1 Edit: Pingki“Xin chào Ái Ny, tôi vẫn luôn theo dõi từng tiết mục của bạn, cảm thấy bạn là một người rất quyết đoán, nói chuyện thực sắc sảo. Tôi thực sự, thực sự rất thích tiết mục này của bạn.
2 Edit: PingkiCả hội trường bắt đầu vang lên tiếng bàn tán xì xào. Nhìn lên đoạn phim đang chiếu, Cố lão gia tức giận đến mức toàn thân run rẩy, mẹ của Cố Ái là Diệp Mĩ Lâm vội vàng tiến lên đỡ lấy ông, nhẹ nhàng vuốt lưng cho ông: “Ba ba, xin ba bớt giận.
3 Edit: Pingki Kết hôn cũng mệt thật. Cố Ái đi vào phòng ngủ, ngáp dài một cái, duỗi thẳng thắt lưng, hai tay dang rộng ra, liền bổ nhào lên chiếc giường êm ái.
4 Edit: PingkiBuổi sáng, Lâm Trình rời giường, làm vệ sinh cá nhân xong rồi đi ra khỏi phòng ngủ, liền nhìn thấy Cố Ái một thân chỉnh tề đang ngồi trong phòng ăn.
5 Edit: PingkiSáng sớm tia nắng mặt trời yếu ớt xuyên qua khung kính cửa sổ vọt vào trong nhà, ấm áp mà tươi đẹp. Trong phòng khách, Lâm Trình ngồi ngay ngắn trên sô pha, lưng thẳng tắp, Cố Ái ngồi ngay bên cạnh anh, hai chân nửa quỳ trên sô pha, môi khẽ mím chặt, đang hết sức tập trung khoa tay múa chân ở cổ anh, thỉnh thoảng, cô lại tiện tay kéo cổ áo bên trong của anh.
6 Edit: PingkiTừ xưa đến nay, đối với người làm cha là mẹ mà nói, có nỗi đau thấu tâm can nào bằng nỗi đau người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Hơn ba mươi năm trước Cố lão gia làm mưa làm gió ở thành phố S, cả đời uy phong, tự cho rằng không có chuyện gì có thể chế ngự được ông.
7 Lái xe từ ngoại ô thành phố đến trung tâm thành phố cũng mất đến nửa tiếng đồng hồ. Suốt dọc đường đi, Cố Ái hết mơ màng lại tỉnh dậy cũng phải mấy lần, thấy còn chưa về đến nhà, lại vùi đầu vào ngủ tiếp.
8 Chương 8Edit: PingkiThấy bộ dạng như không thể tin được của cô, Lâm Trình nhướng mày: “Tôi làm cơm kỳ quái lắm sao?” Cố Ái tròn mắt nhìn anh chăm chăm, tay gãi gãi đầu, nhíu mày trầm ngâm, rồi sau đó bỗng cười toe toét: “Hình như cũng không kỳ quái lắm, anh xuất sắc như vậy, chắc không có chuyện gì là không làm được ha.
9 Edit: Pingki Nghĩ đến cô chọn tiệc sinh nhật bạn trai mà hủy bỏ tiết mục, Lâm Trình có chút tức giận, giọng điệu không khỏi trở nên gắt hơn: “Quà sinh nhật này, chỉ cần là người phụ nữ tôi yêu tặng thì dù là gì tôi cũng thích.
10 Edit: Pingki Bây giờ là bảy giờ tối. Ninh Phi nói mình đói bụng, Lâm Trình cười cười, bảo cô lên xe, hai người cùng đi ăn tối. Nghe anh nói vậy, Ninh Phi sửng sốt, cười đùa hỏi: “Ngài không cần về nhà với Cố tiểu thư sao?”“Cô ấy đêm nay muốn tham dự tiệc sinh nhật của Thẩm Luật Ngôn, có lẽ lúc này cô ấy đã đi ra ngoài rồi.
