261 Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn anh trai mình tức giận nói “Anh, anh biết gì chứ? Chuyện của em anh đừng xen vào!”
“Mộng Na, em càng ngày càng to gan!” Bùi Tuấn Vũ nhìn chằm chằm cô nói.
262 Mạnh Lạp nhìn cô ta nói “Ừm như vậy mới ngoan!” Nói xong, mở cửa đi ra ngoài.
Bùi Mộng Na lòng như lửa đốt, đứng bên ngoài chờ đôi cẩu nam nữ bên trong, bây giờ cô thật sự không nhịn nổi nữa.
263 Lý Mật ngồi cười hỏi “Mộng Na, sao cô lại tới đây?”
Bùi Mộng Na nhíu mày nhìn anh trai, đi tới cạnh cô, bất đắc dĩ lắc đầu “Còn không phải do anh trai tôi ép sao?”
Ánh mắt Bùi Tuấn Vũ như mũi tên bắn tới mắt Bùi Mộng Na.
264 Cho nên anh ngăn em gái lại, bây giờ anh muốn để cô có không gian của riêng mình để buông lỏng mình một chút!
Bây giờ anh nhất định phải cho cô có thời gian để gạt bỏ người đàn ông kia ra ngoài, như vậy anh mới có thể đem cô trở lại bên cạnh mình!
Mặc dù anh là người đứng đầu cả một đất nước nhưng anh cũng là một người đàn ông, tâm lý một người đàn ông không bao giờ muốn trong lòng người phụ nữ có bóng dáng ai khoác ngoài mình, cũng không muốn vì cảm kích người đàn ông đã từng giúp đỡ cô mà lưu lại bóng dáng của người đàn ông kia!
Cho nên, bây giờ anh chỉ có thể để cô tĩnh tâm từ từ gạt bỏ bóng dáng người đàn ông kia.
265 Đỗ Lôi Ti đi tới canh anh chống nạnh nói “Ai là vợ anh, tôi với anh chưa ly hôn tôi cũng sẽ không theo anh về nhà!”
“Lôi Ti, được rồi, mọi người cả ngày đều mệt, mẹ cũng đã chuẩn bị phòng rồi!” Lý Ái Hoa đi tới cạnh con gái nói.
266 Bùi Tuấn Vũ nhíu mày, không ngờ cô lại dùng sức như vậy nhưng mà anh là đàn ông nên anh chỉ có thể chịu đựng. . . . . .
Bùi Mộng Na đứng đó lo lắng nói “Anh, nếu cứ cắn như vậy tay anh sẽ bị cắn nát!”
Lý Ái Hoa cũng lo lắng “Phải làm sao bây giờ, cắn như vậy cũng không phải cách hay???”
Vừa lúc đó ngoài cửa chính có tiếng động vang lên, Đỗ Lỗi bước nhanh tới mở cửa.
267 Anh đứng đó nhìn con gái ngủ say, mỉm cười xoay người đi ra ngoài. . . . . .
Anh quay lại phủ tổng thống, trở về phòng mình, cầm quần áo đi vào phòng tắm, nửa tiếng sau liền xuất hiện trong phòng khách!
Bùi Mộng Na cùng Lý Mật ngồi ăn sáng, đứng dậy hỏi “Anh, anh muốn đi đâu?”
Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người thản nhiên nói “Anh muốn tới bệnh viện!”
“Anh, anh mới về còn muốn đến bệnh viện sao, cả đêm anh không ngủ rồi, anh ở nhà nghỉ ngơi một chút đi!” Bùi Mộng Na nói xong liền đi tới cạnh anh.
268 Đỗ Lôi Ti buồn bực quay về phủ tổng thống!
Bùi Tuấn Vũ cười toét miệng nói “Vợ à, em xem cả nhà chúng ta đều ở đây thật là vui!”
Đỗ Lôi Ti tức giận nhìn anh, nói vào tai anh “Vui cái rắm á?”
Bùi Tuấn Vũ uất ức nhìn co “Vợ, em sao vậy?”
“Anh đó, bây giờ lại la ó, lúc trước em phải chịu đựng mọi chuyện thì sao?” Đỗ Lôi Ti nhìn anh nói.
269 Người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh cũng phụ họa theo “Mình à, em xem con trai cũng đã nói vậy, chúng ta không cần phải đưa cháu gái đi cùng đúng không?”
Lý Lệ liếc nhìn người đàn ông trung niên mất hứng nói “Lão già chết tiệt này? Bây giờ tôi không muốn rời xa cháu tôi!”
“Mình à, chúng ta chỉ đi mấy ngày, lại nói em xem Huyên huyên bây giờ còn nhỏ, mới đầy tháng, nếu đi theo chúng ta như vậy không tốt lắm đâu?” Người đàn ông trung niên lấy lòng.
270 Sáng ngày hôm sau Bùi Tuấn Vũ tinh thần sảng khoái đi xuống phòng khách nhìn ba mẹ đang xách hành lý noi “Ba, mẹ, hai người đi sớm vậy sao?”
Lý Lệ quay đầu nhìn con trai nói “Ừ, hai đứa phải chăm sóc tốt cháu gái mẹ, lúc nào mẹ quay về mà phát hiện cháu gái mẹ có chuyện gì mẹ hỏi tội hai đứa, biết không?”
“Vâng, mẹ nói hơi nghiêm trọng rồi?” Bùi Tuấn Vũ nhìn mẹ nói.
271 Chuyện gì?” Bùi Mộng Na đi tới, tò mò hỏi.
Bây giờ chị dâu nói chuyện gì cô cũng sẽ đồng ý, ai bảo cô viết chuyện của bọ họ đưa lên mạng chứ!
Cô bị tên ẻo lả này làm cho tức chết!
Đỗ Lôi Ti nén cười nhìn vẻ mặt của Bùi Mộng Na “Em đồng ý thật sao?”
Bùi Mộng Na nhanh chóng gật đầu đồng ý, vội vàng nói “Nói đi, chuyện gì em cũng đồng ý!”
Đỗ Lôi Ti khẽ ho nhìn cô nói “Bắt đầu từ bây giờ Huyên Huyên giao cho em chăm sóc!”
Toàn Văn Hoàn
“Chị nói chính là chuyện này sao?” Bùi Mộng Na nghe cô ấy nói vậy liền hỏi lại.