101
102 Sáng ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti đầu tóc rối bời, vẫn vòn buồn ngủ đi ra ngoài “Mẹ, mẹ đâu rồi?”
Lý Ái Hoa từ trong phòng bếp thò đầu ra nói “Lôi Ti, nhanh đi rửa mặt, bữa sáng đã xong rồi!”
“Dạ!” Đỗ Lôi Ti nói xong đi tới phòng tắm rửa mặt.
103
104 Người đàn ông đi vào phòng, nhẹ nhàng ôm cô gái đang ngủ đặt lên giường. . . . . . .
Lúc đang kê lại đầu cô lên gối, cô chợt mở mắt, muốn kêu to nhưng chỉ có thể phát ra tiếng “Ô ô.
105
106 Đỗ Lôi Ti vui mừng gật đầu mỉm cười nói “Được, dì cũng thích tiểu Vũ!”
Bùi Vũ rời khỏi ngực cô, kéo cô đi về phía bàn ăn.
Bùi Mộng Na nhìn thấy vậy rất vui, cô không ngờ, tiểu Vũ có thể tiếp nhận Lôi Ti nhanh như vậy, cô cũng theo sau đi tới bàn ăn.
107
108 Buổi sáng sau khi thức dậy, Đỗ Lôi Ti vội vàng đi tới phòng Bùi Mộng Na, cầm điện thoại mới vui vẻ nói “Mộng Na, mau xem, đây là điện thoại tổng thống mới mua cho chị!”
Bùi Mộng Na còn ngái ngủ mở mắt, không còn sức nói “Lôi Ti, em còn muốn ngủ, tí nữa nhìn.
109
110 Lúc này Đỗ Lôi Ti vừa khẩn trương vừa sợ, mở to mắt nhìn anh "Anh. . . . . . anh. . . . . . anh làm sao vậy?"
"Lúc ký hợp đồng tôi đã nói rõ với cô không được yêu tôi nhưng hình như cô đã quên mất thân phận của cô thì phải, cô nhập vai hơi sâu rồi đấy?" Hai người nhìn nhau, ánh mắt Bùi Tuấn Vũ khẽ thoáng kinh ngạc chỉ mấy giây sau đó là giọng nói lạnh lẽo.
111
112 “Có phải chị đang tránh né anh em không?” Bùi Mộng Na khẽ nói bên tai cô.
Đỗ Lôi Ti bị cô nói sững sờ, choáng nha, sao lại có thể chuẩn như vậy chứ?
Bùi Mộng Na nhìn cô cười “Có phải chị đang nghĩ sao em lại đoán chuẩn như vậy phải không?”
Đỗ Lôi Ti nhìn cô sùng bái, kích động “Mộng Na, sao em hay vậy, sao có thể đoán được vậy chứ?”
Bùi Mộng Na nhìn cô lắc đầu “Không phải em hay mà là vẻ mặt kia của chị ai nhìn cũng biết!”
“Sao có thể chứ, vốn dĩ chị giấu rất kỹ, người khác không thể biết được!” Đỗ Lôi Ti khẳng định.
113
114 “Không có chuyện gì, chị không quen để người khác nhìn chị thay đồ, ở đây chỉ có em quen thuộc với chị nhất cho nên chị muốn nhờ em giúp chị thử váy cưới!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói.
115
116 Bùi Vũ thừa dịp không có ai trong phòng bếp, lén cầm ớt trong tủ lạnh bỏ vào trong chén canh, sau đó xoay người chuẩn bị đi ra.
Quản gian nhìn thấy bóng dáng nho nhỏ đi ra, mở miệng hỏi “Cậu chủ, cậu tới phòng bếp có chuyện gì không?”
Bùi Vũ mở to đôi mắt tròn xoe trong suốt, ngọt ngào nói “Quản gia, cháu giúp cô vào xem bữa tối đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đã chuẩn bị xong!”
“Vậy thì được, cháu đi ra ngoài trước!” Nói xong, Bùi Vũ chạy nhanh như làn khói ra ngoài.
117
118 Chiếc xe trên đường đến sân bay, Đường Vũ ngồi cạnh tài xế, quay đầu mở miệng hỏi “Tổng thống, anh có nói với phu nhân trước khi đi không?”
“Không có!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.
119
120 Đỗ Lôi Ti nhìn điện thoại, nghe tiếng “tút tút tút” phát ra, thầm mắng trong lòng “Người đàn ông chết tiệt, chảnh cái gì chứ, chưa nghe người khác nói xong đã cúp điện thoại!”
“Lôi Ti, chị làm sao vậy, sao lại tức giận như vậy?” Bùi Mộng Na nhìn Đỗ Lôi Ti đang thở phì phò.