41 Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti quay về đống quà cô mua ở trong phòng khách.
Cô lấy quà đưa tới trước mặt Đỗ Lôi Ti, vui mừng nói “Lôi Ti, đây là quà dành cho cô!”
Đỗ Lôi Ti vội vàng từ chối, sao cô có thể nhận quà mà em gái tổng thống mua chứ? Không được, thật sự không thể, cô vội vã đem quà trả về chỗ cũ.
42 Khi hai người đi vào phòng, Bùi Mộng Na liền đẩy Đỗ Lôi Ti ngồi vào trước bàn trang điểm, giúp cô trang điểm nhẹ.
“Cô chủ, như vậy không tốt đâu, công chúa nước Hàn vẫn ở đây, sao tôi có thể mặc như vậy chứ.
43 Sáng sớm ngày hôm sau, Bùi Tuấn Vũ đi tới bộ ngoại giao, Bùi Mộng Na chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc, Đỗ Lôi Ti vẫn như mọi ngày đưa cậu chủ đi học.
Sau khi về đến phủ tổng thống, Đỗ Lôi Ti nhìn thấy công chúa Lâm Thanh đang ngồi đọc báo trên ghế sa lon.
44 “Công chúa, bây giờ tôi về phòng thay quần áo, lập tức có thể ra ngoài!” Đỗ Lôi Ti cúi đầu nói.
Lâm Thanh khinh bỉ nhìn cô một cái, giọng nói không vui “Cô chỉ là một người giúp việc còn muốn thay quần áo gì chứ?”
“Cô.
45 Khi tiểu Ngọc nhìn thấy công chúa đi ra khỏi phủ tổng thống, bước nhanh tới trước mặt quản gia, nhẹ nhàng hỏi “Quản gia, ông không sao chứ?”
Quản gia lắc đầu, không nói gì, xoay người trở về phòng mình.
46 Lâm Thanh cầm áo ngủ đi vào phòng thử đồ, sau khi thử xong liền đưa cho nhân viên phục vụ gói kỹ lại, trực tiếp bỏ lên tay Đỗ Lôi Ti.
Tay Đỗ Lôi Ti rất đau, hơn nữa lại cầm quá nhiều thứ, không cẩn thận tất cả đều rơi xuống đất.
47 “Còn nói không có gì? Cô xem tay cô bây giờ biến thành bộ dáng thế nào?” Bùi Mộng Na tức giận nói.
Đỗ Lôi Ti nâng cánh tay được băng bó thật dày lên nói đùa “Không có gì, không phải tay vẫn còn trên người tôi sao, lại nói, mặc dù hơi đau nhưng cũng không có gì lớn!”
“Cô kia, cô phải nhanh khỏe một chút, nếu không ai sẽ đưa tôi đi học?” Bùi Vũ bĩu môi.
48 “Cô chủ, chuyện tay của tôi, thật sự do tôi không cẩn thận nên mới bị thương, cô đừng tìm tổng thống làm gì!” Đổ Lôi Ti toát mồ hôi trong lòng, công chúa kia vẫn còn ở đây, nếu nói với tổng thống, không phài công chua kia càng hận cô thêm sao.
49 Bùi Mộng Na vội vàng phụ họa “Anh, tiểu Vũ nói có chuyện muốn nói với anh, công chúa, cô ăn mặc như vậy trước mặt một đứa bé không tốt lắm đâu. ”
Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái cùng con trai mình quyết tâm muốn ở lại, không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Lâm Thanh nói “Công chúa, thật xin lỗi, ngày mai chúng ta nói tiếp vậy.
50 Sau khi bị đuổi ra khỏi phòng làm việc Bùi Mộng Na cùng Bùi Vũ lại đi vào phòng Đỗ Lôi Ti. . . . . . .
“Lôi Ti, tôi cùng tiểu Vũ mới đi tìm anh trai!” Bùi Mộng Na vừa vào cửa liền nói, đi tới ngồi trên giường.
51 Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi giặt khăn tiểu Ngọc giúp Đỗ Lôi Ti lau mặt, nói đùa “Lôi Ti, thật sự không ngờ, hôm qua tôi nói với cô chủ chuyện tay cô bị bỏng, lúc ấy cô chủ rất tức giận, xem ra cô chủ thật sự rất thích cô, cô nói xem, có phải cô chủ cùng cậu chủ muốn cô làm nữ chủ nhân của nơi đây không?”
Đỗ Lôi Ti trợn mắt, im lặng một lúc sau nói “Tiểu Ngọc, cô thật biết tưởng tượng, tôi chỉ là một người bình thường làm sao có thể làm phu nhân tổng thống chứ? Lại nói, trai đẹp chỉ có thể đứng từ xa nhìn!”
“Nhưng.
52 Bùi Tuấn Vũ nhíu mày lạnh giọng nói “Mới cái gì?”
“Mới. . . . . . mới. . . . . . ” Lúc Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu lên muốn nói, nhìn thấy cơ thể người đàn ông trước mặt lộ ra ngoài, lại nhìn khăn tắm rơi trên mặt đất, nhắm chặt hai mắt kêu lên “A.
53 “Mộng Na, nhanh xin lỗi công chúa!” Giọng nói lạnh lùng phát ra từ người đàn ông đang đi từ trên lầu xuống.
Bùi Mộng Na nhìn anh trai mình, im lặng hỏi “Anh, tại sao em phải xin lỗi?”
