tiếp:" Theo quy định của cửa hàng, chỉ cần đạo hữu có thể tự chuẩn bị đầy đủ tài liệu thì ta cam đoan sẽ dùng hết khả năng để không làm phí hoài phẩm chất của nó, không biết lần này đạo hữu mang đến loại tài liệu nào?.
143 "Pháp khí bị hư hại? À, việc này thì lại rất đơn giản, chỉ cần một ít Ngũ hành thạch là có thể chữa trị nhưng pháp khí có đẳng cấp càng cao thì tương ứng cũng cần Ngũ Hành thạch phẩm chất càng tốt, không biết đạo hữu muốn chữa trị loại pháp khí nào?" Vân sư huynh bình tĩnh nói.
144 Phong Nhược đã sớm có được trận quyết của trận pháp Mị Ảnh, tính ra cũng phải cảm ơn Tân Nguyệt của Tử Huyên Viện, nếu như không nhờ nàng đem cho khối ngọc giản thì chắc chắn giờ này hắn đang đi làm nhiệm vụ môn phái để tích lũy điểm cống hiến đổi lấy trận quyết của trận pháp Mị Ảnh rổi.
145 ". . . Sống?"Bên trong phòng, sau một hồi vất vả rốt cuộc Phong Nhược cũng đã khắc thành công trận pháp Mị Ảnh lên kiếm khí, cuối cùng hắn cũng có thời gian nghĩ về tình hình của Mộc Yêu “còn sống” kia.
146 ". . . Mạc Vô Ngân?. . . "Trong mắt Phong Nhược hiện lên một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, hắn đương nhiên không lạ gì người này, đây là tên khốn mang đầy tiếng xấu trong Hạ Tam Viện, hắn lộng hành khắp nơi khiến ai ai cũng oán trách, nhưng cũng khiến nhiều người nghe tên mà sợ mất mật.
147 Chọc viện trưởng trong cuộc khảo hạchBị cấm thi lại được thăng quanGió vẫn thổi heo hút, tuyết vẫn rơi trắng trời!Trên đỉnh Tiếp Thiên Phong vẫn bốn bể tuyết phủ như mãi chẳng bao giờ tan ra, từng đợt gió rét căm căm như hồn ma lệ quỷ tràn qua mọi ngõ ngách làm cho người ta không thể nào tránh né đề phòng mà chỉ đành cắn răng đương đầu với giá lạnh chịu đựng từng ngày từng ngày một, xem ai là người kiên trì hơn, xem ai ngã xuống trước!"Cộp, cộp …cộp…”Tiếng hai hàm răng đánh vào nhau không ngừng truyền tới, ngay sau đó một giọng nói so với gió tuyết còn lạnh hơn vang lên!“Đổng Khởi! Một trăm sáu mươi tám nhịp thở, loại!”"Lý Nho! Một trăm bảy mươi tám nhịp thở, loại!""••••••••• ""Chết mất thôi! Viện trưởng Kiếm Tâm Viện ăn no rỗi việc không có việc gì làm à? Làm sao có thể nghĩ ra phương pháp khảo hạch chó má như vậy chứ!" Bên trong làn gió lạnh căm Phong Nhược đang đứng lầm bầm chửi rủa, chỗ hắn đang đứng cách đỉnh Tiếp Thiên Phong tầm ba trăm trượng, xung quanh hắn là gần hai trăm tên đệ tử Trấn Thiên Tông, ngoại trừ chín mươi tám tên đệ tử dự bị của Kiếm Tâm Viện ra còn có bảy mươi tám tên đệ tử của Hạ Tam Viện tham gia khiêu chiến.
148 "Lịch lãm rèn luyện? Báo danh?"Phong Nhược không khỏi ngạc nhiên, hắn không ngờ vị ái đồ của viện trưởng Kiếm Tâm Viện, đệ nhất cao thủ trong cảnh giới Trúc Cơ Kỳ của Thượng Tam Viện, đệ tử thiên tài có khả năng kết Kim Đan nhất trong vòng trăm năm trở lại đây, người khiến vô số tiểu sư muội tiểu sư tỷ xinh đẹp thuần khiết trong lòng thầm ngưỡng mộ Chu Vũ lại đang vội vội vàng vàng như lâm đại địch mà đến hỏi hắn một chuyện nhỏ như thế!Đúng vậy! Đó là một việc nhỏ không thể nhỏ hơn được nữa, việc lịch lãm rèn luyện này đối với đệ tử của Trấn Thiên Tông quá đỗi quen thuộc, bởi vì Trấn Thiên Tông muốn tăng khả năng thực chiến của đệ tử lên hàng năm đều tổ chức vài chục lần thậm chí vài trăm lần ra ngoài lịch lãm rèn luyện, tất nhiên loại lịch lãm rèn luyện này cũng có đủ các thể loại!Ví dụ như lịch lãm rèn luyện mục đích là ra ngoài tìm kiếm các loại linh dược hoặc đi tìm các loại tài liệu luyện khí, còn có loại lịch lãm rèn luyện chủ yếu ôn hạ đệ tử đi tìm hiểu mở rộng tầm mắt, thậm chí có cả loại lịch lãm rèn luyện rất là khoa trương, đó là chạy thẳng đến vùng đất của thi quỷ, thi yêu ở Ngũ Hành Giới chơi bời một phen, tóm lại lịch lãm rèn luyện có rất nhiều thể loại phong phú đảm bảo sẽ làm những đệ tử tham gia phải kinh hồn động phách, khắc cốt ghi tâm, mở rộng tầm mắt!Tất nhiên những lần lịch lãm rèn luyện đều có cao thủ Kim Đan kỳ dẫn đoàn cho nên rất ít khi xuất hiện tình huống có người chết, trừ khi đệ tử tham gia số quá đen thì cũng đành chịu!Chính vì vậy sau khi những lần lịch lãm rèn luyện này kết thúc những đệ tử của môn phái mà tham gia đều có thu hoạch rất lớn, thậm chí có người còn nhận được một viên Ngũ hành thạch trung phẩm cho nên mỗi lần Trấn Thiên Tông tổ chức ra ngoài lịch lãm rèn luyện những người báo danh đều nhiều như suối đổ sông liên miên mãi không dứt!Đương nhiên Phong Nhược cũng không phải ngoại lệ bởi vì kiếm Mị Ảnh của hắn còn thiếu một viên Ngũ hành thạch trung phẩm để cường hóa! Cũng không nhất thiết phải cần đến loại khan hiếm như thuộc tính kim mà các thuộc tính khác cũng được rồi! Nhưng Ngũ hành thạch trung phẩm quả thật rất hiếm thấy, không thể tìm mua trên thị trường được, nghe nói ở những khu chợ bí mật cũng có bán nhưng giá một viên Ngũ hành thạch trung phẩm lên đến hai nghìn viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, một cái giá trên trời!Hai nghìn viên Ngũ hành thạch hạ phẩm! Cho dù đem cái thân Phong Nhược ra xẻ làm tám khối rồi mang bán cũng không đến được từng đó a!Trong khoảng thời gian gần đây có thể nói Phong Nhược đã xem hết tất cả những nhiệm vụ có thể tiếp nhận trong ngọc giản màu đỏ ở Chấp Sự Điện phía bên trái nhưng cũng không tìm thấy nhiệm vụ nào có phần thưởng là Ngũ hành thạch trung phẩm, về sau hắn mới biết được ở Thương Ngô Giới trừ khi là những người có chỗ dựa sau lưng vững chắc, hoặc là được sư phụ mình cấp cho, hoặc là người thân của đại gia tộc nếu không rất khó mà mua được Ngũ hành thạch trung phẩm !Nếu muốn thì có thể đi đến Ngũ Hành Giới đánh nhau với yêu ma cũng kiếm được! Chỉ cần có thể sống ở đó một năm sẽ được phát ột viên Ngũ Hành thạch trung phẩm với bất kỳ thuộc tính nào trừ thuộc tính kim ra!Nghe nói đây là quy định do năm Đại tông môn của Thương Ngô Giới bàn bạc với tất cả các môn phái nhỏ rồi đề ra, dù sao muốn chống cự với Yêu Ma Giới thì phải cần đến sức của cả Tu Tiên giới mới có thể ứng phó được, đã là tu sỹ thì phải có trách nhiệm thôi!Nếu không muốn đi thì cũng không miễn cưỡng nhưng cũng nên biết rằng Ngũ hành thạch hay Linh thạch từ trung phẩm trở lên vô cùng hiếm có, ngay cả những tu sỹ đẳng cấp cao hay giàu có cũng không dễ dàng có được!Nói về vấn đề trách nhiệm của tu sỹ cho tới bây giờ Phong Nhược cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm biện pháp để trốn tránh, nhưng vấn đề là hắn không thể đi để chịu chết được! Ít nhất hắn cũng phải cố gắng tăng thực lực lên chút ít nữa rồi mới làm gì thì làm, ví như ít nhất cũng phải kiếm được Ngũ hành thạch trung phẩm để cường hóa Mị Ảnh sau đó lại phải đi Kiếm Lư để luyện kiếm một thời gian nếu không thì hắn ngự kiếm phi hành vĩnh viễn không khá lên nổi.
