21 Vậy ra Phan Tử Hoàng thừa hưởng cái khuôn mẫu “Tủ lạnh di động” kia là của ai?- Ồ, sao chả giống gì vậy? – An Na hỏi- ừm, nhìn không giống phải không? Phan Tử Hoàng có gương mặt hao hao giống mẹ cậu ấy!Có lẽ bà ta là một người rất lạnh lùng – Na Na thầm đoán vậy.
22 Chàng trai kia lúc này đã cuống quýt ngồi dậy, thu gom lại giấy tờ :- Tôi xin lỗi, thưa ngài! – Tay anh ta vừa nhặt tài liệu vừa run run, chỉ sợ bị trách tồi rồi đuổi việc.
23 Hoàng buồn cười , hắn nhếch khóe môi khinh thường kẻ trước mặt. Và từ từ hắn tháo một chiếc nhẫn ở ngón tay út, đưa lên trước mặt cô gái đấy. Cô ta nhìn từng cử chỉ đều rất chăm chú, nhưng cô không hiểu tại sao hắn lại làm vậy ?Tháo nhẫn , hay là anh đã chấp nhận cô?- Thể hiện sự trân thành của cô đi ! – Hoàng cất chất giọng lạnh băng của mình.
24 uống xe – Giọng nói hắn lại lâm vào “tình trạng” lãnh khốc thường có. An Na không nghĩ hắn sẽ có hành động này. Cô đã cho rằng dù hắn tức giận cỡ nào cũng sẽ không vứt cô lại kiểu này.
25 - Không phải chứ, nhắc đến khoai lang cô lại thể hả? - Hoàng bịt mũi , quay đi. Trời đã nóng nực đừng chớ, cô ta muốn hắn ngụp thơ luôn trong cái “chất lượng” không khí kiểu này?!!!Khí thải từ nhà máy “vô phép” sả ra, mà trước đấy lại không có tín hiệu gì, làm cô một tràng ê mặt.
26 Trong tình yêu có một quy luận rất đơn giản : Nếu sợ đau khổ, sợ không thành, sợ phản bội…. . thì tốt nhất đừng nên yêu, cũng đừng ngỏ lời thích ai đó.
27 Tại một cửa hàng xa xỉ phẩm, nơi đây nổi tiếng với những món hàng đắt giá đến cắt cổ, nó vượt xa hơn nhiều so với những người ít tiền có thể hình dung ra trong đầu.
28 - Vì sao ? – Phong hỏi- Chẳng có vì sao cả ! – Hân lạnh nhạtPhong lại im lặng, thời gian chầm chậm trôi qua anh trầm giọng :- Tại sao lại là lúc này ??? - Khi bắt đầu kế hoạch , anh nên rõ sẽ có ngày mọi người biết chúng ta chia tay như vậy, chỉ là sớm hay muộn thôi.