Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quý Nữ Yêu Kiều

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: Cổ đại, trùng sinhConvert: Củ LạcChuyển ngữ: BATĐã chết rồi lại có thể sống lại chính là việc khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa còn trùng về về thời điểm mười ba năm trước thì lại càng vui sướng không thôi.

Danh sách chương Quý Nữ Yêu Kiều


Chương 1

1 Gió bắc gào thét, trời đất chìm trong một mảnh trắng xóa mịt mù, mấy ngày qua tuyết rơi không ngớt rốt cuộc cũng đã có dấu hiệu dừng lại, nhưng vì gió bắc bất ngờ tràn về nên càng thêm rét buốt.


Loading...

Chương 2

2 Tháng năm mưa nhiều, lời người xưa quả thật không sai, buổi sáng đã lất pha lất phất dai dẳng không ngừng, đến chạng vạng thì ào ào đổ xuống như thác lũ.


Chương 3

3 Tiếng khóc sướt mướt cứ quanh quẩn mãi bên tai, mơ mơ hồ hồ chẳng khác nào nữ quỷ đòi mạng, Hòa Linh phiền chán phất tay, xoay người, lại không ngờ, tiếng khóc kia lại càng lớn hơn.


Chương 4

4 Sáng sớm, Hòa Linh đã thức dậy, nàng cũng không gọi nha hoàn vào ngay mà khoác áo đi ra mở cửa sổ, nhắm mắt lại dang rộng hai tay đón nắng cùng bầu không khí tươi mát trong lành của buổi sớm mai.


Chương 5

5 Lại nói tiếp, Lương bà tử thật sự rất thắc mắc, tiểu thư nhà khác mặc dù thích màu đỏ, cũng sẽ không may một thân đỏ thẫm như thế. Nếu như có, thì cũng chỉ là tân nương tử mới may, nhưng vị tiểu thư này, tựa hồ không có lời đồn chuẩn bị thành thân.


Chương 6

6 Tuy Hòa Tuyết lỗ mãng, nhưng cũng không ngốc, nàng ta lập tức liền hiểu được bản thân đã mắc bẫy của Hòa Linh, oán hận trừng mắt nhìn người nào đó một cái rồi ủy khuất cáo trạng: “Phụ thân, Hòa Linh khi dễ con!”

Người tới là tam lão gia Sở Kỳ cùng với Tứ lão gia Sở Phong, cũng là phụ thân của Hòa Linh và Hòa Tuyết, người vừa mới mở miệng, là Sở Phong.


Chương 7

7 Các ngươi chắc chắn người hạ độc không phải là bọn họ chứ?”. Hòa Linh nói xong, liền dang rộng tay để Xảo Nguyệt nhanh chóng thay quần áo. Chân tay tuy bận rộn nhưng lúc này nội tâm của hai nha hoàn đã rối tung rối mù.


Chương 8

8 “Đừng mà!”, Hòa Linh choàng tỉnh ngồi bật dậy, Xảo Âm, Xảo Nguyệt lập tức đi đến hỏi: “Tiểu thư, người gặp ác mộng sao?”.

Hòa Linh kinh ngạc tìm kiếm khắp xung quanh, làm gì còn hắc y nhân nào.


Chương 9

9 Sau khi Xảo Âm hỏi thăm trở về, vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường cả, Hòa Linh càng cảm thấy kỳ lạ, nhưng lại không hỏi ra miệng, chỉ thầm thắc mắc trong lòng mà thôi.


Chương 10

10 Bầu không khí trong phòng vô cùng kỳ lạ, Hòa Mai vội vàng giảng hòa: “Lâu rồi không gặp, các muội muội càng ngày càng đẹp, khiến tỷ tỷ cảm thấy bản thân đã già đi rất nhiều!”.


Chương 11

11 Nhớ đến chuyện cũ giữa mình và Tạ Cẩn Chi, Hòa Linh cảm thấy, thật ra ít nhiều có liên quan đến vị đường ca Trí Tín này, nếu như không phải hắn ta giao hảo với Tạ Cẩn Chi thì người kia sao lại chọn trúng nàng.