149 Tuy đã qua một năm nhưng khung cảnh Kiếm Lư ở tiểu cốc vẫn y như ngày xưa không có gì thay đổi, tám mươi mốt chuôi kiếm khổng lồ vẫn đứng sừng sững hiên ngang ở đó, vị đệ tử của Cửu Tuyệt Lão Nhân vẫn ngồi kia, tóc trắng xóa, xiềng xích quấn quanh người im lìm như một pho tượng.
150 Tiến sơn môn, tụ họp lịch lãmGặp người quen, ngơ ngác ngẩn ngơĐạp trên Mị Ảnh bay đi, tuy phải hứng gió núi phần phật nhưng thân hình của Phong Nhược vẫn ổn định vững vàng, đây cũng là kết quả sau khi hắn cắm đầu vào Hỏa Linh Tuyền luyện kiếm hơn nửa tháng, tuy còn cách cảnh giới kiếm ý thông linh rất xa nhưng ít ra thời gian luyện kiếm này cũng đã giúp hắn ngự trên Mị Ảnh phi hành linh hoạt hơn trước rất nhiều rồi!Hiện nay tốc độ ngự kiếm phi hành của hắn đã nhanh hơn Bạch Vũ Hạc cấp một và cũng bay lên cao được tầm năm mươi trượng, khi phi hành tay áo bồng bềnh phất phơ theo gió nhìn phiêu dật cũng có chút phong phạm giống thần tiên trên trời.
151 Bay cao vạn dặm trên bầu trời mênh mông Phong Nhược vẫn chưa tỉnh táo lại, cứ ngỡ đang mơ, trước mắt hắn không ngừng hiện lên cảnh bọn Chu Vũ sau khi nghe được lời Mộ Phi Tuyết đều tỏ vẻ khiếp sợ, nghi ngờ, mờ mịt, hâm mộ, ghen ghét, thù hận….
152 “Mọi người nhanh chóng tiến vào trận pháp, mỗi người phụ trách hai phương vị, tuyệt đối không được để cho đám thi quỷ kia phá vỡ được Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp này!”Gã cầm đầu nhóm đệ tử lịch lãm rèn luyện của Cửu Thần Cung nhanh chóng phân công nhiệm vụ, tỏ rõ là người rất có kinh nghiệm chiến đấu!Phong Nhược cũng không chần chừ lao theo ba người bọn hắn xông vào Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp do đám người Ninh Dao đã bố trí sẵn từ trước, mà lúc này toàn bộ vùng đất rộng lớn của sườn núi đã sớm bị một mảng lớn bóng đen như thủy triều vây lấy, bởi vì trời đã về tối nên không thể nhìn rõ hình dáng của đám thi quỷ này, chỉ có thể mơ hồ thấy một số bóng quỷ màu đen to lớn!“Mọi người cẩn thận, tất cả lũ này thấp nhất cũng là thi quỷ cấp bốn, ngoài ra bên trong còn có cả thi quỷ cấp năm biết phi hành ẩn nấp cho nên khi tấn công tuyệt đối không được ly khai phạm vi phòng hộ của pháp trận! Chúng ta chỉ cần cố gắng chống đỡ đến khi trời sáng sẽ có viện quân kéo đến! Vị đạo hữu kia xưng hô như thế nào? Tại hạ là đệ tử đời thứ ba của Cửu Thần Cung tên là Vân Hạo, còn hai người kia là sư đệ Triệu Thống và tiểu muội Vân Phong!”“Ta là Phong Nhược, là đệ tử dự bị của Thượng Tam Viện thuộc Trấn Thiên Tông, cũng giống như các vị, đến khi trời sáng viện quân của bổn tông cũng sẽ đến!”Phong Nhược có vài phần cổ quái nói, trong lòng hắn đang thắc mắc, tại sao Cửu Thần Cung cũng đem đệ tử đến lịch lãm rèn luyện ở chỗ này? Là trùng hợp sao? Hay là trận tỷ thí của đệ tử hai bên kỳ thật đã bắt đầu từ ngay thời khắc này rồi? Nếu thực sự như vậy thì chuyện bọn người Ninh Dao bỏ đi thật đúng là không tốt một chút nào!“Rầm….
153 Thắng trận đầu, xông vào U MinhGọi Ngân Giáp, chủ tớ chạy loạnSắc trời dần sáng, sương sớm ướt đẫm nhưng trên bầu trời vẫn bị một tầng sương mù màu xám bao phủ, phía dưới là U Minh Lâm u ám, nhìn rất quỷ dị!Chỗ sườn núi mà đêm qua xảy ra trận chiến giờ vô cùng yên ắng…Khắp nơi trên mặt đất xương khô nằm la liệt, đây là những thứ còn lại của thi quỷ sau khi bị giết chết, lâu lâu lại có đoạn xương khô gãy phát ra một tiếng “rắc” rồi ngay lập tức lại tĩnh mĩnh lạ thường.