11 Edit: PingkiAnh ôm chặt lấy cô vào lòng, hơi thở của anh vấn vít bên tai cô, hơi ngứa nhưng rất ấm áp dễ chịu. Tuy rằng giờ phút này anh thực yếu đuối, nhưng cái ôm của anh cũng rất an toàn mà vững chãi, lưng cô kề sát vào ngực anh, cô cảm giác tim mình lúc này đập thật nhanh như muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
12 Edit: Pingki Cố Ái thay đồ xong rồi đi ra khỏi phòng ngủ. Trong phòng khách không có người, nhưng trên bàn ăn có đặt một hộp cà mèn giữ ấm, trong bụng nghĩ có lẽ Lâm Trình đã ra ngoài, vậy mà anh ta vẫn làm cơm sáng cho cô.
13 Edit: Pingki Cố Ái muốn đến một nơi cao như vậy để cứu người, anh cực kì không an tâm, nhất định phải đến ngăn cô lại. Dặn dò Ninh Phi nhanh đến chỗ xe anh đang bị kẹt cứng không di chuyển được, còn anh thì xuống xe, vội vàng chạy tới trung tâm thương mại SN.
14 Edit: Pingki “Trời ơi, chuyện không hay rồi. ”Ninh Phi đang tập trung lái xe, đột nhiên ở băng ghế sau vang lên tiếng than trời của Cố Ái, ngẩng đầu lên nhìn qua kính chiếu hậu một cái, thì ra Cố Ái đang nhăn mặt vò đầu nhìn về phía Lâm Trình: “Vừa rồi chúng ta ở trên sân thượng anh có nhìn thấy ở đó có phóng viên nào không? Tôi chỉ lo chú ý đến cô gái kia, không để ý xem xung quanh có tên phóng viên nào đến săn tin hay không.
15 Edit: Pingki Đàn ông ai cũng rất trọng thể diện, cô không thể cứ chọc mãi vào vết sẹo của anh ta được, nếu bây giờ nói có sét đánh này nọ anh đừng tới nữa thì không được hay, cho nên, ngồi suy nghĩ một lát, Cố Ái gãi đầu, xem ra phải nói dối thôi.
16 Chương 16: Yêu sâu đậm – P3 Edit: PingkiTắm rửa xong, mặc đồ của Thẩm Luật Ngôn vào, Cố Ái đứng trước gương xoay xoay mấy vòng ngắm bản thân mình. Bởi vì anh ấy rất cao, cho nên áo T-shirt mặc trên người cô trở nên rộng thùng thình, vạt áo dài che gần như hết đùi của cô, cô để chân trần, thoạt nhìn có chút gợi cảm.
17 Edit: Pingki Đi vào phòng ngủ, Lâm Trình nhẹ nhàng đặt người cô xuống giường, đầu tiên anh hôn lên trán của cô, rồi sau đó là hai hàng mi, đôi mắt, cái mũi, miệng, từng chút từng chút một nhấm nháp vị ngọt từ nụ hôn mang lại.
18 Edit: PingkiThật sự, anh thật sự sợ hãi cô sẽ bị tổn thương. Cho dù đó chỉ là một chút, cũng sẽ khiến anh đau lòng không thôi. Bữa sáng là bữa ăn cực kì quan trọng, thấy cô tùy tiện chỉ ăn được vài miếng, anh đang nghĩ xem nên lấy lý do gì để gọi cô lại ăn xong bữa sáng, thì không nghĩ tới, cô lại xoay người lại, còn cười híp mắt với anh.
19 Edit: PingkiCố Ái mới vừa xuống xe, liền thấy Diệp Mĩ Lâm và cô gái có diện mạo rất giống bà đang phất phất tay chào tạm biệt rồi rời đi. Điều khiến cho Cố Ái khó hiểu chính là, khi cô gái kia xoay người rời đi, Diệp Mĩ Lâm thế nhưng lại vẫn đứng im một chỗ nhìn theo thân ảnh cô gái đó cho tới khi cô ta đi được một đoạn xa.
20 Edit: Pingki***Nghe Cố Ái ‘Ah’ một tiếng, Lâm Trình nhíu mày, anh đưa mắt nhìn vào vết thương của mình, lại nhìn sang Cố Ái: “Sao vậy? Miệng vết thương có phải trông rất kinh khủng rất đáng sợ hay không?”Cố Ái lắc đầu: “Không kinh khủng cũng không đáng sợ, tôi chỉ cảm thấy đau thay anh thôi.