21 Chương 59Thân phận lo âu, nghi hoặc trùng điệpVốn tưởng rằng ngồi chung một con thuyền với Hiên Viên Tiêu, chúng tôi sẽ làm cho con thuyền này nát tươm nát tành, kết quả là vẫn bình an vô sự, hắn không chỉ không chủ động xuất kích đối phó với tôi, ngay cả những lần tình cờ chạm mặt hắn đều ngoảnh mặt làm ngơ, xoay người bước đi.
22 Chương 61Hậu duệ thiên sư đến xin lĩnh giáo“Ngươi mới bị điên ấy!” Tôi liếc mắt khinh thường nhìn Hiên Viên Tiêu. Đồ tiểu tử rắm thối, hãy xem lão nương xử chết ngươi thế nào! Hừ, muốn đấu với bà đây sao?!“Lăng nhi, nàng rốt cuộc làm sao vậy?!!” Đông Phương Cửu giữ lấy vai tôi lắc lắc.
23 Chương 63Thuộc hạ Ma Y, diễm tuyệt tứ phươngMa Y nhận ra ‘tôi’, hơn nữa còn là thuộc hạ của ‘tôi’, chuyêṇ nà y vố n nên là một việc tốt! Đáng tiếc, đáng tiếc tôi lại không nhận ra được tên thuộc hạ xinh đẹp lạnh lùng này.
24 Chương 65Đông Phương tặng quà, Ma Y từ chối“Gia!”Một người toàn thân y phục vàng nhạt thướt tha đi tới, bước đi yểu điệu liễu rũ, giọng nói ôn nhu như nước.
25 Chương 67Mạng nàng do ta, không phải do trời!Những người còn lại trong nhà trúc lẳng lặng đứng im tại vị trí của mình. Đông Phương Cử u nghiêm mặt, chậm rãi xoay người, ra lệnh, nó i: “Y Y, Bạch U đi theo Lăng nhi, đừng để nàng phát hiện.
26 Chương 69Giao dịch công bằng, tại sao hối hận“Công chúa, thư của bệ hạ. . . . . . ” Ất có chút lo lắng hỏi tôi. Tôi xé nát bức thư ném cho Ất, hỏi: “Có bồ câu hay không?” Ất không rõ cho nên nhìn tôi, tôi lại phải nói rõ hơn:“Ta muốn dùng bồ câu đưa tin cho tên nhóc này!”Ất lắc đầu, sau đó suy nghĩ lại, rồi nói: “Nhưng mà, dưới chân núi có khoái mã, thuộc hạ có thể.
27 Chương 71Ông xã là gì? Tướng công là ai?Khoảnh khắc này, tôi thật vui mừng vì kẻ trúng ‘Đồng quy’ là tôi chứ không phải Sở Sở. Hóa ra, từ đầu, hai loại chất độc cao cấp ‘Đồng quy’ và ‘Phệhồn’ này đều là chuẩn bị cho tôi, là tại tôi đã hại Sở Sở phải chịu đựng nỗi khổ của Phệhồn lâu như vậy.
28 Chương 73Thật thật giả giả, phân biệt thế nào?Một câu câu hỏi thản nhiên, không quá lên giọng chất vấn, nhưng vào đến lỗ tai Thập Tứ lại nghe như cơn sấm sét, cả người run lên.
29 Chương 75Tâm như lục trúc, chỉ trao một lầnYến Tứ Phương và Ất cũng không nói gì nữa, cắm đầu viết cực lực. Khi tôi nói đến ‘Bộ thứ tư«Hỗn Chiến Kế»’, tôi cũng cầm lấy cây bút còn dính mực viết lia lịa trên giấy.
30 Chương 77Kế hoạch chu toàn, chuẩn bị triển khaiTôi vén rèm cửa xe ngựa lên, để tiện nói chuyện với Ất. Tôi hỏi hắn: “Ất à, ngươi cảm thấy Ma Y YếnTứ Phương thế nào?”Ất kéo căng dây cương, giảm tốc độ con ngựa lại, hắn quay đầu sang nhìn tôi một cái, rồi mới nói: “Thuộc hạ cảm thấy.
31 Chương 79Nhất thống thiên hạ, bắt đầu từ taLão gia tử phì cười, nhìn tôi hỏi: “Lăng nha đầu nhà ta đi Ngôn quốc một chuyến trở về đã hoàn toàn thay đổi rồi!”Tôi có tật rục rịch, cười gượng nói: “Hì hì, không dãi dầu mưa nắng phong sương thì làm sao trưởng thành! Đúng không, ông ngoại!”Lão gia tử cười quỷ dị, nói: “Quốc thư do chính tay Lăng Vân vương của Ngôn quốc viết được gởi tới nửa tháng trước!”Tôi giật mình, trong lòng thoáng chút bất an, vô thức cắn cắn môi, hỏi: “Quốc thư viết những gì?”“Ngôn quốc nguyện dựa theo gấp năm lần tiêu chuẩn các thuộc địa của Ngọc quốc, hàng năm phái sứ giả biếu tặng cống phẩm.
