1 Mở đầu"Reng!!!" Đồng hồ báo thức đúng 5 giờ 30 phút phát huy năng lực của nó – chăm chỉ quấy rầy giấc ngủ của mọi người. Đồng thời, năm ngón tay chuẩn xác "bốp" xuống chuông báo, một cái đầu tròn tròn, lộn xộn như rơm chui ra từ trong chăn, cực kì không thục nữ duỗi thắt lưng.
2 Có lẽ yêu thương một người, là một chuyện rất bình thường. Không biết có tình yêu ngọt như mật hay không?Em đã nói với anh, nếu anh không xuất hiện, em thật sự sẽ rất “Hạnh phúc”, ít nhất là hạnh phúc rất bình thường.
3 Sân thể dục trong đại học GTrong những tiếng động ồn ào, sinh viên năm 2 và năm 3 đại học G đang bắt đầu trận bóng rổ. “Oa, Dật, thật là đẹp trai!”“Dật, em yêu anh!”“Hôm nay có thể nhìn thấy Dật thi đấu, thật sự là quá tuyệt vời.
4 Hứa Thiên Ái đánh giá những cô gái không có ý tốt đứng chung quanh cô, bắt đầu có ý nghĩ muốn ngẩng đầu nhìn mặt trời. Ba ngày, từ khi bị mỹ nữ Tống Kỳ Nghi kia đánh một cái tát xong, cô liên tục chịu công kích, không phải trong ngăn kéo đầy rác cũng là sách giáo khoa bị quăng đến góc nào đó, nặng hơn thì nhận một đống chồng thư đe doạ.
5 Mặc cho thời gian trôi qua, tôi chỉ để ý em. Cam tâm tình nguyện cuốn lấy em. Cuộc đời có thể có bao nhiêu tri kỉ? Vì vậy, mất đi sinh mạng cũng không hối tiếc.
6 Mười một giờ trưa, Phương Linh đúng giờ đến nhà Tư Hiên Dật. “Cậu nói Tư Hiên Dật ở đây một mình?” Phương Linh kỳ quái hỏi. “Đúng vậy! Tôi hôm qua tớ cũng mới biết, trước đây còn nghĩ hắn sống cùng ba mẹ” Hứa Thiên Ái rót một ly trà cho Phương Linh, ngồi trên ghế sô pha bằng da từ Italy.
7 Cho nên xin anh, đừng bắt em rời xa anh. Trừ anh ra, em không còn cảm thấy ở ai khác, một tia tình ý. Đừng đùa, ai lại muốn đưa ra lời cầu xin với anh.
8 Nếu có một ngày như vậy, em nói sẽ phải rời đi. Anh sẽ lạc mất chính bản thân anh, đi vào biển người khôn cùng. Không thể nói “không”? Không được sao? Thật sự không được? Kỳ thật, em chỉ đơn thuần hơn người khác một ít thôi.
9 Hứa Thiên Ái đứng trước cửa nhà trọ của Tư Hiên Dật, giơ tay ấn chuông cửa. Nhưng lâu thật lâu sau, vẫn không có người ra mở cửaDật vẫn chưa về sao? Hứa Thiên Ái tựa người vào tường, khuôn mặt tròn tròn như trái táo nhăn lại, rốt cuộc hắn đi đâu? Gọi điện thoại di động thì tắt máy, đến nhà thì không có về,.
10 Hứa Thiên Ái nhập viện rồi, vì thế, Trầm Anh và Hứa Tự Lập nhận được điện thoại của Tư Hiên Dật, lập tức đi vào bệnh viện. Kia là Tư Hiên Dật? Khi Trầm Anh và Hứa Tự Lập vào, nhìn thấy Tư Hiên Dật, cằm suýt nữa rơi xuống.
11 Hứa Thiên Ái lười biếng nằm trên ghế, thời gian này bởi vì có bầu làm cô không thể tuỳ tiện đi lại, mỗi ngày không nằm thì ngồi, nếu không thì đi dạo mấy vòng trong nhà mình, khi nhàm chán lắm thì viết vài bài thơ, phát càu nhàu.
12 Mặc cho thời gian trôi qua bao nhiêu, anh chỉ để ý đến em, cam tâm tình nguyện bị em cuốn hút. Cuộc sống có thể có bao nhiêu tri kỉ, mất đi sinh mạng cũng không tiếc.