154 “Ngân giáp! Chạy nhanh lên nào!. . . ”Phong Nhược thúc giục Ngân Giáp Thiên Thù tăng tốc lao về phía trước, đương nhiên không phải hắn tự nhiên tốt bụng vội vàng lao lên trợ giúp mà đang nghĩ có thể lợi dụng được cơ hội này mà vượt qua chỗ rắc rối này hay không, dù sao nếu bị xếp hạng nhất từ dưới lên thì cũng mất mặt quá!Càng đi về phía trước xương cốt dưới mặt đất ngày càng nhiều, mà U Minh Lâm này cũng cổ quái thật, đống xương trắng kia nếu không bị đốt thành tro bụi thì cho dù bị nghiền nát thành một nghìn mảnh nhỏ mấy canh giờ sau cũng biến thành một nghìn con thi quỷ cấp bốn! Riêng về điểm này ngay cả các tu sỹ cấp cao có thần thông quảng đại cũng không làm gì được!“Chà chà! Thực lực của đám người kia thật không đơn giản chút nào a! Trên đoạn đường này ít nhất cũng đánh chết hơn nghìn con thi quỷ cấp bốn! Nhưng nếu thế chỉ sợ pháp lực của bọn hắn cũng đã bị tiêu hao gần hết rồi!”Đi tiếp một đoạn nữa cuối cùng Phong Nhược cũng đã mơ hồ nghe thấy những tiếng gầm gừ kinh dị ngắt quãng, mà âm thanh này dường như có khả năng thu hút U Minh chướng khí cổ quái trên mặt đất, rất nhiều chướng khí chậm chạp cuộn về hướng âm thanh kia phát ra!Đến khi Phong Nhược cưỡi Ngân Giáp Thiên Thù đi thêm được vài dặm nữa liền thấy một cảnh tượng kinh khủng hiện ra trước mắt, dọa hắn sợ hãi không nhịn được mà kêu lên một tiếng! Trước mắt hắn mà một mảnh đất rộng rãi tràn ngập thi quỷ cấp bốn, ít cũng phải có cả vạn con, mà ở bầu trời phía trên còn có mấy trăm con thi quỷ cấp năm bay lượn!Nhưng làm hắn khiếp đảm nhất là một con quái vật khổng lồ cao tầm mấy chục trượng đang đứng giữa bầy quỷ, cả người đen sì, thân thể giống như linh thú bình thường nhưng có tận hai cái đầu to lớn thỉnh thoảng phun ra mấy đạo khí đen trông rất ghê tởm, mà khí đen này vô cùng độc, có khả năng ăn mòn và làm ô uế mọi vật, mỗi lần phun ra cũng xa cả trăm trượng, dựa vào những gì hắn đã đọc được trước đây thì con Quỷ Tướng này ít nhất cũng phải cấp bảy cấp tám!Mà lúc này có mười bốn mười lăm người của ba nhóm nhỏ đang bị lũ quỷ vây khốn, nhưng Phong Nhược cũng không biết được bọn họ là người của Trấn Thiên Tông hay Cửu Thần Cung! Thật không may, xem tình hình này bọn hắn không thể phá vòng vây chạy ra ngoài được rồi, chỉ có thể cố thủ trong trận pháp mà thôi!Nhưng đó là duy trì trong thời gian ngắn, chỉ cần tên Quỷ Tướng gọi thêm thi quỷ cấp bốn tới nữa thì chắc cũng chỉ còn cách phát tín hiệu cầu cứu mà giữ lấy mạng!“Ngân Giáp, đi vòng qua! Chạy thôi!”Phong Nhược ra lệnh cho nhóc nhện, trong lòng thầm tiếc rẻ, không khéo trong cơ thể con Quỷ Tướng kia có Ngũ hành thạch trung phẩm cũng nên!“A…Mấy con khốn!”Tuy Phong Nhược đã chủ động lệnh cho Ngân Giáp Thiên Thù lẩn trốn nhưng vẫn không tránh khỏi tầm quan sát của đám thi quỷ cấp năm đang bay tán loạn trên bầu trời kia, lập tức một đống thi quỷ cấp bốn được điều đến chặn đánh chủ tớ nhà hắn!“Ngân Giáp! Xông lên!”Phong Nhược một mặt ra lệnh cho Ngân Giáp một mặt bấm kiếm quyết xuất Mị Ảnh ra bay thẳng lên không trung chém về phía mấy con thi quỷ cấp năm lắm chuyện!Mặc dù bây giờ hắn chưa đủ tư cách để luyện tập những kiếm quyết uy lực kia nhưng riêng về năm đạo kiếm quyết cơ bản thì đã vô cùng thuần thục, chỉ trong nháy mắt đã xuất được ra mấy kiếm liên tiếp, tuy rằng không quá mạnh mẽ nhưng lực công kích cũng không đến nỗi tệ!Nên ngay lập tức Mị Ảnh như một làn khói nhẹ lướt qua chém thủng một con thi quỷ cấp năm! Mà ngay sau đó cuồng phong cuốn theo xé toạc vết thương ra, đến khi Mị Ảnh xuyên qua thì thân thể của con thi quỷ cấp năm đã bị thủng một lỗ lớn như cái chậu nước rồi!Mị Ảnh được thêm thần thông gió lốc thật là bá đạo!“Xoay tròn! Tiến lên!”Phong Nhược lại kết kiếm quyết, Mị Ảnh đang lao vun vút trên không xoáy ngược lại một đường vô cùng đẹp mắt quay trở về mà không hề giảm tốc, đây chính là chỗ tốt do trận pháp Mị Ảnh đem lại, kiếm khí nhanh như gió, linh hoạt như mây trôi nước chảy!“Phập!” Con thi quỷ cấp năm thứ hai bị Mị Ảnh xuyên thủng giết chết! Nhưng còn ba con còn lại đã nhanh chóng liệng người tránh thoát, đây là do Phong Nhược không nắm giữ được kiếm quyết cao cấp nên chỉ có thể đánh chết từng con một, nếu hắn biết kiếm quyết cao cấp thì chỉ trong một chiêu đã có thể chém nát cả năm con thi quỷ cấp năm này rồi!Cũng may cho đến lúc này Phong Nhược luôn am hiểu cận chiến nên vừa điểu khiển Mị Ảnh hắn vừa lấy Bôn Lôi Kiếm ra đứng trên lưng Ngân Giáp quần nhau với ba con thi quỷ cấp năm còn lại!Cùng lúc này Ngân Giáp Thiên Thù cũng đang rất vất vả chiến đấu, con đường đang rộng thoáng bỗng nhiên bị hơn trăm tên thi quỷ cấp năm chặn lại, hung hãn vô cùng!Nhưng tám cái chân như lưỡi dao sắc bén của nó đâu phải chuyện đùa, chỉ nghe thấy vang lên những tiếng răng rắc liên hồi, bọn thi quỷ cấp bốn kia nhìn có vẻ dữ tợn to con nhưng căn bản không chạm được đến Ngân Giáp, nó vươn tám cái chân dài ngoẵng ra múa loạn chạy thẳng về phía trước, nơi nó đi qua thi quỷ bị chém như chém chuối, xương cốt văng tứ tung, nhanh như một cơn lốc, không gì có thể cản nổi! Giống một vị tướng oai phong đánh đâu thắng đó, không ngán bất cứ thứ gì!Khi Phong Nhược giải quyết xong ba con thi quỷ cấp năm thì Ngân Giáp Thiên Thù cũng đã mang hắn chạy ra khỏi vòng vây trùng trùng điệp điệp!“Ha ha ha! Ngân Giáp! Làm tốt lắm! Lúc nào trở về ta sẽ ban thưởng cho ngươi một viên Ngũ hành thạch hạ phẩm!”Phong Nhược vui sướng hô hào, tu vi của Ngân Giáp cùng dơi quỷ cấp năm đã tăng tiến rồi nên cho tụi nó ăn Ngũ hành thạch cấp thấp cũng không đủ dắt răng cho nên hắn đành cắn răng cứ cách một thời gian ngắn cho chúng ăn một viên Ngũ hành thạch hạ phẩm!“Này! Đạo hữu kia, đừng có đi! Xin hãy ra tay giúp đỡ, ta sẽ hậu tạ!”Lúc này những tên đệ tử lịch lãm rèn luyện bị thi quỷ bao vây nhìn thấy Phong Nhược vừa lao qua liền ra sức hò hét, tình thế bây giờ bọn hắn không còn sức mà phá vây, nếu không có người hỗ trợ thì chắc chắn sẽ bị loại ra khỏi lần lịch lãm rèn luyện này rồi!“Hừ hừ! Hậu tạ cái đầu các ngươi ấy! Từ từ ở đó mà hưởng thụ đi!”Liếc mắt nhìn về phía sau một cái Phong Nhược bắt đầu vội vã vận chuyển Thanh Mộc Linh Quyết, hắn phải luôn luôn cố gắng duy trì pháp lực ở trạng thái đỉnh cao nhất mới có thể chống đỡ những nguy hiểm bất ngờ được!Tiếp tục hướng về phía trước hắn cũng không gặp nhiều nhóm lớn thi quỷ cấp bốn nữa, hình như bọn chúng đều bị Quỷ Tướng kia triệu tập lại xiết chặt vòng vây rồi thì phải! Nhưng cũng vào lúc này đã không còn thấy được mặt đất lầy lội nữa mà tất cả đều bị sương mù màu đen dày hơn một thước bao phủ, như thế này thì không thể nhìn thấy được dấu vết của những người đi trước lưu lại nữa!“Thôi xong! Phiền toái rồi, không cẩn thận là lạc đường như chơi, kiểu này không thể đi vào ban đêm được!”Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Phong Nhược lập tức quyết định tìm một nơi thích hợp để ẩn nấp bởi vì chỉ khi trời sáng hắn mới miễn cưỡng xác định được phương hướng đi tiếp!Nhưng U Minh Lâm này tuy là một thung lũng to lớn nhưng địa hình rất đơn điệu, chỉ ngẫu nhiên có một sườn núi nhỏ nhô lên hoặc vài sơn cốc hẹp, mà tất cả những nơi này đều không thích hợp cho việc cắm trại.