Chương 12: Chương 12

12 Nói chuyện một lúc cũng đã tới nơi, Lan thị chẳng thèm quan tâm đến thỏ thỏ gì đó, lập tức bước xuống xe. Hòa Linh nhướng mày, Xảo Nguyệt vội vàng xốc mành lên: “Tiểu thư, bên ngoài gió lớn, thân thể người yếu đuối, vẫn nên đội mũ lên thôi!”.


Chương 13: Chương 13

13 Bàn về số tuổi, Trí Tín còn không lớn bằng Hòa Linh, rất nhanh nàng đã phát hiện có gì đó không ổn lắm, giọng điệu kia của Trí Tín. . . . . . trong giọng nói của hắn, có chút tình cảm mà người ngoài không thể phát hiện.


Chương 14: Chương 14

14 Kỳ thật Hòa Linh vuốt vách tường đi như thế chẳng hề có chút ý nghĩa đặc biệt nào, chẳng qua chỉ là “trò nữ nhi” thú vị mà thôi. Nàng cảm thấy “tiếp xúc với mặt tường” làm cho bản thân bình tâm tĩnh trí suy nghĩ đến chuyện kế tiếp sẽ phát sinh.


Chương 15: Chương 15

15 Hòa Linh cũng không có ấn tượng gì với Xảo Liên này, cẩn thận nghĩ lại, kiếp trước chưa hẳn không phát sinh, nhưng làm gì có ai rỗi hơi mà chạy tới nói với một tiểu cô nương mới mười hai tuổi những chuyện thế này.


Chương 16: Chương 16

16 Từ khi Hòa Linh tỉnh lại, chưa từng gặp qua vị tổ phụ này, hiện tại vừa nhìn thấy người, lại cảm thấy như đã trải qua mấy đời, người đã chết vẫn còn sống sờ sờ trước mặt, Hòa Linh không muốn cảm khái cũng không được! Ai có thể ngờ được, chỉ trong mười ba năm ngắn ngủi, rất nhiều người đều đã không còn, quả thật là thế sự vô thường.


Chương 17: Chương 17

17 Hòa Linh lắc lắc khăn tay, chân thành nhìn Tổ phụ cuả mình: “Cháu thích cửa hàng may y phục ở phố Tây!”.

Quả nhiên, Sở tướng quân tức đến rung rẩy, quang minh chính đại đòi cái nọ cái kia như vậy, thật đúng là “Cháu! gái! Ngoan!”, người nào đó cố gắng xoa dịu tâm tình, rồi nói: “Cháu còn thể diện nữa không đấy?”

Hòa Linh thờ ơ đáp: “Nếu cho cháu cửa hàng kia thì không cần cũng được.


Chương 18: Chương 18

18 Con phải khóc thì mẹ mới cho bú, trước đây Hòa Linh còn chưa vận dụng tốt điểm này hiện tại xem như đã nắm được chân lý. Nàng biết được Tổ phụ ở bên trong nội thất, mới cố tình xử sự như vậy quả nhiên là có thành quả, có điều nàng thật sự không ngờ, thế nhưng mẫu thân cũng sẽ cho mình một gian cửa hàng.


Chương 19: Chương 19

19 Hòa Linh đột nhiên nghiêm khắc dọa cho Trí Ninh giật mình, tuy rằng trước kia cũng không quá ôn nhu, nhưng cũng rất hòa nhã khác xa với hiện tại. Trí Ninh kinh hãi, nhưng cũng không ngốc, lập tức hiểu được đạo lý, cúi đầu, không nói.


Chương 20: Chương 20

20 Lục Hàn cười lạnh: “Ngay từ đầu nàng ấy đã không phải thật sự nhằm vào Sở Trí Tín. Nếu như thật sự có người tin nàng ấy đối đầu với Sở Trí Tín, thì ta chỉ có thể nói, Sở gia xong đời rồi, chỉ có ngu mới không nhìn ra điểm ấy!”.


Loading...