1 Nhân vật nữ chính : Tên: Nguyễn An NaTuổi : 1994Chiều cao : 1m69cân nặng : 50 kgĐang là sinh viên năm đầu của một trường đại học danh tiến tại Hà Nội, là người có gia cảnh không xuất sắc và mồ côi cha từ nhỏ, mẹ là người nuôi An Na lớn lên rất cực khổ nên cô đã cố gắng rất nhiều trong học tập.
2 Có lẽ số đen đủi hôm nay An Na gặp dân đàn anh đàn chị trong trường, với những thể loại này chỉ lùi không thể tiến. Cô nuốt nước bọt, cô nhìn hắn nhưng có chút biết điều hơn, nhỏ nhẹ nói:_Tôi đã làm gì nào? Tự nhiên anh ở đâu mọc lên trước nhà vệ sinh nữ làm tôi bị va vào anh ,người bị ê mông là tôi đáng lẽ tôi phải được một lời xin lỗi ? đáng….
3 Hết cái tiết buồn ngủ nàyAn Na chạy vội xuông rửa mặt thì bắt gặp Minh Minh cũng đang ở đó. Nó kéo luôn cô ra căn-teen. Cả hai đứa đều chưa ăn sáng, ngồi trong giờ bụng cứ réo như chuông điện khẩn, phân tâm đắn đo mãi giữa cái túi tiền và cái bụng đang sôi, An Na đành chọn cái bụng vì xưa nay có câu “ Có Thực mới vực được đạo” nếu chịu đói thêm chút nữa cô sẽ ngất giữa đường đạp xe về.
4 Trên bầu trời xành và cao vời vợi, những đám mây trắng bồng bềnh trôi nhè nhẹ che lấp đi ông mặt trời rực lửa, những tia nắng chói chang cũng dần tan đi.
5 Những dải nắng cuối ngày trải trên con đường rộng thênh than, gió cây đung đưa khiến lòng người không khỏi xao xuyến. Những đám mây trắng bồng bênh trôi lỡ đãng về phía cuối chân trời, mây xám từ phương Đông tiến sâu vào khoảng trời rộng.
6 Đừng yên không tao bắn…_Bọn mày lúc nào cũng thế ! – Phan Tử Hoàng cưởi lạnhHoàng hai tay ôm sau gáy theo lời chỉ thị của Tý Séo. Nhưng đôi mắt hắn vẫn kiên định không chút lay động ,hình như đang mưu mô tính toán chuyện gì đó.
7 Nhanh như chớp cổ tay Na bị giữ lại, giật cả người cô xoay lại. Một khuôn mặt điển trai trắng trẻo , đôi mắt nâu sẫm có chút tinh ranh ẩn lấp,cái mũi cao và thẳng tắp, chàng trai khẽ nhếch môi cười, tạo thành một đường cong hoàn hảo.
8 Trong một căn phòng nhỏ trật chội, chiếc giường tầng gần như đã chiếm hầu hết không gian. Có một cô gái với mái tóc đen nhanh xõa dài bên gối đang ngái ngủ nằm lăn lộn trên đó, An Na không muốn thức dậy vì hôm qua là một ngày mệt nhọc với cô.
9 1s2s3s……1 phút đã trôi qua ,An Na vẫn bình yên bên bóng đen ấy, người cô túa ra rất nhiều mồ hôi. Cô mong rằng đây chỉ là giấc mơ nhưng sự thực thì không phải những tiếng đấm đá ẩu đả, tiếng kêu la ai oán hết thảy đểu vang lên rất gần rất gần với nơi cô đang đứng đây.
10 Vừa thay xong chiếc quần dinh dính bẩn, cô nghe thấy tiếng dày cao gót tiếp đó là tiếng đóng cửa cái uỳnh làm Na giật thót tim. Đúng lúc này thì cô cũng mở đi cửa phòng thay đồ nhỏ đi ra xem.
11 Dậy kèm làm gia sư cho Nghĩa đã được độ gần tháng rồi mà cái tính nghịch ngợm chọc ghẹo của nó với An Na vẫn không thay giảm bớt tẹo nào. Cảm giác cứ nhìn thấy cô là cậu nhóc ấy lại nghĩ được ra vô vàn điều đê “chơi” NaNếu Nghĩa biết vận dụng sự thông minh và trí tưởng tượng vào việc học ấy thì tốt biết bao.
12 _Nhà em có Sầu riêng không? _hả?Muốn ăn à? em không thích mùi đó ?? – Nghĩa mặt ngơ gãi đầu. _Chị muốn nhét sầu riêng vào mồm em!Nghĩa : (=. =)’_Bao giờ em mới lớn được đây ? – Na than thở.
13 Chiếc xe moto hạng nặng vẫn lao như bay trên đường, tiếng gầm thét của nó thật dũng mãnh và uy phong, nó khiến cho bao người đi đường phải ngoái cổ lại xem xét dù là qua loa trong vài giây.
14 Lại một mình dảo bước về nhà, thở dài xong đang định đi về thì……-Cô thây tôi nói đúng chứ ? Giọng nói quen thuộc mang theo băng giá vang lên, cô đã quá quen với cái chất giọng điểm tĩnh không cảm xúc này, ngoảnh đâu đi tìm kẻ phát ra giọng nói đó, cô phát hiện ra hắn đang đứng dựa người vào gốc cây.
15 …::Trên Trường::……. . Kể từ ngày An Na cùng Mắt Lạnh “ cưỡi” con hắc mã hàng sáng đến trường, dù cố gắng giảm thiểu sự bắt gặp của đám sinh viên trong trường, cô đã phải bảo Hoàng dừng xe cách trường khoảng 20 mét rồi đi bộ đến trường.
16 Á chuyển chuyển trường sao ? chuyển kiểu gì ? mà không thể chuyển được. Vất vả lắm, khổ cực lắm 12 năm học Na Na cố gắng thi vào ngôi trường đại học danh tiếng náy mong có tương lai sáng láng, không thể nào vì mấy cái việc anti fan làm hỏng đại sự được.
17 Khi đã đi xa khỏi chỗ An Na, khẳng định là cô ta không thể nhìn hay nghe thấy gì, Lệ Phương mới dừng bước hỏi :- Mày định làm gì hả Diễm ? nhìn cái con nhà quê ý là tao xung máu lắm rồi.
18 …:: Lớp học ::…. . - Bài giảng Kinh Tế vĩ mô I còn vài phần nữa sẽ để tiết sau tôi giảng tiếp, lần trước tôi đã dặn các em làm một bài phân tích về nguyên nhân dẫn đến sự khủng hoảng kinh tế Mỹ năm 1973, đó là bài tập tôi giao và phải nộp vào tiết kinh tế vĩ mô sau, lớp trưởng nhớ thu lại cho tôi vào đầu giờ.
19 - Tôi cho các người rút lại lời nói vừa rồi ! – Cô cố gắng nuốt trôi mọi uất nghẹnTrước lời đó, những tràng cười vẫn không dứt thậm chí là to và vang hơn nhiều.
20 Hai người chuẩn bị đi, Minh Diễm lại tiếp tục châm ngòi đả kích- Hẹn hò với nhau cơ đấy! Phong à không sợ bị Ngọc Hân biết sao?Nghe hai từ Ngọc Hân, một lần nữa dù không muốn Phong cũng phải quay đầu lại.