1 Quyển 1♦Sơ lai sạ đóa ♦Chương 1Tác giả vô lương, xuyên không trong mộng(*) Sơ lai sạ đóa: Mới đến. “Aha ha ha ha. . . . . . ” Tôi ngửa mặt lên trời cười dài, tuy rằng ngước mắt đối mặt chỉ là trần nhà.
2 Chương 3Dị giới cầu sinh, sửa lại tiểu thuyết (*)(*) Dị giới cầu sinh: Cầu mạng sống trong thế giới lạ. Khả năng chịu đau của một người có thể nâng cao một cách nhanh chóng được hay không?Đáp án là: Có thể.
3 Chương 5 Lần đầu gặp mặt, mạng treo sợi tócHiên Viên Tiêu – hoàng đế Kim quốc, theo như tôi miêu tả trong tiểu thuyết là một người tuấn lãng phong nhã, tóc đen mắt vàng, dung mạo bất tục, thân hình cao lớn, hết thảy gần như đều là biểu tượng của riêng hắn.
4 Chương 8Phong hồi lộ chuyển, liễu ám hoa minhSau một hồi đàm phán cùng Đông Phương Cửu, cuối cùng cũng thỏa thuận được sau khi hắn đăng cơ hai nước trong vòng mười năm sẽ‘Quan hệ hữu nghị’.
5 Chương 10Trộm rường thay cột, gian manh thề độcCứ như vậy, vô cùng đơn giản, tôi và Thượng Quan Sở Sở trở thành chị em tốt, mỗi ngày trước mặt người khác tôi vẫn mang dáng vẻ đanh đá chua ngoa hung dữ, chỉ có điều sự ‘ban ơn’ của tôi dành cho những cung nữ và thái giám ‘vô dụng’ hoặc ‘không nghe lời’ cũng dần dần giảm bớt.
6 Chương 12Ký ức tuổi thơ, đã thành bí ẩnÂu Dương Vân nheo nheo mắt, cười nhẹ, nụ cười đó dù chỉ rất mờ nhạt, thế nhưng cũng đã đủ để cho vạn vật thất sắc.
7 Chương 14Giữa tiệc quyết đấu, Sở Sở khoe tàiSao nào, giờ lại muốn ăn sống nuốt tươi tôi sao?Tôi ngoái đầu nhìn Sở Sở mỉm cười an ủi, sau đó liền thản nhiên đi đến chính giữa điện, tìm một nơi dễ gây chú ý nhất mà đứng, hắng giọng lấy hơi, hướng đại quốc sư mỉm cười không nói, ngược lại đối với mọi người lại khẳng định: “Đúng vậy!”“‘Đúng vậy’ cái gì?” Đã có người nhẫn nại không được gặng hỏi.
8 Chương 16‘Thần’ hộ Ngôn quốc, ai dám tranh phong?Canh ba. Hoàng cung Ngôn quốc. Trong tẩm cung của Âu Dương Vân. Một thân bạch y đơn giản, đeo mặt nạ bạc, Vô Ngôn im lặng ngồi đối diện Âu Dương Vân.
9 Chương 19Ba cái nhất của Ngôn quốc, thử từng cái mộtẤt và Đinh cùng ngẩn người, mất một lúc lâu mới gật đầu lia lịa nói: “Đẹp —!”Nhưng mà ánh mắt của hai tên thuộc hạ này lại lộ ra vẻ giằng co.
10 Chương 22PK ra giá, vạn kim lưu tiếu (*)(*) Tạm dịch: Ngàn vàng để có được nụ cười. Lúc này, nếu tôi mà còn tự nói với mình: Hiên Viên Tiêu không nhận ra tôi đâu, tôi đang‘dịch dung’ mà.
11 Chương 25Hiên Viên đập chén, Thượng Quan trách trờiNhìn vào đôi mắt đỏ thẫm thản nhiên như không của Bích Quân, tôi không biết nên phải trả lời câu hỏi của hắn thế nào đây.