155 “Phập!” một tiếng. Bôn Lôi Kiếm xuyên thẳng vào đầu địa hành thi quỷ, dù sao đầu của nó cũng không thể cứng rắn như móng vuốt được. Nhưng khi Phong Nhược chưa kịp rút kiếm ra thì toàn thân địa hành thi quỷ đột nhiên rung rẩy rồi nó kêu “Gừ gừ” mấy tiếng, tiếp theo năm cái móng vuốt múa may giận dữ, toàn bộ Thập Trượng Thanh Ti cùng tơ nhện của Ngân Giáp Thiên Thù bị nó xoắn lại xoay tròn!Lực xoắn rất mạnh, Phong Nhược liền bị đánh văng ra xa hơn mười trượng, Ngân Giáp cũng không thể khống chế được mấy sợ tơ nhện nữa nên bị thi quỷ kéo sát lại bên người, đồng thời nó giương hai cái móng vuốt sắc bén lên đâm mạnh về phía đầu của Ngân Giáp!“Không!”Giờ phút này Phong Nhược hoảng hốt hồn vía lên mây! Thật không ngờ lại bị lật thuyền trong mương! Ngân Giáp Thiên Thù vô cùng quan trọng đối với hắn, không thể thay thế, ngay cả dơi quỷ cấp năm cũng không sánh bằng!Mà bây giờ lực phòng ngự của nó căn bản không thể ngăn được móng vuốt của địa hành thi quỷ kia, chỉ sợ lần này nó đi đời nhà ma rồi!Bây giờ hắn bị đánh văng xa hơn mười trượng, kiếm còn không kịp rút thì làm sao có thể ra tay ngăn cản đây!Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Phong Nhược không hiểu sao lại chợt nhớ đến Ngự kiếm thuật khiếm khuyết Đột Kiếm Quyết!Hiện tại hắn cũng không kịp suy nghĩ tính toán điều gì nữa mà múa may đánh ra một loạt kiếm quyết rắc rối!“Ngự kiếm thuật khiếm khuyết Đột Kiếm Quyết!”Dường như có một trận gió lốc cuốn qua, Mị Ảnh sau lưng Phong Nhược bắn ra như chớp giật, rít lên từng tiếng sắc nhọn trong không trung! Thật giống như gió xoáy cuốn từ phía chân trời vọt lên vách núi!Đây không chỉ là tốc độ mà còn mang theo một lực lượng vô cùng mạnh mẽ và tàn bạo phóng thẳng lên!Kiếm bay với tốc độ ánh sáng, kiếm quang chỉ rộng ba tấc nhưng biến hóa khôn lường, không còn thấy bóng dáng của Mị Ảnh đâu nữa mà chỉ còn thấy một luồng gió lốc màu xanh uy phong gào thét, luồng gió xanh này xoay tròn đến chóng mặt tạo nên một vòng kiếm quang lớn bằng đầu người!Tốc độ của kiếm nhanh không tưởng, khí thế mạnh như thủy triều! Dường như toàn bộ trời đất đều bị cuốn vào vòng xoáy này vậy!“Ầm!” Một tiếng nổ vang lên, Đột Kiếm Quyết lao thẳng tới, địa hành thi quỷ chưa kịp chống đỡ thì lồng ngực đã bị xé nát thành một lỗ to rồi!Không! Không phải xé! Mà là mạnh mẽ đâm thẳng đánh cho vỡ nát, như thế này mới đúng với từ “Đột” trong Đột Kiếm Quyết chứ! (Đột trong từ đột phá)“Mình nằm mơ sao?”Hai chân Phong Nhược mềm nhũn, hắn không trụ nổi mà quỳ rạp xuống mặt đất, một kích vừa rồi đã rút sạch toàn bộ pháp lực trong cơ thể nhưng tâm tư của hắn bây giờ không mơ tưởng đến điều gì nhiều nữa mà đang tập trung lục lọi trong đầu mình quá trình vừa mới bộc phát trước mắt, đó chính là kiếm ý, nhanh quả thật rất nhanh! Nếu như hắn thực sự qua việc này mà có thể lĩnh ngộ được kiếm ý của Đột Kiếm Quyết thì lãi to rồi, cho dù bắt hắn rời khỏi lần lịch lãm rèn luyện này ngay bây giờ cũng cam tâm tình nguyện!“Đáng tiếc!”Một lúc lâu sau Phong Nhược thẫn thờ uể oải ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô cùng thất vọng, trong đầu hắn bây giờ trống trơn không còn bất cứ điều gì hết, nghĩ mãi cũng không có chút gì liên quan đến kiếm ý của Đột Kiếm Quyết, thậm chí hắn còn nghi ngờ liệu vừa rồi có phải chính tay mình đã thi triển Đột Kiếm Quyết hay không nữa?Cảnh vừa qua giống như hắn đang nằm mơ, một giấc mơ vô cùng ảo diệu và đẹp đẽ, nhưng tỉnh mộng thì lại tiếc nuối, dư vị còn lại ngày càng nhạt, càng dốc sức nhớ thì quên càng nhanh!“Mẹ nó chứ! Đó là kiếm ý sao? Mờ ảo vô hình biến hóa khôn lường, chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt được bằng lời?”Chán nản gõ đầu mấy cái Phong Nhược mới cố gắng gặt nỗi thất vọng mà tỉnh táo lại, nơi này là U Minh Lâm đầy rẫy nguy hiểm, không phải nơi có thể phân tâm nghĩ quẩn được!“Ngân Giáp! Ngươi ngày càng thông minh đó!”Vỗ vỗ vào lưng Ngân Giáp Thiên Thù, Phong Nhược mới lấy Mị Ảnh từ trong miệng nó, cẩn thận nhìn đi nhìn lại mấy lần cũng không thấy có gì khác nhau cả, hắn thật không tin nổi một kích như sét đánh ngang trời vừa rồi lại do kiếm này tạo ra!“Ha ha! Không có gì là không thể, mọi việc đều do con người tạo ra mà! Sớm muộn gì rồi ta cũng lĩnh ngộ được kiếm ý vô hình vô ảnh này thôi!”Than thở một câu Phong Nhược liền lấy Mộc Linh Tinh ra để khôi phục pháp lực rồi gọi Ngân Giáp đi về phía cái xác địa hành thi quỷ, con quỷ này đã là cấp bảy có thực lực tương đương với tu sỹ Trúc Cơ trung kỳ, nếu lúc nãy không có Ngân Giáp phối hợp hành động, cuối cùng hắn lại bất ngờ xuất ra Đột Kiếm Quyết thì cũng chưa biết ai thắng ai thua!Nhưng càng nguy hiểm thì càng nhận được thành quả xứng đáng, con địa hành thi quỷ này hơn hẳn mấy con thi quỷ cấp bốn tôm tép kia, tuy đã chết nhưng không khéo trong cơ thể nó còn có một viên Ngũ hành thạch hạ phẩm hoặc trung phẩm cũng nên, hơn nữa sáu cái móng kia cũng rất tốt, đem đi bán cũng được hơn mười viên Ngũ hành thạch hạ phẩm!Nhưng khi Phong Nhược nhìn thấy cái xác của thi quỷ bị xé nát ra thì có chút dở khóc dở cười!Một mặt hắn vui vì uy lực của Đột Kiếm Quyết còn mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều, chẳng những khoét một lỗ rất to người của thi quỷ mà còn xé nát thân thể nó làm mười mấy phần!Mặt khác thi thể của thi quỷ bị xé ra làm mười mấy phần thì làm sao hắn có thể tìm được Ngũ hành thạch nữa đây?