1 "An Tiểu Lạc mau ra đây. Ông mà tìm được mày ông băm chết mày. Khôn hồn thì mau ra đây, trước khi ông tìm thấy mày hừ. . "
Trong đêm thanh tĩnh tại khu nghĩa địa hoang vu, người ta nhìn thấy một lũ côn đồ đang ráo riết tìm một cô gái.
2 Bạch Vĩnh Tân càng dần tiến càng sát, An Tiểu Lạc lùi về phía tường cơ thể hơi run lên
"Anh. . Anh dựa vào cái gì mà dám ăn tôi. Anh có biết làm vậy là phạm pháp không"
"Dựa vào? Tôi là người đã mua em.
3 . . Sáng sớm hôm sau cô tỉnh lại. Cảm giác thân thể mỏi nhừ đau nhức. Cô chỉ muốn đứng lên nhưng vì quá đau mà khụy xuống giường.
Tiểu Lạc nhìn người con trai bên cạnh nghiến răng nghiến lợi hận không thể đạp cho một cái.
4 . .
Rất đau sự thật là như thế lồng ngực anh như bị bóp thắt lại. Khó chịu ghê gớm. . .
Cô cảm nhận tim anh không có đập nhanh, nhìn thẳng vào ánh mắt của anh không moi ra được chút ít giả dối nào mới rụt tay lại và từ từ ngừng khóc.
5 Sau khi Bạch Vĩnh Tân đi cô đem điện thoại ban nãy ra nghịch một chút. Đại loại là xem vài bộ phim hoạt hình lại đến mấy trang tiểu thuyết. Đến lúc ngủ thiếp đi lúc nào cũng không biết nữa
Lúc tỉnh dậy đã gần 10 giờ.
6 "Anh về rồi. Mau đi tắm rồi ra ăn tối "
Tiểu Lạc đang ở trong bếp thấy Bạch Vĩnh Tân về liền lên tiếng gọi. Bụng của cô vẫn còn đau nhưng chỉ là thỉnh thoảng việc vào bếp vẫn là có thể.
7 "Năm ấy tôi và mẹ bị đuổi ra khỏi nhà vì lí do tôi không phải con ruột của cha tôi. Bà cả vì sợ sau này di trúc sẽ không hoàn toàn nhượng hết cho con bà nên đã ra lệnh tìm và giết hai mẹ con tôi.
8 Phía trước là một căn nhà rất to và đẹp tính so với căn nhà cũ của cô thì lớn hơn gấp 5 lần. Thậm chí còn lớn hơn nữa đi
Đến nơi xe dừng hẳn Bạch Vĩnh Tân liền vòng sang mở cửa xe cho cô.
9 "Á"
Tiểu Lạc khẽ kêu một cái rồi vứt luôn mớ rau ra xa mình một chút. Trong mớ rau là một con sâu rất đen và rất to. Cư nhiên khi gặp theo phản xạ mà vứt ra xa.
10 Trời bên ngoài đang rất mưa to xối xả từng đợt, từ lúc Tiểu Lạc vào trong đã là 30 phút. Bạch Vĩnh Tân ngồi ở hàng ghế chờ đợi, khoảng thời gian dài đằng đẵng kia khiến anh nhận ra rất nhiều sai lầm của mình
Nhưng mọi thứ muộn rồi, từ lúc Bạch Hảo Hảo khiêu khích tại sao anh lại để yên cho mình cô xử lý chứ.
11 . Sau khi những nốt mần ngứa không ngừng mọc lên và cơn ngứa ngáy không ngừng ập tới. Tiểu Lạc dùng tay gãi, gãi, gãi mãi. Cho đến khi không ngủ tiếp được liền ngồi dậy vừa lúc Bạch Vĩnh Tân bưng bát cháo nóng hổi vào phòng.
12 "A Đau nhẹ thôi"
". . . "
"Nhẹ quá. Buồn haha. . buồn. . "
". . . "
"Mệt. Dừng lại đi"
. . . . . . .
Vâng đây là buổi đầu tiên đi làm của An Tiểu Lạc nhà ta.
13 "Em họ, chị báo cho em tin này em phải thật bình tĩnh nghe chưa"
"Được "
"Giám Đốc tự dưng tuyển thư ký riêng mà từ trước tới nay không có. Nãy chị vô tình đi qua nghe rõ tiếng ân ái của bọn họ.
14 "Reng. . . Reng. . "
"Reng. . . Reng. . . Reng"
Vô số tiếng chuông vang lên và vẫn không ai bắt máy.
Tiểu Lạc đang ngủ say giấc trong một chiếc xe chở hàng.
15 Tiểu Lạc nằm trong vòng tay của anh cảm giác rất an toàn. Nghĩ đến lúc cô ngã xuống không phải anh. . . cô thật không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
16 . . . . Sáng sớm ánh sáng xuyên qua cửa sổ và tấm rèm mỏng lọt vào phòng. Căn hộ nhỏ khá khang trang và ấm cúng nói cách khác là đang tràn ngập hạnh phúc.
17 Một tuần sau, mọi thứ đã ổn định hơn. Bệnh tình của Tiểu Lạc đã khỏi hẳn trong thời gian này cô được anh bồi bổ tăng tận hai cân liền. Thân thể ụ ị khiến cô có chút không quen.
18 Đến gần tám giờ mới trở về nhà, hôm nay tăng ca nên cả hai đều rất mệt không tính đến chuyện ban sáng đã tốn hao bao sức lực
Tiểu Lạc dù mệt cũng vô bếp làm hai bát cơm chiên trứng.
19 "Lăng nhăng"
WTF?
Cao Tư Nam thầm rủa, cô ta nói lăng nhăng. Mẹ kiếp! Hai mươi sáu năm sinh sống ở cái trái đất này chưa có mẹ cha đứa nào dám chửi hắn như thế.
20 . . Hôm sau mọi người tất bật chuẩn bị cho cuộc họp. Tiểu Lạc cũng vội thu dọn đống tài liệu dành cho buổi họp rồi tất tưởi vào phòng. Cô ngồi cạnh giám đốc, phía chính giữa là chủ tịch.