61 Nhìn Cố Ái ngồi thụp xuống, cúi đầu chăm chú xem chỗ tay bị sưng đỏ cho mình, Otto đột nhiên cầm lấy tay cô, ngừng động tác của cô lại. “Ái Ái, ngẩng đầu lên nhìn anh đi.
62 Cố Ái nghiêng đầu áp vào lưng Lâm Trình, từng lời anh nói ra truyền vào tai cô thực rành mạch rõ ràng: “Ái Ái, người anh nhớ tới vẫn là em, không một lúc nào anh không nghĩ tới em.
63 “Đi …” Cố Ái suy nghĩ một lúc, liếc mắt nhìn vẻ mặt tỏ ra bí hiểm đầy xấu xa của Lữ Dĩnh, dửng dưng dí vào gáy cô nàng một cái, “Bây giờ trong đầu cậu đang nghĩ tớ đi làm cái gì hả?” Kỳ thực dí cũng không đau, nhưng Lữ Dĩnh làm bộ đau đớn, rú lên một tiếng, “Ái Ái, đau mà.
64 Bởi vì ở trong thang máy Cố Ái chủ động hôn anh và cướp đi kẹo cao su trong miệng anh cho nên tâm tình Lâm Trình cả ngày đều vui sướng, xuyên qua cửa sổ thuỷ tinh, Ninh Phi có thể nhìn thấy nụ cười hạnh phúc luôn nở trên môi anh.
65 Yêu cô ấy 10 năm … Nghe Lâm Trình nói như vậy, khoé miệng Cố Ái khẽ cong lên, hạnh phúc không nói lên lời, nhưng mà dáng vẻ vui vẻ của cô mà bị Lâm Trình thấy được nhất định anh sẽ đắc ý, hơn nữa trên bàn này cô hiện là vị hôn thê của Otto, nghĩ một lúc, đành che giấu lòng mình, Cố Ái nhíu mày, làm bộ lườm Lâm Trình xong lại giơ một chân đạp Lâm Trình.
66 Demi và cháu gái vốn đã chuẩn bị kế hoạch ổn thoả, sáng sớm ngày mai, muốn đi thành phố C bên cạnh thành phố S du lịch ngắm cảnh, cho nên sau khi ăn cơm xong ở đây, Demi và cháu gái liền rời đi luôn, nói là phải đi về thu dọn lại đồ đạc, về sau có duyên sẽ gặp lại.
67 “Cái gì? Ái Ái nhập viện? Chuyện xảy ra lúc nào?” Lâm Trình nhíu mày buông cánh tay đang xúc cơm, nhìn cô: “Cô ấy cũng ở bệnh viện này sao?”
Ninh Phi gật đầu: “Vâng.
68 Nhìn bóng lưng Lâm Trình từ từ xa dần, Cố Ái sững sờ tại chỗ. Hẳn là anh vẫn đang còn giận cô rồi. Nháy mắt một cái, nước mắt nhất thời rơi xuống, cái gì mà anh đột nhiên xuất hiện không biết tốt xấu chỉ trích cô bỏ con, cô đã không tính toán thì thôi, đã chạy đến giải thích.
69 Một tuần lễ sau, quả thực Cố Ái gặp được ba của mình Cố Du.
Ba năm không gặp, Cố Du gầy đi rất nhiều. Nhìn thấy ba vẫn bình yên đứng trước mắt, nước mắt Cố Ái không kìm được mà tuôn rơi, một lúc sau, cô lao thẳng vào lòng Cố Du, oà khóc lớn lên.
70 Action 1: – Ghen
Có một ngày, Cố Ái đang xem tường thuật lễ trao giải điện ảnh, xem đến một nửa, đột nhiên thấy Nhậm Mạn Mạn ăn mặc rất lộng lẫy đi ra trao giải, nhìn người ta trang điểm ăn vận cho Nhậm Mạn Mạn vô cùng diễm lệ, khiến cô ta có thể khoe hết dáng vẻ nóng bỏng, nhìn lại mình, trước không lồi, sau không cong, vì vậy Cố Ái bỗng có chút khó chịu ….