“Thôi! Được rồi, coi như ta đen đủi đi!”Phong Nhược bây giờ không còn thời gian mà mò mẫm tìm kiếm ở đây nữa, pháp lực của hắn đã cạn sạch, lỡ may tý nữa ở đâu chạy ra mấy con thi quỷ nữa thì đúng là khốn nạn!Tiếc nuối rút Bôn Lôi Kiếm từ đầu địa hành thi quỷ ra rồi chặt lấy sáu cái móng vuốt Phong Nhược liền gọi Ngân Giáp rời đi!“Ngân Giáp! Đi thôi! Đừng có chạy loạn lên như ruồi nữa! Ở đây cũng không phải chỗ tốt lành gì đâu!”Phong Nhược ngán ngẩm phun mấy câu liền thấy Ngân Giáp Thiên Thù vội vàng chạy tới, sau đó nhả ra một viên tròn như hạt nhãn tỏa ra hào quang màu vàng đậm!“Hả? Ngũ hành thạch trung phẩm!”Hai mắt Phong Nhược sáng ngời vội vàng nhặt lên, nhưng ngơ ngẩn đến nửa ngày sau sắc mặt hắn lại trở nên khó coi vô cùng!“Điên mất thôi! Thuộc tính thổ! Hôm nay quả nhiên thật xui xẻo mà, sao lại là thuộc tính thổ chứ! Sao không phài là thuộc tính kim đi…hoặc ít ra cũng mộc, thủy, hỏa gì đó chứ! Tức chết mất thôi! Thổ cái gì mà thổ!”Phong Nhược uất ức đến trào nước mắt, ông trời trêu ngươi hắn hay sao? Ngũ hành thạch có thuộc tính thổ mang đặc tính phòng ngự vững chãi như núi còn Mị Ảnh của hắn lại linh động như gió! Nếu cường hóa viên Ngũ hành thạch thuộc tính thổ này vào kiếm thì sẽ chẳng ra ngô ra khoai gì cả, thậm chí còn hạn chế năng lực lẫn nhau!Trái ngang như thế này làm sao mà chịu nổi được chứ?Lắc đầu thở dài buồn bực cuối cùng Phong Nhược đành cố nén lòng, hắn ngước đầu nhìn sắc trời, màn đêm đã buông xuốn, không thể đi tiếp được nữa rồi!“Ngân Giáp! Đào cho ta một cái động sâu xuống mặt đất, đêm nay chúng ta phải chui dưới động như chuột rồi! Đào càng sâu càng tốt, nếu không lại gặp chuyện đấy!”Nghe được mệnh lệnh của Phong Nhược, Ngân Giáp Thiên Thù không lập tức chấp hành mà cứ chạy vòng quanh lục tìm cái gì đó!“Ơ hay! Thằng này bị làm sao vậy? Chẳng lẽ sợ quá choáng váng rồi hay sao? Cứ xoay vòng vòng thế?”Phong Nhược ngẩn ra chả hiểu chuyện gì, rồi đột nhiên thấy Ngân Giáp tập trung vào một ví trí rồi múa tít tám cái chân sắc bén, trong nháy mắt nó đã đào được một cái hố sâu hơn một trượng!“Oa oa! Ta thật không ngờ đó! Thì ra nhện đào động còn nhanh hơn cả chuột! Ồ? Không phải, đây chẳng phải là chỗ lúc nãy con địa hành thi quỷ chui ra hay sao? Chẳng lẽ dưới kia chính là sào huyệt của nó?”Nghĩ đến đây Phong Nhược cũng không quan tâm tới việc vì sao Ngân Giáp phát hiện được chỗ này nữa mà liền vội vàng chạy đến xem xét!Quả nhiên không ngoài dự đoán của Phong Nhược, chỉ một lát sau khi Ngân Giáp đào sâu xuống ba trượng liền thấy lộ ra một hang động tối om dưới mặt đất!Do dự một chút cuối cùng hắn vẫn mang Ngân Giáp Thiên Thù đi vào, bởi vì căn cứ vào những tài liệu mà hắn đọc được thì địa hành thi quỷ thường độc lai độc vãng chỉ có một mình, nếu không vừa rồi người chết đã là hắn rồi!Hơn nữa chỗ này quả thật rất tuyệt để trốn qua đêm nay!Nhưng cái động này lại có mùi rất tanh tưởi, khó chịu hơn so với trên mặt đất nhiều, cho dù Phong Nhược đã nín thở nhưng vẫn cảm thấy vô cùng ghê tởm! Nếu không phải bên ngoài trời đã tối rồi thì chắc hắn sẽ ra lệnh cho Ngân Giáp đào một cái động khác chứ không thèm chui vào chỗ quái quỷ này làm gì!Mà động sào huyệt này của địa hành thi quỷ quả thật rất dài, Phong Nhược cùng Ngân Giáp đi mãi nhưng vẫn chưa tới điểm cuối, hắn áng chừng đã đâm sau vào mặt đất được bốn, năm mươi trượng rồi!Ngay lúc Phong Nhược đang vô cùng chán nản thì đột nhiên phía trước có một luồng gió lạnh thổi đến!“Ồ!”Phong Nhược giật mình lắp bắp kinh hãi nhưng sau lại vui mừng ra mặt, bởi vì luồng gió này tuy lạnh lẽo rợn người nhưng lại mang theo chút hơi nước ẩm ướt!“Chẳng lẽ sào huyệt của địa hành thi quỷ này thông với một mạch nước ngầm sao?”Nghĩ đến đây hắn không chần chừ nữa, gọi Ngân Giáp chạy nhanh xuống phía dưới, chạy thêm được ba mươi trượng nữa thì gió thổi càng nhiều, mà mùi tanh tưởi trong không khí cũng đã giảm đi không ít!Cuối cùng sau khi xuyên qua một đoạn đường hầm quanh co khúc khuỷu hắn nghe thấy có tiếng nước chảy ào ào, mà càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc, phí trước rõ ràng có ánh sáng!Ánh sáng rất yếu ớt mờ nhạt, sợ còn le lói hơn sao trên trời nhưng với sức nhìn của hắn bây giờ thì cũng đủ sức để thấy được đại khái tình hình xung quanh, sau khi quan sát kỹ lưỡng hắn mới nhận ra đây là một không gian cực kỳ rộng lớn dưới mặt đất, hơn nữa ở đây còn có một con sông ngầm chảy qua!Còn những ánh sáng kia được phát ra từ những vật kỳ lạ nhìn như rong biển trôi nổi giữa không trung, mà trong động này có rất nhiều vật như vậy, hơn nữa chũng không đứng yên mà bồng bềnh trôi nổi về các hướng, cũng không rõ là thứ quái quỷ gì nữa!.
