161
162 Cô đem mọi uất ức cùng bất mãn trong lòng nói ra “Anh cho rằng anh là ai? Em muốn tôi đi thì tôi đi, anh muốn tôi ở thì tôi phải ở?”
Những người đứng tại chỗ đều sững sờ, Bùi Mộng Na thật sự không ngờ, chị dâu nhỏ lại lợi hại như vậy!
Lina đi tới nhìn cô nói “Cô biết cô đang nói chuyện với ai không?”
“Cô này, đây là chuyện của tôi và anh ấy, nói với ai thì liên quan gì đến cô?” Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta nói.
163
164 Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói “Chị. . . . . chị. . . . . . chị đã không còn yêu anh em nữa!”
Bùi Mộng Na không tin nhìn cô nói “Chị thật sự không yêu nữa?”
“Đúng, từ sau khi Tiểu Vũ mất tích, chị quyết định không yêu nữa!” Đỗ Lôi Ti trả lời.
165
166 “Bởi vì trong hợp đồng có ghi rõ!” Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói.
Đỗ Lôi Ti không tin lời anh nói, nửa tin nửa ngờ hỏi “Sao tôi không thấy?”
“Cô căn bản chưa từng đọc qua!” Bùi Tuấn Vũ trả lời.
167
168 “Nơi này không có chuyện của con!” Bùi Sơn trừng mắt nhìn con gái nói.
Bùi Mộng Na vừa nghe thấy ba mình la, nhìn mẹ nói “Mẹ, mẹ xem ba kìa, sao ba có thể nói với con như vậy chứ?”
Lý Lệ nhíu mày nói “Các người quay về phòng trước đi!”
Lina vừa nghe thấy ba nói như vậy cũng đành phải đưa Tiểu Vũ về phòng!
Bùi Mộng Na chanajn rãi từ trên ghế salon đứng dậy, nhìn bóng dáng người phụ nữ đang đi lên lầu làm mặt quỷ!
Cô biết, người phụ nữ này quay về chắc chắn không có ý gì tốt, không được, cô phải bảo vệ hôn nhân của anh trai cùng chị dâu, không thể để người phụ nữ này làm hỏng!
Lý Lệ nhìn con gái đi lên lầu, quay đầu nhìn chồng nói “Sao ông có thể nói con gái như vậy trước mặt người khác chứ?”
Bùi Sơn trìu mến nhìn vợ “Bà không cảm thấy những lời Mộng Na nói làm người khác tổn thương sao?”
“Con gái nói chuyện làm người khác tổn thương nhưng ông cũng không thể nói như vậy, Mộng Na cũng vì Tuấn Vũ nới như vậy!” Lý Lệ nói.
169
170 Cô thật sự không biết vì sao?
Hơn nữa tình huống lúc này lại là vợ cũ của anh quay về, anh sẽ quyết định thế nào đây?
Tại sao bây giờ cô cùng anh ngày càng đi xa hơn hợp đồng chứ?
Cô thật sự muốn đến gần anh hơn nhưng cô sợ sau khi cô đến gần sẽ lại bị tổn thương.
171
172 Cô khẽ đẩy cửa phòng làm việc, một ít ánh sáng lọt qua khe cửa. . . . . .
Đỗ Lôi Ti theo ánh đèn nhìn vào bên trong, toàn bộ hình ảnh kia lọt vào mắt cô, còn có tim cô.
173
174 Bùi Mộng Na suy nghĩ trả lời “Lúc mới về nước, lần đầu tiên nhìn thấy chị ấy, có một loại cảm giác rất thân thiết, hơn nữa, tính cách chị ấy rất đáng yêu, cũng rất thẳng thắn, không giống như những cô gái con nhà giàu kia!”
Cô nói xong nhìn anh trai hỏi “Anh, cô gái tốt như vậy anh thật sự muốn ly hôn sao?”
Chuyện anh đã quyết định sẽ không thay đổi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.
175
176 Cô từ trong phòng đi ra ngoài, đi tới phòng khách, nhìn thấy tất cả nọi người đều đang xem báo, bàn tán “Tại sao phu nhân tổng thống có thể lăng loàn như vậy chứ?”
“Tất cả phụ nữ bây giờ đều như vậy!”
“Tôi từng nhìn thấy phu nhân tổng thống trên ti vi!”
“Anh nhìn thấy lúc nào sao tôi không thấy?”
“Không phải tổng thống thông báo muốn kết hôn sao, lúc mở họp báo tôi nhìn thấy trên ti vi!”
“Nhưng hôn lễ không được tiến hành? Chẳng lẽ tổng thống biết vợ mình có tình nhân bên ngoài?”
Đỗ Lôi Ti sắc mặt tái nhợt nghe mọi người bàn tán!
“Cô gái, cô dậy rồi à, nhanh ngồi xuống đây, chuẩn bị ăn sáng!” bà chủ nhìn cô mỉm cười nói.
177
178 Cơ thể từ từ chìm xuống, mái tóc dài bồng bềnh trong nước. . . . . .
Một người đàn ông đi từ xa, nhìn thấy trên mặt biển có bóng người, anh vội vã cởi giày, đi về phía biển.
179
180 Đỗ Lôi Ti nhìn anh thu hồi nụ cười nói “Tiếu Bằng, mặc dù em đã ly hôn nhưng hiện tại em cũng không muốn đón nhận tình cảm của ai khác!”
“Lôi Ti, lúc về nhà em, anh chỉ muốn nói những lời này nhưng khi đó em đổi đề tài nên anh.