Lâm Thanh nhìn người đàn ông trước mặt thay mình nói chuyện, rộng lượng nói “Tổng thống, không quan trọng, em gái còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, tôi sẽ không so đo với cô ấy!”
Bùi Mộng Na liếc cô ta, khinh thường trả lời “Công chúa, tôi không có người chị gái như cô, tôi gánh không nổi, lại nói chúng ta cũng không có quan hệ gì.
54 Bùi Mộng Na cùng Đỗ Lôi Ti đi đến vườn hoa, Bùi Mộng Na tức giận nói “tại sao anh có thể như vậy chứ? Tại sao lại giúp người phụ nữ kia nói chuyện chứ? Rõ ràng là lỗi của cô ta, sao lại trách tôi chứ?”
Đỗ Lôi Ti cười cười nói “Cô chủ, tổng thống cũng chỉ vì muốn tốt cho cô, dù sao công chúa cũng là khách, cô chống đối cô ấy như vậy là không được!”
“Haix!” Bùi Mộng Na thở dài, cô giống nhu7nghi4 tới điều gì, cầm tay Đỗ Lôi Ti đi về phía nhà để xe.
55 Qua một lúc lâu, phục vụ bưng cà phê cùng nước trái cây ra, hai người ngồi uống nước, nhìn ra ngoài cửa sổ, Bùi Mộng Na liền nghĩ tới điều gì đó, tò mò hỏi “Lôi Ti, buổi sáng sao cô lại đỏ mặt từ trên lầu đi xuống?”
Đỗ Lôi Ti vừa mới uống nước trái cây không phòng bị liền bị sặc, khẽ ho “Khụ khụ khụ.
56 Lại nghĩ đến bản thân không biết hạnh phúc của cô ở nơi đâu? Chẳng lẽ cả đời này cô phải làm người giúp việc ở phủ tổng thống sao?
“Lôi Ti, cô đang nghĩ gì vậy?” Bùi Mộng Na tò mò hỏi
“Không có, không có gì, cô chủ, bây giờ cũng đã muộn, chúng ta quay về thôi?” Đỗ Lôi Ti lảng sang chuyện khác.
57 Lâm Thanh giễu cợt nói “Thật không ngờ, người giúp việc trong phủ tổng thống lại có thể chửi khách, xem ra tôi thật sự xem thường người giúp việc trong phủ tổng thống rồi!”
Bùi Mộng Na đỡ Đỗ Lôi Ti vừa bị đánh, mắt nhìn chằm chằm Lâm Thanh, sau đó quay sang anh trai mình, tức giận nói “Anh, đây là khách mà anh mời về nhà sao? Xem ra cô ta thật sự xem đây là nhà mình rồi!”
Bùi Tuấn Vũ đưa tay lên hung hăng đập lên bàn “Mộng Na, không được vô lễ, cô ấy là khách!” Sau đó quay đầu nhìn Lâm Thanh nói “Công chúa, đánh người của tôi trước mặt tôi, xem ra những lời tôi nói cô đều không để vào tai phải không?”
Lâm Than không hài lòng nói “Tổng thống, là do người giúp việc trong phủ của anh không biết phân biệt chủ tớ
Đỗ Lôi Ti nghe thấy cuộc đối thoại của hai người xoay quanh mình, bây giờ cô thật sự hối hận tại sao vừa rồi lại nổi nóng như vậy? Cúi đầu nói “Thật xin lỗi, xin công chúa tha lỗi, là tôi không phân biệt rõ chủ tớ, thật xin lỗi!”
Bùi Mộng na đứng đó nhíu mày “Lôi Ti, sao cô lại xin lỗi? Rõ ràng không phải lỗi của cô, hơn nữa cô ta còn đánh cô?”
Đỗ Lôi Ti trừng mắt nhìn cô, ý bảo cô không cần nói gì.
58 Ba người đi vào trong phòng làm việc, Bùi Tuấn Vũ ngồi trên ghế trước bàn làm việc, Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti ngồi trên ghế sa lon.
Đỗ Lôi Ti đẩy tay Bùi Mộng Na đang kéo mình ra, đứng lên!
Bùi Mộng Na tò mò hỏi “Lôi Ti, sao cô lại đứng?”
Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói “Cô chủ, tôi là người giúp việc nên phải đứng!”
“Nói nhảm, người giúp việc thì sao, cô là bạn tôi, bây giờ ngồi xuống!” Bùi Mộng Na ra lệnh.
59 “Cái gì?” Đỗ Lôi Ti giống như nghe nhầm, lớn tiếng hỏi.
“Không muốn sao?” Bùi Mộng Na quay sang.
Đỗ Lôi Ti nhìn tổng thống rồi lại nhìn cô chủ, khẩn trương nói “Cô chủ, tôi thật sự không có ý đó, dù sao tôi cũng là người giúp việc trong phủ tổng thống, nếu như làm theo lời cô thì thật sự là không tốt!”
“Có cái gì không tốt, tôi muốn cô làm bạn tôi, lại còn phải hỏi ý kiến của người giúp việc sao?”
“Nhưng nhưng.
60 Lâm Thanh nhìn hai người đi lên lầu, ánh mắt sắc lạnh, cô ta nhất định phải trở thành chủ nơi này, nhất định đuổi người giúp việc kia ra khỏi phủ tổng thống, về phần em gái tổng thống đưa đi càng xa càng tốt, tránh khỏi ở đây cản trở.