156 Sau khi cẩn thận quan sát nửa ngày trời Phong Nhược mới yên tâm phần nào!Ở đây ngoài trừ tiếng nước chảy ầm ầm ra không có bất cứ tiếng động nào khác, chắc chắn không còn con thi quỷ nào nữa, ít nhất tạm thời là như thế!Còn những vật thể lạ lùng quỷ dị kia tuy hắn chưa thể xác định được đó là gì nhưng cũng may nó rất hiền hòa, không chủ động công kích hay làm khó dễ gì hắn cả!“Ngân Giáp! Đứng yên đó cảnh giới cho ta khôi phục pháp lực, cấm được lộn xộn!”Tìm một chỗ bằng phẳng Phong Nhược lệnh cho Ngân Giáp Thiên Thù đứng bên bảo vệ rồi còn bố trí thêm một tòa Chính Phản Như Sơn Trận Pháp, sở dĩ hắn không bố trí Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp là bởi vì đã hết mất Ngũ hành thạch hạ phẩm rồi!Nhưng cẩn thận hơn nữa hắn lại thả dơi quỷ cấp năm ra, lúc này mới an tâm ngồi xuống phục hồi pháp lực!Lần này Phong Nhược vận chuyển Hắc Thủy Linh Quyết, sau khi tiến vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ hắn vẫn thay phiên nhau luyện tập cùng lúc cả hai loại công pháp, Thanh Mộc Linh Quyết đã lên tầng thứ tư còn Hắc Thủy Linh Quyết thì đang dậm chân tại tầng thứ ba, điều này là do hắn không có được tâm pháp tầng thứ tư của Hắc Thủy Linh Quyết, dựa theo quy của của Trấn Thiên Tông thì hắn cần có mười vạn điểm cống hiến môn phái mới đổi được tâm pháp tầng này!Nói thì to tát nhưng thật ra Phong Nhược đã có kế hoạch để thực hiện, chỉ cần hắn có được một viên Ngũ hành thạch trung phẩm có thuộc tính phù hợp để cường hóa Mị Ảnh rồi chăm chỉ luyện kiếm tại Hỏa Linh Tuyền tăng cường kiếm ý đến một cảnh giới nhất định thì sẽ nhận nhiệm vụ đi Ngũ Hành Giới, cố gắng trụ được vài năm sẽ tích đủ mười vạn điểm cống hiến môn phái!Nếu so sánh thì Phong Nhược lo lắng về tương lai của Thanh Mộc Linh Quyết hơn bởi vì hắn chỉ có sáu tầng đầu của công pháp này, miễn cưỡng có thể tu luyện cho đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng nếu muốn tiến cấp lên Kim Đan kỳ thì bắt buộc phải tìm được tâm pháp chính thức của tầng bảy!Trước hắn không chú ý tới điều này lắm bởi vì lúc ấy hắn chỉ mong bước chân vào Trúc Cơ kỳ sống thọ hơn người thường ba trăm năm đã mãn nguyện lắm rồi! Nhưng khi tận mắt nhìn thấy thực lực khủng khiếp của các tu sỹ có pháp lực cao cường như Chu Vũ, Ninh Dao thậm chí siêu phàm như Mộ Phi Tuyết, Yến Tử thì hắn lại không cam lòng mà chịu yên phận như vậy!Đối với bọn họ hắn không khác gì một con sâu con kiến nhỏ bé! Phong Nhược nhớ rất rõ hắn cùng ba người Vân Hạo ra sức chém giết đến mức kiệt sức mà mới tiêu diệt được mấy trăm con thi quỷ trong khi sáng sớm hôm sau Mộ Phi Tuyết cùng Yến Tử chỉ mất thời gian ba nhịp thờ đã quét sạch mấy ngàn con rồi, khác biệt quá lớn!Ba nhịp thờ! Mấy nghìn con thi quỷ bị sức mạnh không thể cản nổi đánh tan tành thành tro bụi chết không còn một mống!Điều này để lại trong lòng Phong Nhược ấn tượng sâu sắc, thật giống như hắn ngước nhìn lên Tiếp Thiên Phong sừng sững xuyên trời, nhìn mãi không thấy đỉnh, mãi mãi không vươn tới được!Nhưng hắn thật sự không cam lòng!Chỉ sau hai canh giờ Phong Nhược đã khôi phục hoàn toàn pháp lực trong cơ thể, cất Mộc Linh Tinh đi hắn lại phát hiện dơi quỷ cấp năm đã bay đi góc nào rồi không biết, chỉ còn Ngân Giáp Thiên Thù đi vòng quanh nhưng ánh mắt lại lo lắng nhìn về phía không gian rộng lớn dưới kia!“Chà! Kỳ quái?” Phong Nhược tiện tay thu Chính Phản Như Sơn Trận Pháp lại rồi tò mò nhìn sang, liền nhịn không được cười to, dơi quỷ cấp năm ở đằng xa đang vui mừng hớn hở vờn những vật kỳ lạ màu trắng trôi nổi giữa không trung kia, thứ này hình như rất hợp với khẩu vị của nó, cứ mở miệng là táp một miếng, từ nãy đến giờ không biết rốt cuộc nó đã ăn hết bao nhiêu nữa đến nỗi cả người bây giờ lờ mờ có vầng hào quang màu trắng bao phủ!Ngân Giáp đang lo lắng đứng ngồi không yên chắc chắn là do thèm ăn vật kia, đang ghen tỵ với dơi quỷ rồi!“Ha ha! Được rồi, vật kia chỉ là mấy thứ linh tinh dưới mặt đất thôi, có gì ngon đâu, i viên Ngũ hành thạch trung phẩm nè!”Phong Nhược nói xong tiện tay vứt viên Ngũ hành thạch thuộc tính thổ cho Ngân Giáp, tuy viên Ngũ hành thạch này có đẳng cấp rất cao nhưng hiện tại không có tác dụng gì với hắn, loại này chỉ dùng để bố trí các loại pháp trận phòng ngự cao cấp hơn Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp hoặc dùng để cường hóa trang phục đang mặc trên người!Nhưng để bố trí một tòa pháp trận cao cấp thì không phải chỉ cần mỗi một viên Ngũ hành thạch trung phẩm, mà hơn nữa hắn cũng chưa cần dùng đến những loại đó còn về phần sử dụng để cường hóa trang phục thì chắc có lẽ hơi thừa, qua quá trình chiến đấu hắn chắc chắn rằng bộ trang phục Sạn Tuyết trên người hắn đã được Mộ Phi Tuyết sử dụng Ngũ hành thạch có phẩm chất cao cường hóa qua một lần rồi!Nghĩ đi nghĩ lại như thế tốt nhất là cho Ngân Giáp Thiên Thù ăn! Dù sao Ngũ hành thạch thuộc tính thổ cũng chỉ có tác dụng gia tăng phòng ngự, nếu nó có thể giúp năng lực phòng ngự của Ngân Giáp tăng thêm một bậc thì sẽ vô cùng có lợi cho hắn trong quãng thời gian lịch lãm rèn luyện sắp tới, mà với lại đây cũng là đồ từ trên trời rơi xuống nên hắn cũng không tiếc nuối gì cả!Quả nhiên mức độ hấp dẫn của Ngũ hành thạch trung phẩm hơn xa thứ kia nhiều, Ngân Giáp hí hửng vui mừng nhai ngấu nghiến đồ ăn mới được thưởng cho, nhưng rất nhanh sau đó Phong Nhược liền phát hiện có chuyện phát sinh, ngay sau khi nuốt viên Ngũ hành thạch trung phẩm cả người Ngân Giáp lóe lên từng đợt ánh sáng màu vàng nhạt chớp tắt liên hồi, còn nó thì run rẩy co quắp dường như đang vô cùng đau đớn!