41 Chương 97Lễ mừng thọ yến, có mỹ nhân đếnNgọc quốc, Du Thiên năm thứ ba, ngày 14 tháng 2. “Công chúa!”Cũng may hai mắt tôi lanh lẹ, mới vừa nhác thấy Tiểu Phúc Tử nhà tôi há miệng ra, tôi đã lập tức bịt kín hai lỗ tai lại, bằng không tôi lại bị ù tai nguyên cả ngày.
42 Chương 99Mắng Đông Phương Thất, vì người vì mình!Bên ngoài Ngọc Hòa điện, trời quang mây tạnh. Bên trong Ngọc Hòa điện, phong tình diễm lệ. Mỹ nhân ca hay múa đẹp, cao lương mỹ vị la liệt bày ra trước mắt.
43 Chương 101Đại lễ chấp chính, đêm trăng trònNgọc quốc, Du Thiên năm thứ ba, ngày15tháng 2. Trời tờ mờ sáng. Ngọc đế Thượng Quan Thiên đăng cơ tự mình chấp chính.
44 Chương 103Đêm trăng tròn, chạy trời không khỏi nắng? [2]Ngoài mặt, tiểu Thiên Thiên sai Kim Thuận dẫn theo mấy tiểu thái giám ‘tiễn’ tôi về Lăng Vân cung, nhưng trên thực tế, là giám thị xem tôi có thật sự trở về Lăng Vân cung hay không mà thôi.
45 Chương 105Đêm trăng tròn, chạy trời không khỏi nắng?[4]Đông Phương Cửu quả thật mặt dày không biết xấu hổ, lại còn đứng dậy bước tới trước mặt với tôi, cánh tay vươn qua song gỗ nhà tù nắm lấy tay tôi, đôi mắt mê hoặc nhìn tôi cất tiếng nói: “Tiểu Lăng nhi của ta.
46 Chương 107Mẹ kế toi đời, đại sự lo đào mộHơi thở nóng bỏng phà vào cổ tôi, nháy mắt, thần trí của tôi liền biến mất đi một nửa. “Giải như thế nào?!” Tôi dùng hết sức lực bấm móng tay vào lòng bàn tay, dùng đau đớn để đưa sự tỉnh táo quay trở lại.
47 Quyển 2♦Phượng Hoàng niết bàn♦Chương 109Niết bàn sống lại, cái giá quá đắt“Vì sao phải xuôi nam?” Tôi sửng sốt một lúc, rồi quay sang nhìn Vô Cầu hỏi.
48 Chương 111Ngày rằm tháng hai, khắc ghi trong tim!Vì sao?! Sao lại như thế? Tên ngốc Đông Phương Cửu kia lại bị gì nữa rồi? Trái tim nhảy thót một cái, vội vàng vểnh tai lên nghe.
49 Chương 113Cung chủ bí ẩn, có mấy thân phận?Bỗng dưng, Vô Ngôn lạnh lùng cười phá lên: “Ha ha. . . . . . con trai?! Hai mươi lăm năm trước ta đã không còn con trai nữa rồi!” Trong chớp mắt, một đôi con ngươi đen giảo hoạt tựa hồ ly nhìn chằm chằm Âu Dương Vân, trầm giọng nói: “Âu Dương Vô Ngôn chỉ có một vương chất, hắn chính là vương thượng của Ngôn quốc ta, vương tôn duy nhất của phụ vương!”Một đôi con ngươi màu bạc dần dần gợn sóng, rồi dần dần bình tĩnh lại.
50 Chương 115Vì giành mỹ nhân, so dũng so mưu!Tiếng hét này của tôi ngoại trừ trêu chọc một đám cường đạo đang bị dục hỏa thiêu đốt, còn hân hạnh chiếm được sự ưu ái của một vị mỹ nữ tuyệt sắc nào đó.
