1 Trong đêm đen tối tăm và mù mịt một khoảng trời chợt rực sáng bất thường. Lửa bừng bừng cháy lên cuốn theo những cuộn khói đen nghi ngút dày đặc, mùi gió đêm ngột ngạt hương tử vong, cả công trình kiến trúc đồ sộ minh chứng oanh liệt nhất cho thời đại hoàng kim của gia tộc bậc nhất thế giới phù thủy giờ chỉ còn lại một đống đổ nát.
2 Câu chuyện của chúng ta được bắt đầu vào một đêm không trăng ngày vừa lập hạ, tại khu chợ họp sát làng Kỳ Diệu ở Trảng đất Bắc, địa danh cổ kính đứng hàng thứ sáu của thế giới pháp thuật.
3 "Cộng đồng pháp thuật là tên gọi chung của hơn 130 chủng tộc pháp thuật khác nhau đã được thống kê trong lịch sử vài triệu năm thành lập. Chúng ta chia ra sinh sống ở khắp nơi trên toàn lãnh thổ tựu chung lại chia làm bốn phương Đông – Tây – Nam - Bắc.
4 Trong cùng lúc ấy, trên lầu cao nhất của tòa tháp Đồng hồ cổ kính trứ danh, cậu trai được nhắc tới là Thần thông thái tài giỏi của Tây viện đang một mình đứng đó, trong cuộc hẹn của bản thân cậu.
5 Khi Luca tới được phòng của Claira thì cô bạn thân của nó đang ngồi thẫn thờ, gương mặt ngẩn ngơ tới tội. Claira chẳng buồn chào nó một câu, đôi mắt phượng nhìn ra phương xa lắm, Luca bối rối quay sang Louis, tiếc thay anh cũng không giải thích gì thêm.
6 - CẬU LỪA TỚ!
Đây là hai ngày sau tháp Bắc lại được phen náo nhiệt, Claira trân trân nhìn không tin nổi. Nó được mời tới tháp Bắc, vốn tưởng chỉ gặp Fleur và vị thần thông thái chưa biết kia ai ngờ còn được biết thêm một người quen tới không thể quen hơn nữa.
7 “Ngày xưa có một nàng công chúa. . . róc tim mình yêu thương một đóa đào. . . ”
- Cứ như vậy hai đứa tụi em nghe tới ngẩn cả mặt luôn. Ôi, anh phải có mặt ở đó mới biết, cậu ấy kể chuyện hay cực cực cực!
Đây đã là gần nửa ngày sau, Louis và Claira đang cùng thưởng thức buổi trà chiều trên tầng cao tòa nhà cho khách của học viện Dark Deity.
8 ". . . dáng vẻ thư thái và tự nhiên đến độ suy nghĩ đầu tiên nhảy ra trong đầu nó chính là: Người này đang Quang Hợp?"
Những ngày sau đó đúng như nguyện ước của Gil, Fleur có thêm nhiều bạn mới, lầu cao tháp Bắc không lúc nào vắng vẻ, Claira gần như hôm nào cũng ghé qua.
9 Bốn người trong phòng liếc mắt nhìn nhau não vẫn chưa kịp tiêu hóa chuyện. Trong phòng này ngoại trừ tụi nó ra chỉ có một thiếu niên đang thản nhiên gặm đào, vậy mà Gabriel lại hô hào cái gì? Thánh Fly? Thánh Fly nào? Đâu? Đâ(u).
10 - Thần may mắn lần này có vẻ trầm tính hơn lần trước nhỉ?
Nha nhẩn nhấm một miếng bánh nhìn cô gái ngồi đối diện mình, thánh Fly nói. Người nghĩ như thế cũng phải, từ đầu tới giờ Claira vẫn ngồi im thít, mà cũng chẳng riêng mình nó, những người mới gặp người lần đầu có ai dám lên tiếng gì đâu.
11 Sau khi tiễn mọi người đi Gabriel và Luca quay trở lại nhà gỗ, hai đứa ngồi xuống hai chiếc ghế gần nhau của bàn tròn. Cho đến khi ấy Luca vẫn chưa hết ngơ ngác làm Gabriel không đừng được phải lay cô bạn mình.