“Có chuyện gì thế này! Uy lực của Ngũ hành thạch mạnh đến mức độ này sao? Hay là trên viên Ngũ hành thạch này vẫn còn lưu lại kịch độc của thi quỷ cấp bảy?”Nhìn thấy tình huống nguy cấp như vậy Phong Nhược cũng hoảng hốt há hốc mồm, bởi vì hắn cũng chưa bao giờ gặp hay nghe thấy chuyện tương tự như thế này, dù sao cũng đâu có ai điên như hắn, tùy tiện vứt một viên Ngũ hành thạch trung phẩm vô cùng quý giá ột con linh thú cấp bốn ăn bao giờ!Sau mười nhịp thở toàn thân Ngân Giáp ánh lên một màu đỏ hồng, giống như đang có lửa cháy thiêu đốt bên trong cơ thể của nó vậy, Phong Nhược tuy đứng cách xa tới hai trượng những vẫn cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng này! Bây giờ nhìn Ngân Giáp Thiên Thù chẳng khác gì một con cua bị nướng chín cả!Mà khi hắn chưa kịp phản ứng gì thì từng miếng vỏ xinh đẹp trên người Ngân Giáp bị đốt cháy khét lẹt rồi lần lượt rơi lạch cạch xuống dưới đất, thậm chí ngay cả tám cái chân sắc bén như dao kia cũng không tránh khỏi cảnh ngộ thảm thương này! Quá trình này dường như vô cùng đau đớn, Ngân Giáp dần chịu không nổi mà bắt đầu điên cuồng giãy dụa!Phong Nhược không có cách gì giúp đỡ đành đứng trân trân chịu chết ở một bên, bây giờ hắn đang suy nghĩ không biết có nên dùng Mộc Linh Tinh để cứu Ngân Giáp hay không đây? Dù sao viên Ngũ hành thạch trung phẩm cũng ẩn chứa linh lực quá mạnh mẽ, lỡ may đem Mộc Linh Tinh vào lại phát sinh ra xung đột gì thì hắn lại hối hận không kịp, đành trơ mắt ra nhìn cầu nguyện cho Ngân Giáp có thể vượt qua được cửa ải này mà thôi!Suốt thời gian nửa canh giờ sắc đỏ hồng trên người Ngân Giáp Thiên Thù vẫn không suy giảm, hơi nóng phả ra ngày càng kinh khủng, duy chỉ có một điều làm cho Phong Nhược yên tâm một chút là khí tức của nó vẫn còn nguyên không bị lực lượng cuồng bạo này dập tắt!Nhưng tình trạng của Ngân Giáp bây giờ quả thật vô cùng thảm thiết, toàn bộ lớp vỏ bạc đã bị tróc ra không còn một mảnh, cả người bị cháy khét đen thui như cục than, nhìn đau xót vô cùng!Hơn nữa khi hơi nóng dần dần hạ xuống cái xác đen bên ngoài lại càng trở nên xấu xí tệ hại, bề mặt ghồ ghề đen nhám lại còn phát ra mùi tanh rất khó ngửi làm cho Phong Nhược suýt nữa không thể thở được!“Thôi xong, từ nay nên đổi tên cho thằng này là vừa, Ngân Giáp Thiên Thù đổi thành Hắc Giáp Thiên Thù có lẽ đúng hơn!”Nhìn linh thú trở nên vô cùng xấu xí của mình Phong Nhược lắc đầu ngán ngẩm nói, thật sự hắn không tưởng tượng nổi Ngũ hành thạch trung phẩm lại có uy lực mạnh mẽ như thế, thảo nào nó lại vô cùng quý hiếm, riêng về năng lượng mà nó tỏa ra vừa rồi thì cả trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm cũng không sánh bằng!Tuy vào lúc này luồng nhiệt trong cơ thể Ngân Giáp Thiên Thù đã tản mát hết nhưng nó vẫn không đứng dậy nổi, nằm bẹp một chỗ, dường như bị thương rất nặng.
157 Nhìn thấy cảnh này Phong Nhược thờ phào nhẹ nhõm, mặc kệ như thế nào đi nữa thì Ngân Giáp Thiên Thù vẫn giữ được cái mạng nhỏ của mình, mà chuyện lần này cũng cho hắn một bài học không nhỏ, tuyệt đối không được phép dựa vào cảm tính để đánh giá các vật phẩm trong Tu Tiên giới.
158 Sau khi Phong Nhược hồi phục lại toàn bộ pháp lực một lần nữa thì đã thấy Ngân Giáp Thiên Thù cùng dơi quỷ lẳng lặng đứng bên cạnh!“Ồ? Ngân Giáp?”Mới liếc nhìn sang Phong Nhược đã ngạc nhiên ngẩn cả người, rõ ràng hai canh giờ trước Ngân Giáp còn đang ở tình trạng hấp hối mà bây giờ đã nhảy vọt tiến lên cấp năm rồi!Chẳng lẽ đây chính là nhờ năng lượng của viên Ngũ hành thạch trung phẩm đó sao?“Không thể nào! Sao lại bá đạo như vậy chứ?”Phong Nhược không tin nổi vào những gì diễn ra trước mắt mình nữa, tuy hắn không rành gì về việc nuôi dưỡng linh thú nhưng cũng thừa biết để cho linh thú tiến cấp khó khăn như thế nào, nhất là những lần tiến cấp mấu chốt càng vô cùng gian nan, ví dụ như từ cấp bốn lên cấp năm hay từ cấp bảy lên cấp tám!Lúc trước sở dĩ hắn cho Ngân Giáp ăn viên Ngũ hành thạch trung phẩm chủ yếu là muốn nó tích lũy thêm chút sức lực để an toàn vượt qua U Minh Lâm chứ ngàn vạn lần không nghĩ đến việc nó có thể nhờ đó mà xông thẳng lên cấp năm như bây giờ!Xuất hiện tình huống ngoài dự kiến này chỉ có hai nguyên nhân, thứ nhất viên Ngũ hành thạch thuộc tính thổ kia có điều gì đặc biệt, thứ hai thiên phú tu luyện của Ngân Giáp Thiên Thù phải rất cao cho nên mới có thể thoải mái tiến cấp như vậy!Hít một hơi thật sâu Phong Nhược cố gắng đè nén vui mừng trong lòng rồi bắt đầu cẩn thận quan sát đánh giá Ngân Giáp Thiên Thù, về dáng vẻ bề ngoài cũng không có gì khác biệt lắm nhưng nhìn thân hình nó chắc chắn và dũng mãnh hơn trước rất nhiều, vỏ giáp màu bạc trên người cũng dày hơn gấp đôi, sáng bóng hơi ánh vàng, đây có lẽ là do tác dụng của viên Ngũ hành thạch trung phẩm thuộc tính thổ, ánh sáng vàng này không hề ảm đạm mà nhàn nhạt chuyển động phía bên ngoài làm cho Ngân Giáp càng nhìn càng oai phong!Nhưng tám cái chân thì thay đổi rất lớn, to khỏe gấp đôi lúc trước đồng thời