51 Chương 117Vào ở hoàng cung, không phải ta mong muốnGiờ Sửu đã qua, mọi âm thanh đều yên tĩnh, bóng cây lờ mờ. Tôi nhẹ nhàng mở cửa thò đầu ra ngoài xem xét, sau khi xác định xung quanh không có bọn cường đạo giám sát, tôi mới quay trở vào phòng lay nhóc Vô Cầu đang ngủ ngon lành dậy.
52 Chương 119Thương hại không phải là tình yêuKim quốc, Cẩm Hâm. Hoàng cung, Ngự thư phòng. Lộc Hải vừa mới bước vào, Hiên Viên Tiêu liền đặt tấu chương trong tay xuống ngẩng đầu nhìn hắn, Lộc Hải vội khom người, bẩm: “Hoàng thượng, thái hậu lão phật gia mời ngài, nói rằng sau khi ngài xử lý xong chính sự hãy đến Từ Ninh cung cùng dùng bữa tối.
53 Chương 121Kinh động phòng tắm, ai xấu hổ hơnMộ Dung Uyển và Tiểu Nhị vừa bước vào Lộc uyển liền đụng trúng người hầu bưng nước nóng vừa đi ra. “Ai tắm vậy?”Thị nữ cầm giỏ hoa khom người trả lời Mộ Dung Uyển: “Hồi tam công chúa, là Ma Y đại nhân tắm gội.
54 Chương 123Vô cớ giam lỏng, có âm mưu gì?Màn đêm vừa buông xuống, bọc hành lý tôi còn chưa chuẩn bị xong, chợt nghe bên ngoài thấp thoáng tiếng người xì xầm, nhưng sau một lát bốn bề liền yên tĩnh trở lại.
55 Chương 124To gan phá lệ, ép người đi ‘Lương’Mộ Dung Uyển hình như có chuẩn bị trước, mở miệng liền nói: “Đông Phương Tấn ngoại trừ thích mỹ nhân, còn thích luyện đan, ông ta hy vọng có thể trường sinh bất lão.
56 Chương 125Tình cờ gặp lại, tuy gần mà xa [1]Dưới sự kiên quyết phản đối của Vô Cầu, dưới sự nhất quyết ủng hộ của những người còn lại, bốn người bọn tôi lấy thân phận sứ giả Thương Mân đến thủ đô Lương quốc, Phượng Dương.
57 Chương 127Tam quốc khai chiến, âm mưu của ai?Lương quốc, Phượng Dương, Ám cung, KinhLôi đường. Một chiếc nhuyễn tháp đặt ở chỗ cao nhất trong đại điện, trên nhuyễn tháp có một người đang nằm nghiêng, một thân bạch sam, hoa mai đỏ như lửa, một mái tóc màu bạc, óng mượt như tơ, một đôi mắt tím, quyến rũ mị hoặc.
58 Chương 129Đã lâu không gặp, thường xuyên nghĩ đếnNhóc Vô Cầu vừa co chân, tôi liền gọi nó lại, nhanh chóng cứu kịp một sai lầm khủng khiếp suýt tí nữa thì phạm phải!“Đợi đã! Vô Cầu, trước tiên đệ bảo hắn đến Thiên Điện nghỉ ngơi một chút, nói với hắn, ta tắm rửa xong sẽ mời hắn vào.
59 Chương 131Ăn thịt ‘tên sói’, cho hắn chết luôn!Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lễ quan dẫn theo một đám người hầu lục đục khuân vác nào củi nào giá đỡ lên đàn tế, tên ngốc Đông Phương Cửu mỉm cười tỉnh bơ với tôi, xoay người tao nhã bước về phía đống củi đã được nhóm lửa.
60 Chương 133Bóng đêm tĩnh lặng, lòng người không yên tĩnhTôi nhớ không rõ lắm Mộ Dung Uyển và Tiểu Nhị đã đi như thế nào và đi lúc nào, tôi chỉ nhớ mang máng sau khi cô ta nói ra ba chữ‘Đông Phương Cửu’, tôi vẫn chỉ cười đáp lại một chữ‘ờ’, mặc dù nụ cười có chút gượng gạo, nhưng dù sao tôi cũng đã cố hết sức mình.