12 Chương 28Thần hộ Ngôn quốc, trời chọn vương phiNgôn Vân Lăng năm thứ hai, ngày mồng 3 tháng 10. Trời quang, gió nhẹ. Ngôn quốc tân vương – Âu Dương Vân, hiệuVân Lăng đế, kế vị tròn hai năm.
13 Chương 31Lẻn khỏi vương cung, là phúc hay họa?“Lăng nhi, có thể đi được rồi. ” Thượng Quan Sở Sở cầm một túi hành lý gọn nhẹ, có chút ấm ức nói. “Được!” Nhìn ánh mắt có chút không cam tâm của Sở Sở, tôi nở nụ cười: “Sở Sở, y phục ít thì có thể mua lại được.
14 Chương 34Bị bắt thảm hại, Lăng nhi ngất xỉuĐông Phương Cửu đứng ở mũi thuyền, dõi theo cái ‘chấm nhỏ’ đang từ từ xa khuất kia. Một lúc lâu sau, hắn thở dài, xoay người nói với Y Y đang đứng sau lưng: “Về thôi.
15 Chương 37Thật không thể ngờ, chưa bao giờ nghĩ đến [1]Bước sang ngày thứ ba! Sau khi tôi lành bệnh đã ở lại tẩm cung của Vân tiên nhân ‘quấy rầy’ ba ngày rồi! Sao tôi có thể cho phép một việc bất lịch sự như thế xảy ra?!Trong những ngày tháng hạnh phúc tưởng như kéo dài hai năm này, tôi trốn Vân tiên nhân leo qua cửa sổ, khi thấy bộ mặt lạnh như tiền của đám thủ vệ ngoài cửa sổ, tôi cười cười lại lủi trở về phòng; ý đồ của tôi lúc đi dạo trong vườn là sẽ bỏ lại Tiểu Tạc Tử lúc nào cũng lẽo đẽo sau lưng mà đào tẩu, thật đáng tiếc nếu không phải Tiểu Tạc Tử tìm được tôi đúng lúc, thì e rằng tôi sẽ một mình luẩn quẩn tại một xó xỉnh nào đó trong cái hoàng cung rộng thênh thang này suốt cả đêm.
16 Chương 40Trong kế có kế, tự lộ thân phận [1]Tôi không biết mình ngủ từ khi nào, cũng không biết mình đã ngủ bao lâu rồi, lúc tôi bừng tỉnh, tứ phía đều một màu đen kịt, ở góc xa xa truyền đến tiếng nước róc rách, loáng thoáng có vài tiếng người huyên náo từ phía trên vọng tới.
17 Chương 44Đặt điều bịa chuyện, ra khỏi nhà lao! [2]“Nếu không phải sư phụ ta bắt ta tới cái nơi khỉ gió này của các ngươi, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý đến sao?” Mama Mia, thật là suýt chết!“Ha ha, lý do này — so với lần trước cô nói với ta hình như không giống nhau?” Đôi mắt màu bạc sắc bén của Âu Dương Vân làm như muốn đem tôi đi lột da sống vậy.
18 Chương 48Thật thật giả giả, dối mình dối ngườiQuyển tấu chương trong tay Hiên Viên Tiêu khẽ run run. “Đưa hắn tới Kim Hoa điện chờ, trẫm còn phải xem hết bản tấu này.
19 Chương 52Mũ phượng khăn quàng, đại hôn có thành?Trong tình hình một đám người kinh hồn bạt vía, một vài kẻ vẫn còn trăm mối nghi vấn ngổn ngang, còn ‘tân lang’ ‘tân nương’ mỗi người lại một mối tâm sự, thì ngày đại hôn của tôi cùng Âu Dương Vân đã tới đến nơi rồi.
20 Chương 56Ma Y huyền bí, tới đâu để tìm? [1] Hoàng cung Ngôn quốc, Ngự thư phòng. Trong phòng hiện có ba người đang ngồi, vàmột kẻ thì nôn nóng tới mức đứng ngồi không yên.