dài ra rất nhiều, cũng ánh lên sắc vàng nhìn cong cong như lưỡi đao vô cùng khủng bố uy lực!Không chỉ có thế, những răng cưa màu xanh xanh nhọn hoắt trên tám cái chân dày đặc gấp đôi lúc trước, mọc chi chít khắp nơi, điều này sẽ giúp cho công kích của Ngân Giáp càng thêm mạnh mẽ và nguy hiểm!Phong Nhược phấn khích đến nỗi bắt đầu tưởng tượng ra cảnh hắn lao vào vòng vây của cả trăm cả nghìn con thi quỷ cấp bốn, cũng không phải làm gì nhiều, chỉ cần ngăn cản công kích của lũ quỷ cấp năm từ trên trời lao xuống còn bên dưới thì để cho Ngân Giáp lo liệu hết, lúc đó chắc nó sẽ dũng mãnh tả xung hữu đột múa loạn tám cái chân khủng bố này lên chém giết mà lao ra ngoài dễ dàng, thật là sảng khoái a!Hơn nữa lần này tiến cấp chắc chắn tơ do nó phun ra sẽ lại càng thêm dẻo dai cứng cỏi, ngoài ra tiến lên cấp bậc này có lẽ sẽ có thêm một thần thông mới!“Ha ha! Ngân Giáp! Tốt lắm! Còn dơi quỷ cũng rất khá, đáng khen đáng khen!”Phong Nhược cười không khép được miệng vỗ vỗ đầu Ngân Giáp Thiên Thù cùng dơi quỷ cấp năm, sau đó hắn lấy trong thắt lưng trữ vật ra một khối Quỷ Hòe Mộc trăm năm rồi dùng Bôn Lôi Kiếm nhanh chóng chế ra hai mươi hộp gỗ nhỏ!Quỷ Hòe Mộc này là một trong những loại gỗ trong Tu Tiên giới có thuộc tính âm hàn, chỗ nó mọc quanh năm suốt tháng âm khí tràn ngập hàn khí bức người, rất dễ dàng hấp dẫn một ít du hồn dã quỷ, nhưng khi các âm hồn này đến gần thì ngay lập tức bị loại gỗ này cắn nuốt nên tu sỹ thường rất thích mang theo mấy khối để dự phòng, nếu gặp tình huống đặc biệt có thể dùng để chế tạo vật phẩm bố trí trận pháp hoặc để chứa đựng các đồ vật khác!Nó chuyên dùng để bảo quản các tài liệu có thuộc tính âm hàn bá đạo, giống như rêu hàn băng kia bắt buộc phải dùng loại gỗ này để cất giữ chứ không thể bỏ thẳng vào thắt lưng trữ vật được!Sau khi đẽo gọt xong hai mươi hộp gỗ Phong Nhược tiện tay lấy ra một đống Ngũ hành thạch cấp thấp rồi dùng tâm niệm khắc hai mươi tòa trận pháp Như Sơn rồi khảm lên trên bề mặt của hai mươi hộp gỗ này, ngay lập tức những hộp gỗ thô ráp biến đổi trông thấy, âm khí dày đặc bao phủ kín mít!“Ha ha! Dơi quỷ, đi thu thập rêu hàn băng cho ta đi, càng nhiều càng tốt! Đến lúc đó chia hai tám nhé, à không, ta chín phần mi một phần!”Phong Nhược giơ mấy hộp nhỏ ra trước mặt dơi quỷ vẫy vẫy rồi cười gian ra lệnh…Dơi quỷ tất nhiên không hiểu cái quái gì là chín với mười phần nhưng việc mà Phong Nhược phân phó là trò vui, là sở trường của nó nên rất hứng khởi kêu “Chít…chít.
159 “Chu sư huynh? Sao lại là các ngươi?”Phong Nhược cũng không hành động gì nhiều, chỉ tiện tay lấy từ trong thắt lưng trữ vật ra một viên ngọc bằng nằm tay tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đây chính là Dạ Quang Châu hắn trộm được từ đám người Thiên Sơn ở Khô Mộc Hải, nghe nói Dạ Quang Châu này được hình thành từ trong cơ thể một loài linh thú nào đó, có khả năng chiếu sáng trong phạm vi hai mươi trượng!“Là Dạ Quang Châu chỉ có ở Khô Mộc Hải, xem ra ngươi cũng khá giàu có đấy!”Ở bên ngoài hai mươi trượng có một bóng người to lớn cao ngạo chậm rãi đi tới, nhưng không gây ra một tiếng động!Phong Nhược thầm giật mình, hắn không nghĩ rằng thực lực của Chu Vũ lại có thể khủng bố đến mức độ như vậy, nếu không phải trước đó Chu Vũ lên tiếng trước thì đảm bảo hắn không thể phát hiện được gã, hơn nữa Chu Vũ đứng cách xa hơn hai mươi trượng mà đã có thể nhận biết được hắn, riêng điều này thôi Phong Nhược cam đoan không làm được, thua kém rất xa rồi!“Chu sư huynh đùa rồi, đây là đệ may mắn trộm được của người khác ở Khô Mộc Hải, gì mà giàu có chứ?” Phong Nhược cười hì hì rồi nói, đồng thời tay phải âm thầm nắm chặt lệnh bài thân phận để có thể nhanh chóng bắn tín hiệu cầu cứu đi, hắn nhớ rõ sáu vị trưởng lão dẫn đội đã dặn dò chỉ cần phát ra tín hiệu thì chỉ trong vòng mười nhịp thở bọn hắn sẽ đến ứng cứu!Nhưng chính bản thân Phong Nhược cũng không hiểu tại sao mình lại có ý nghĩ hành động như vậy, Chu Vũ với hắn căn bản cũng không thù hằn hay tranh giành nhau cái gì, thậm chí lúc trước ở trong Kiếm Lư còn nhờ mấy lời của hắn mà yên ổn trong một thời gian, vậy mà bây giờ trong lòng của Phong Nhược lại có cảm giác lo lắng không yên!Chu Vũ vẫn không dừng bước, chậm rãi tiến lại gần, mặc dù không gây ra một tiếng động nào nhưng mỗi bước đi phảng phất như dẫm vào tim Phong Nhược vậy!Theo từng bước đi của hắn áp lực đè lên Phong Nhược lại càng lớn dần! Chẳng hiểu từ bao giờ trên người Phong Nhược đã thấm đẫm mồ hôi lạnh!Cuối cùng khi khoảng cách còn mười trượng Chu Vũ cũng đã dừng lại không tiến lên nữa, mơ hồ có tiếng cười lạnh nhung không rõ ràng, ngay lúc này áp lực mà Phong Nhược cảm nhận được cũng tan tành mây khói!“Gặp ngươi ở đây cũng làm ta thật bất ngờ, trong vòng năm ngày vừa qua ngoại trừ đám người của Cửu Thần Cung ra thì ngươi là đệ tự duy nhất của bổn tông có thể theo kịp nhóm của chúng ta! Chỗ này đã gần trung tâm U Minh Lâm rồi, đường đi phía trước sẽ ngày càng khó khăn, nhất là buổi tối sẽ rất nguy hiểm, hay ngươi tới ở cùng chúng ta đi!”Giọng nói Chu Vũ rất bình tĩnh nhưng nghe như mệnh lệnh vậy.
160 “Con nhện này được lắm! À Phong Nhược ra giá đi, ta muốn mua nó!”Khi Ngân Giáp mới chui vào động đất thì Mộc Hải của Hạc Minh Viện bỗng nhiên mở miệng nói.