1 Dịch và biên: Tiểu Băng
Cây cối rậm rạp tới nỗi ánh mặt trời không thể xuyên vào nổi, nên trong rừng, nơi nào cũng âm u.
Sâu trong rừng, có một cái hồ nhỏ, nước hồ trong veo thấy đáy, trong vắt như một khối thủy tinh màu xanh thẳm, nhưng mực nước hồ cách bờ rất xa, giống như lúc nào cũng có thể trở thành khô cạn.
2 Dịch và biên: Tiểu Băng
Ngạo Lai Thành là một tòa thành nhỏ ven biển ở bờ đông của Nhật Nguyệt Liên Bang, tiếp giáp với biển cả.
Hôm nay ở trong thành hết sức náo nhiệt, vì Ngày thức tỉnh mỗi năm một lần đã tới.
3 Dịch & biên: Tiểu Băng
Đứng giữa phòng Thức tỉnh Đường Vũ Lân hơi hồi hộp, thỉnh thoảng lại nhìn quanh. Dù sao nó cũng mới chỉ có sáu tuổi, không có cha mẹ đi cùng, tới một nơi lạ lẫm, làm sao bình tĩnh được?
Đúng lúc này, bàn tay Truyền Linh Sư bỗng sáng lên một luồng sáng trắng nhu hòa đã thu hút sự chú ý của nó.
4 Dịch giả: Tiểu Băng
Mãi tới khi ra khỏi cổng Hồng Sơn Học Viện, Đường Vũ Lân vẫn còn đờ đẫn.
Với tư cách có được Võ Hồn, lại còn có cả Hồn Lực nên nó được xếp vào lớp Hồn Sư.
5 Dịch giả: Tiểu Băng
Đường Tư Nhiên và Lang Nguyệt không được ăn no, vì hầu như tất cả đồ ăn trên bàn đều đã trôi vào trong bụng con trai, thế mà Đường Vũ Lân vẫn còn có vẻ chưa đủ.
6 Dịch giả: Tiểu Băng
Lúc rời khỏi Hồng Sơn Học Viện, Đường Vũ Lân rất không vui. Chuyện không vui từ khi sinh ra tới giờ cũng không nhiều bằng ngày hôm nay, làm nó rất phiền muộn.
7 Dịch giả: Tiểu Băng
"Na Nhi? Tên hay quá, giọng nói của muội cũng rất êm tai. " Đường Vũ Lân đỡ cô bé dậy.
Na Nhi cúi đầu xuống, không nói gì nữa.
8 Dịch giả: Tiểu Băng
Đắm chìm trong thế giới Lam Ngân Thảo, Đường Vũ Lân như nghe thấy rất nhiều âm thanh, những âm thanh này rất nhỏ, nhưng không chỗ nào không có.
9 Dịch giả: Tiểu Băng
"Chờ một chút. " Đường Tư Nhiên gọi Đường Vũ Lân.
"Dạ phụ thân?"
Đường Tư Nhiên vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, "Tới đây, ngồi xuống, phụ thân có chút việc muốn thương lượng với con.
10 Dịch giả: Tiểu Băng
"Vào đi. " Mang Thiên nói với Đường Vũ Lân.
"Dạ. "
Đi theo Mang Thiên vào phòng làm việc, trong phòng rất lộn xộn, chỗ nào cũng có linh kiện bằng kim loại, Đường Vũ Lân chỉ nhận ra được một vài món, là linh kiện cơ giáp Hồn Đạo.
11 Dịch giả: Tiểu Băng
Cái từ ‘Thần lực trời sinh’ xuất hiện không phụ thuộc vào tuổi tác, nên trị số cân nhắc đương nhiên cũng khác nhau.
Một thằng bé con sáu tuổi, có thể vung đôi thiết chùy hoàn thành một nghìn lần nện kích, tuyệt đối xứng đáng với từ này.
12 Dịch giả: Tiểu Băng
"Không được, dù nói thế nào muội cũng không cho Lân Lân tới chỗ Mang Thiên nữa!" Lang Nguyệt nghẹn ngào. Để hai đứa bé bên ngoài không nghe thấy, bà rất kềm chế âm thanh của mình.
13 Dịch giả: Tiểu Băng
Ba năm sau. Hồng Sơn Học Viện.
Vạn Vân Siêu lắc lư cơ thể mập mạp tới cạnh Đường Vũ Lân nhỏ: "Vũ Lân, nghe nói Chu Thiếu Long đột phá cấp mười rồi, đêm nay sẽ đi mua Hồn Linh đó.
14 Dịch giả: Tiểu Băng
"Vũ Lân, tới rồi!" Một thanh niên hơn hai mươi tuổi, thân hình cao lớn cường tráng chào Đường Vũ Lân.
"Long ca. " Đường Vũ Lân cười: "Lão sư hôm nay ra nhiệm vụ gì?"
Long ca cũng cười: "Không ít, người tự vào phòng mà xem.
15 Dịch giả: Tiểu Băng
Đường Vũ Lân đi trên đường rất vui vẻ.
Ba năm, trọn ba năm rồi. Hôm nào nó cũng vất vả khổ cực rèn, từng búa từng búa một, là vì cái gì, không phải là để dành đủ tiền mua Hồn Linh hay sao?
Tháng trước nó đã tính được, một tháng nữa là để dành đủ tiền.
16 Dịch giả: Tiểu Băng
Những điểm sáng màu lam từ bốn phương tám hướng bay tới chỗ hắn, lặng lẽ chui vào người hắn.
Đường Vũ Lân thấy mình như đang chìm trong một vùng biển màu lam, có những tiếng gọi rất nhỏ đang gọi nó, bao quanh ôm ấm lấy nó.
17 Dịch giả: Tiểu Băng
"Nếu có một ngày muội phải rời đi, huynh sẽ nhớ muội chứ?" Na Nhi hỏi.
Đường Vũ Lân ngẩn ngơ, "Tại sao phải rời đi?"
Na Nhi gắt giọng: "Muội chỉ nói là nếu thôi.
18 Dịch giả: Tiểu Băng
Truyền Linh Sư liếc nó: "Ba vạn là giá Hồn Linh may rủi, có thể là mười năm, cũng có thể là trăm năm. Nhưng chủng loại không xác định, rất có thể Hồn Linh rút ra được không thích hợp cho Võ Hồn của ngươi.
19 Dịch giả: Tiểu Băng
Một lát sau, số liệu dừng lại, không tăng thêm nữa.
Tắt dụng cụ, cái mũ lại bay lên.
"Xong rồi. "
Đường Vũ Lân cảm thấy hơi chóng mặt, vừa rồi hắn có cảm giác có cái gì đó truyền vào trong đầu mình.
20 Dịch giả: Tiểu Băng
Bên trong Hồn Linh cầu, có một con vật bé nhỏ đang bò.
Nó rất nhỏ, chỉ dài chừng 10cm, còn không bằng ngón tay trẻ con ,thân màu vàng đất, phải nhìn thật kỹ mới thấy trên người nó có những mảnh vảy hình thoi rất nhỏ.