12 Gabriel lẳng lặng nhìn nó, kỳ lạ là cậu bạn có vẻ chẳng hào hứng gì với vấn đề này. Hay nó lại nhớ nhầm rồi?
- Không, cậu nhớ đúng đấy. - Nhìn gương mặt đang xìu xuống của Luca, bỗng dưng Gabriel thấy tội tội.
13 Quay ngược thời gian trở lại gần một giờ trước là lúc đoàn sáu người vừa rời nhà gỗ và đang trên đường về khu nhà chính của học viện. Họ đi thành đôi với nhau mỗi người mang theo một tâm trạng, đa số đều vui vẻ thoải mái trên mức bình thường, chỉ có duy nhất một người lại chìm trong suy tư nặng nề.
14 Cũng không biết sau đó thánh Fly tốn bao nhiêu thời gian để ra khỏi cánh rừng rộng ngút ngàn đó, dù sao thời gian của người vốn là vô tận, lang thang một hồi cũng không mất mát gì, người còn không để ý thì càng không cần ai phải lo lắng, vặn đồng hồ chúng ta đi đến thời điểm cuối giờ chiều, đây là lúc cuộc họp giữa các đại gia tộc đến hồi kết thúc, nói khách sáo thêm với nhau mấy câu, mấy vị công tử cũng dần tản ra ai đi đường nấy.
15 "Nhắm mắt là bóng tối mở mắt là mờ mịt, đầu nó đầy ắp những miên man mơ hồ như vừa thức tỉnh từ một giấc mộng rất dài. Câu hỏi đầu tiên bật ra trong đầu, nó là ai, sao nó lại ở đây, mà đây là đâu thế này? Và cũng liền đó chẳng cách bao lâu trí khôn dường như đã tìm được đường quay lại, nỗi tuyệt vọng tối đen trào phúng lan tỏa cả tim nó, nó không ở đây thì còn ở đâu được, mộng quá nhiều quên cả hiện thực rồi sao? Trong giấc mộng nó cứ đứng mãi giữa nền trời tuyết phủ một màu trắng xóa, trắng đến mất cảm quan, có phải vì vậy khi tỉnh lại nó mới lại thấy nơi này đen tối và u ám đến vậy? Cảm giác lạ lùng lại quen thuộc, thứ mở mắt ra lần nào thấy là đỉnh giường gỗ sơn đen lập lòe vài ánh đỏ như than tàn lụi chẳng tắt hẳn, vừa quỷ dị vừa mập mờ.
16 Chiều hôm sau cũng như mọi buổi chiều rảnh rỗi khác, chẳng có việc gì làm Cent lại mò lên phòng bạn thân mình chơi. Vừa đến cửa, tay còn chưa kịp gõ cánh cửa phòng đã bật mở ra trước mặt nó, một bóng người lao nhanh ra ngoài, là cậu trai tóc tím nó gặp hôm trước, cậu ta nhìn thấy nó chẳng chào một câu, chỉ ném lại ánh mắt lạnh lùng rồi đi thẳng.
17 Ký ức của Gabriel mơ hồ bắt đầu từ khung cảnh một căn phòng lờ nhờ thứ ánh sáng ảm đạm và quẩn quanh trong mùi thuốc ngai ngái nồng nàn. Đó là phòng ở của nó, nơi nó đã tốn gần như toàn bộ những năm tháng đầu đời, cũng là nơi đã khắc sâu tới ám ảnh trong trí óc nó.
18 Lyn có vẻ cũng đã sớm nhận ra điều đó, hắn ta xin cha được đọc sách cùng nó, cha có hỏi ý kiến nó thấy nó chẳng phản đối thì cũng đồng ý cho hắn làm vậy.
19 So với lần đầu tiên cảm xúc trong nó đã khác, thái độ của mọi người còn khác hơn. Họ không còn niềm nở, trái lại họ khá dè dặt khi tiếp xúc với nó. Phần nhiều có lẽ là nể mặt cha nó, phần khác có thể vì thấy nó cũng còn nhỏ, hoặc chăng là họ hi vọng qua lần này tính cách nó sẽ đổi khác hơn.
20 Quá khứ là câu chuyện được nhìn nhận dưới góc độ của riêng nó chứ không phải câu chuyện của mình nó. Xung quanh nó vẫn còn tồn tại vô số người khác với những câu chuyện khác, tỷ như cha nó, như Gabriel hay ngay cả Lyn và mẹ hắn chẳng hạn.