81 Chương 172Kìm kẹp vạn tuế, hậu quả nghiêm trọngCười một cách đầy thâm ý, Mộ Dung Uyển nói tiếp:“Uyển nhi cứ tưởng là ở đâu tựnhiên tuyên truyền lung tung, nhưng lúc Uyển nhi nghe thấy tiểu thái giám têngọi là Tiểu Lăng Tử, đột nhiên liền tin tưởng.
82 Chương 174Tên ngốc đại hôn, ai mừng ai lo?Bởi vì tôi thành công chọc giận tên ngốc Đông Phương Cửu kia, cho nên tôi bịgiam lại. Còn may là, cái gọi là ‘giam’cùng lắm cũng chỉ là tiếp tục cuộc sốngnô tài của tôi, lồng sắt chính là hoàng cung rộng lớn này.
83 Chương 176Hiên Viên đại đế, ban đêm náo loạnLương doanhTương Sở sửng sốt. Đông Phương Cửu nhìn tôi, bỗng dưng, lắc đầu nở nụ cười. “Lăng nhi, việc này không vui chút nào.
84 Chương 178Dụ địch xâm nhập, lấy mình làm mồi nhử“Muội làm thế nào mà biết ta đến đây?” Bỗng dưng nhãn tình Tô Tử Chiêm sánglên, hỏi tôi: “Vậy ý của muội chính là, cái mưu kế ngốc nghếch này của muội chỉnhằm lừa gạt ta xuất hiện?”“Ai, haha, cũng có thể nói như vậy.
85 Chương 180Lại trở về rồi, là số trời đã định?Má u đã nhuôṃ khắ p trên măṭ đấ t, tựa như nhữ ng đó ahoa tuyế t bay mú a cuồ ng loaṇ ở không trung.
86 Chương 181Mất đi hết thảy, chỉ có thể có ta!Kỳ thật tôi cũng không biết tại sao vừa đến địa bàn của Hiên Viên Tiêu tôi liềnho thật lợi hại, cánh tay trái lúc nào cũng mơ hồ đau đớn tựa như con sâu độcmuốn rít gào mà ra.
87 Chương 182Ta làm Đát Kỷ, ngươi là Trụvương?Tôi nhìn Hiên Viên Tiêu, nhìn thẳng vào mắt hắn, nhìn sâu vào đôi mắt hắn, nhìnvào trái tim hắn. Từ đầu tiên là khiếp sợ, không thể tin, đến bình tĩnh tiếpnhận, rồi.
88 Chương 183Muốn cướp thì cướp, muốn đánh thì đánh (Ngươi làm gì được ta?)Tại sao tôi lại muốn đi dạo đến chỗ vị quý phi nương nương này ư? Hàhà, rất đơngiản, ký ức của tôi đối với hành vi gần như phát điên ép buộc tôi đến tẩm cungcủa Hiên Viên Tiêu vẫn còn rất mới mẻ.
89 Chương 184Nửa đêm giờ Tý, kêu khóc hãi hùng!!!Tay của vị thái giám kia không tự giác mà sờ lên trên cổ: “Vị Lăng chủ tử ởTrường Lạc cung kia. . . ”Lộc Hải cắt ngang lời hắn: “Chủ tử Trường L ạc cung chính là chủ quản hậucung.
90 Chương 185Vứt bỏ lương thiện, sao nàng nỡ làm?Khó được một ngày ấm áp, hơi thở mùa xuân như bao trùm lên mọi vật. Tôi sai người mang nhuyễn tháp vào sân, chợp mắt, mặc cho ánh mặt trời chiếutrên người, hưởng thụ quãng thời gian tuyệt vời sau giờ ngọ, người của Dực Khôncung đến.
91 Chương 186Thái hậu ma ma, phá hỏng đại kế của ta!Hoa quý phi âm u liếc xéo qua tôi, một tia âm độc lướt nhanh qua rồi bị tia nhutình rõ ràng thay thế, Hoa quý phi nhìn về phía Hiên Viên Tiêu cười đến nhu mì:“Bệ hạ, nô tì chạy tới Ngự hoa viên thì đúng lúc nhìn thấy chính là Lăng chủ tửtrong cung đang duỗi đôi cánh tay ngọc.
92 Chương 188Không phải công chúa, người thân ở đâu?“Ngươi thân là tể tướng hiển nhiên đặt nhiều tâm tư trong triều đình, vì giachia sẻ ưu phiền, đừng nghĩ không liên quan chút nào.
93 Chương 190Có cố nhân đến, không xa không rờiTừ quý phi nhẹ nhàng mà hít một tiếng: “Coi như là ta đã hiểu được, cũng là vôdụng. . . Không thểkể cùng với bất luận kẻ nào, lại càng không dám nói với ai,liền ngay cả vì cô mà nói nửa câu, một câu cũng không được.
94 Chương 192Động nàng thì không nỡ, dùng hắn cho hả giận!Nhìn bộ dạng của hắn, tôi thật sự rất muốn trả lời hắn: Sorry, sir, thật sự làtôi không biết. “Phải không? À, được rồi, sẽ không có lần sau.
95 Chương 194Cổ độc tái phát, tính mạng nguy hiểmĐây là Sinh Tửcốc, sức sống mùa xuân, giá lạnh mùa đông. Bóng đêm dần dần sâu thẳm, ánh trăng đổ xuống, rừng trúc nơi đáy cốc, một mảnhtrắng bạc.
96 Chương 195Cứu hay không cứu, không phải ở kẻ hèn nàyHoàng cung nước Kim, Dật Thanh cung. Trong điện, thái y đang quỳ dưới đất. Ngoài điện, cung nhân loạn thành một đoàn.
97 Chương 197Ông trời phụ ta, ta phụ thế nhân!Tôi dồn hết sức từ nhuyễn tháp bên trong xe ngựa bò dậy, một tay đẩy mạnh tấmmàn bằng vải bố bên hông xe ngựa, vươn đầu ra ngoài cửa sổ, nhưng cho dù là cảnửa thân người tôi đều lộ ra cửa sổ xe, thì trừ bỏ gió bụi cuồn cuộn cái gì tôicũng không thấy được.
98 Chương 198 Nỗi đau không biết từ đâu mà lại rất rõ ràngTôi ngây người nhìn Âu Dương Yến, cảm thấy trong bụng cuồn cuộn lời chưanói, nghĩ muốn thay người đời biện giải, nghĩ muốn nói cho hắn biết, hắn sailầm ở chỗ nào.
99 Chương 199Hoa cỏ tháng tư, trời mùa đông lạnh lẽoThiên hạ đệ nhất mỹ nữ, chỉ một lần thất thố duy nhất trong nháy mắt, đáng tiếccũng chỉ có hai người may mắn nhìn thấy.
100 Chương 200Thật lòng cảm ơn vì người đã sinh ra đờiTôi nhìn hắn, kiên định mà nói: “Ta nhất định phải trở về! Biểu ca của ta đãchết! Hắn đã chết! Ngươi có biết hay không, có biết hay không hả!”Âu Dương Yến nhìn tôicườinhàn nhạt: “Ta không biết.