1 CHƯƠNG 1 Cô có một mái tóc dài mượt mà, dáng người thon thả, trang phục trên người thời thượng xinh xắn giống hệt như bản thân. Gương mặt của cô không tính là xinh đẹp, nhưng tuyết trắng thanh lệ, bàn tay thon dài, da thịt trơn bóng không tỳ vết, ánh mắt rất đẹp, đôi môi đỏ mọng thuỷ nhuận mê người, làm cho người ta dễ sinh hảo cảm.
2 CHƯƠNG 2 Buổi sáng vừa tỉnh lại thì một cơn nao nao trong ngực đột nhiên dời núi lấp bể hướng Lương Kỳ Gia đánh úp lại, làm cho cô gần như là té nhảy khỏi giường, vọt tới toilet nôn lấy nôn để.
3 CHƯƠNG 3 Ông trời không có nghe thấy lời cầu xin của cô! Không, phải nói ông trời có nghe thấy, hơn nữa nghe được quá rõ ràng, cho nên mới làm theo nguyện vọng để cô bình an trở về chỗ ngồi, bình an qua hết hai tiếng rồi tan tầm, sau đó rời khỏi công ty ra đến cửa chính, không hề ngờ tới lại gặp được Trạm Diệc Kỳ đang ngồi ở bên ngoài quán cà phê đối diện mặt đối mặt nhìn nhau.
4 CHƯƠNG 4 Nhìn tài liệu mà thám tử đưa cho, Trạm Diệc Kỳ một chút ngoài ý muốn cũng không cảm thấy, sớm đã biết rằng đứa nhỏ trong bụng Lương Kỳ Gia chính là của hắn.
5 CHƯƠNG 5 Tuy rằng rất tức giận, nhưng bởi vì nơi này thật sự rất thoải mái, giường chiếu mềm mại, điều hòa mát mẻ, chăn gối thơm ngát, hơn nữa bốn phía đều tĩnh lặng cho nên Lương Kỳ Gia liền lợi dụng ngay lập tức.
6 CHƯƠNG 6 Buổi sáng tỉnh lại, cô vẫn nằm trong lòng hắn say sưa ngủ. Trạm Diệc Kỳ trần trụi nằm nghiêng ở trên giường, nhìn chăm chú Lương Kỳ Gia đang ngủ ngon lành, cảm thấy một cảm giác vô cùng ấm áp và thỏa mãn.
7 CHƯƠNG 7 Tâm tình cũng không tệ lắm, Lương Kỳ Gia sau khi làm xong hết mọi việc, nhàn rỗi không có gì làm liền trộm lên mạng tìm kiếm một ít thông tin dành cho phụ nữ mang thai, sinh nở, quá trình ở cữ cùng tự chăm sóc bản thân để hiểu biết thêm.
8 CHƯƠNG 8 Buổi sáng tỉnh lại, hắn không ngủ ở bên cạnh, thậm chí ngay cả gối đầu đều lạnh ngắt. Đêm qua Trạm Diệc Kỳ không quay trở về sao? Lương Kỳ Gia thật cẩn thận xoay người xuống giường, tuy rằng bụng của cô so với nhiều sản phụ có tháng cùng tháng nhỏ hơn rất nhiều, nhưng dù sau cũng là cái bầu hơn tám tháng, mặc kệ là muốn nằm xuống hay đứng lên đều phải chậm rãi, cẩn trọng để ngừa tai nạn xảy ra.
9 CHƯƠNG 9 Đây là một bữa tiệc Hồng Môn Yến(*). (*) Hồng Môn Yến là một điển tích có nguồn gốc từ thời chiến quốc. Đó là bữa tiệc được tổ chức vào năm 206 trước CN ở Hồng Môn (ngoại thành Hàm Dương, kinh đô của nước Tần thời bấy giờ).
10 CHƯƠNG 10 (Đây là bản text đã được chị Tinker chỉnh sửa nên sẽ đổi từ nàng thành cô nhé mọi người, tớ sẽ thay thế các chỗ khác bằng bản text này sau. Cảm ơn vì đã ủng hộ! – ND.