32 Chương 80Thượng Quan Mạc Ly, không bao giờ phân ly“Ông ngoại, ông phải trấn an cậu giùm con, nếu không, sau này mỗi khi về ‘nhà’ con sẽ thấy rất ngại.
33 Chương 81Mạn Châu Sa Hoa, yêu tinh hiển hiệnNăm ngày trước, vương cung Ngôn quốc. Ánh trăng nhàn nhạt trên mặt đất lót đá cẩm thạch, ánh nến chập chờn leo lét giữa bóng tối âm u, chực tắt rồi vụt sáng, lúc ẩn lúc hiện.
34 Chương 83Loại bỏ ngu xuẩn, thế không thể đỡVừa đúng lúc này, Mạc Ly đứng ở phía sau, thì thầm vào tai tôi: “Tử Chiêm thiếu gia lúc nào cũng thế, công chúa đừng chọc y nổi cáu.
35 Chương 85Mẹ kế ra oai, chỉnh đốn quan viên [2]Lần này cả điện lại nhốn nháo. “Bệ hạ, trăm ngàn lần không được đâu!~~” “Điều này sao có thể! Tô thượng thưchưởng quản Binh bộ rất tốt, sao có thể đến Hộ bộ?!”“Làm gì có người nào kiêm nhiệm thượng thư hai bộ chứ?!”“Hừ! Sau này triều đình chính là thiên hạ của Tô gia rồicòn gì!” Người nói câu này, giọng rất nhỏ.
36 Chương 87Thái hậu Kim quốc, không phải tầm thườngCẩm Hâm, thủ đô Kim quốc. Hoàng cung, Từ Ninh cung. Hiên Viên Tiêu vừa mới bãi triều liền bị tiểu thái giám của Từ Ninh cung ngăn lại, nói là thái hậu lão phật gia vì nhớhoàng thượng mà lo lắng, thân thể có bệnh nhẹ.
37 Chương 89Cười xấu hơn khóc, có chuyện như thếNgọc quốcLăng Đô, Như Ý lâu, bên trong phòng số một chữ Thiên. Tóc trắng mắt đỏ, trường sam bạch sắc, Âu Dương Vân lẳng lặng ngồi trên ghế, đôi mắt u ám chất chứa nỗi ưu sầu.
38 Chương 91Thằng nhóc chết tiệt, suy nghĩ như người lớn! Hoàng cung Ngọc quốc, Dưỡng Tâm điện. Vừa bước vào cánh cổng lưu ly xanh biếctrước Dưỡng Tâm điện, lòng tôi bỗng thấy nặngnề.
39 Chương 93 Ma Y xuống núi, sứ giả cũng đếnBạch U toàn thân run lên, vội vàng cúi đầu, nói: “Bạch U làm việc bất lực, thỉnh gia trách phạt!”“Hừ!” Đông Phương Cửu nhìn chằm chằm vào Bạch U, cuối cùng thở dài, thầm nghĩ: Bỏ đi, nếu hắn trừng phạt Bạch U thật tàn bạo, ngày sau lỡ để tiểu Lăng nhi biết được, chắc chắn nàng sẽ trách móc hắn, nói hắn không biết thông cảm với cấp dưới, mắng hắn âm ngoan tàn nhẫn!Nào ai biết được, nếu hắn không âm ngoan một chút, không biết ngụy trang một chút, hắn làm sao còn có thể sống sót đến bây giờ?! Làm gì có ai biết được Lương quốc có một Cửu vương gia?! Người đời sớm đã quên mất Lương quốc từng có một cửu hoàng tử do một cung nữ sinh ra!Bạch U chờ lâu không nghe thấy lệnh trừng phạt của Đông Phương Cửu, có chút bất an ngẩng đầu, trộm liếc Đông Phương Cửu, thì nhìn thấy trên mặt Đông Phương Cửu chợt lóe lên một biểu cảm kỳ dị, chốc lát sau, lại trở về gương mặt không có cảm xúc gì.
40 Chương 95Thê thiếp đầy đàn, liên quan gì tới ta?Cổ họng tôi như có gì đó chặn lại, giọng nói không sao thoát ra được: “Bích. . . . . . . ” Tôi nghẹn giọng, không cách nào gọi cái tên đó, cũng chẳng thể phát ra tiếng! Bảo tôi gọi hắn là Bích Quân, tôi sẽ cảm thấy bản thân tôi ngu ngốc.