41 Fleur khi ấy vẫn đang lang thang giữa đám đông, cảm giác khó chịu trong lồng ngực làm nàng không muốn quay lại tháp Bắc. Nàng quấn quanh mặt mình một chiếc khăn to bản tránh để người khác nhận ra nàng.
42 Kế khóm hồng một bóng quỷ.
Kế bóng quỷ một dáng thần.
Đôi mắt hoa đào hắn nhướn lên đầy khêu gợi, khóe môi đỏ cợt nhả mà lả lơi.
"Theo ta đi" Hắn nói, vô tình cũng vô tâm hệt như một lời đùa giỡn.
43 Thần nói: "Lịch sử là thước đo đúng đắn nhất của thời gian!"
Là thần Thông thái hơn mười bảy năm sống trên đời lần đầu tiên Gabriel gặp phải nan đề đau não như thế.
44 Thuỷ Tinh Cung mịt mờ khói toả mây mù, có bóng người lướt nhanh trong gió, đôi tay y ôm theo một bó Thược Dược đủ màu, cuống hoa còn ứa nhựa tươi, sương mai bám trên từng cành lá ướt đẫm.
45 Đoàn bốn người vui vẻ kéo nhau đi, qua mấy lối rẽ và mấy chục hòn non bộ lơ lửng cuối cùng họ cũng tới được vườn hoa ở sân sau Thuỷ Tinh Cung, nơi ấy giờ đây khói đã phủ lên mù mịt, khói của thịt nướng trộn lẫn mùi hoa và đượm hương sương hoá thành một thứ rất khó diễn tả.
46 Vì tối qua say rượu đi ngủ sớm quá nên sáng hôm sau trời còn mờ mịt, bình minh cũng chưa lên Phù Du đã tỉnh rồi. Khi ấy nàng vẫn đang nằm giữa vườn hoa, nhưng xung quanh nàng lại được bao bọc bởi một quả cầu nước thật lớn.
47 . . . Khi đi nàng là tài nữ đẹp nhất Đông Cung được ngàn người ước ao thương nhớ.
Ngày về, tóc nàng vấn cao, tay dẫn theo một đứa trẻ. Nàng đạm nhiên nói.
48 Và đúng thế thật, buổi chiều hôm ấy, có một con mèo nhỏ lại lén lút trèo cửa sổ vào phòng. Nó đã biết trước, Nắng vốn chẳng có ai chơi cùng, lại thêm lòng tò mò thôi thúc thế nào cũng sẽ quay lại tìm nó.
49 Kỳ thi năm ấy nhanh chóng diễn ra với hai vòng thi luận về kiến thức và kỹ năng thực hành, hội đồng chấm thi cũng được tập hợp để đưa ra lựa chọn ứng cứ viên xứng đáng cho bảy vị trí trong tổ chức thần sắp thành lập.
50 Đã ba lần gặp Nhật Đế phát hiện dường như mỗi lần ngài đều ôm một tâm tình khác nhau để nhìn đứa trẻ trước mặt mình. Lần đầu tiên là tò mò, lần thứ hai là kinh ngạc còn lần thứ ba, ngài cũng chẳng biết cảm xúc trong lòng mình là gì.
51 Tuy thế, ngoại trừ lần đầu gặp gỡ không được suôn sẻ thì thời gian còn lại đa số Nhật Nguyệt Như vẫn chứng tỏ mình là một người nuôi trẻ đủ mẫu mực. Ngay lập tức nàng tìm được cho Như Hà một bộ quần áo mới, chỉnh trang lại đầu tóc mặt mũi cho nó từ trên xuống dưới rồi mới hài lòng dẫn nó đi gặp những đứa trẻ còn lại đang sống trong Thiên Nguyệt cung.
52 Cho tới tận hai tuần sau khi đã yên vị trong lễ nhận chức ở đài Vái Vọng, Phù Du vẫn cảm thấy mọi sự không ổn. Ngày ấy sau khi nghe tin nàng được chọn vào Thất thần Phù Du đã vô cùng ngạc nhiên, nhưng khi biết chức vị ấy là Hà nhường cho thì ngạc nhiên đã biến thành hoảng hốt.
53 Giữa khu rừng rìa núi, Như Hà đứng đó cùng một vị khách thân quen mà rất lâu rồi nó mới gặp lại. Nó nhìn người, người cũng ngắm nó, cả hai lặng im một hồi cuối cùng người lên tiếng trước.
54 - Mong chúa tể nói lời giữ lời!
Hội nghị kéo dài năm tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc, tất cả những người tham gia đều đồng loạt đứng dậy. Phía bên trái bàn là người của Ma giới, phía bên phải là người của Đông cung.
55 "- Như Hà, tại sao chiến tranh lại nổ ra. . . nếu như thế, nếu như thế ta biết làm thế nào. . .
Nàng công chúa khóc nấc nghẹn ngào, nước mắt trào ra giàn dụa trên gương mặt, nàng bấu chặt bàn tay vào cánh tay Như Hà đau đớn, chẳng ai có thể liên hệ Thiên Nguyệt công chúa mạnh mẽ vừa tiến trước toàn quân phát lệnh quyết chí với người con gái yếu đuối suy sụp hiện tại.
56 Nhưng chuyện ở đời vốn chẳng thể tính trước.
Hai tháng giả làm phản đồ ở Ma giới, số việc Như Hà nhúng tay vào nhiều không đếm xuể, chiến thắng trong tầm tay của Ma giới vì thế mà bị đẩy xa, càng ngày càng có nhiều rắc rối xảy ra, Ma giới không ít lần nghi ngờ y âm thầm giở trò nhưng chúng lại không thể làm gì y vì Nhữ Huyền luôn bảo vệ y đến cùng, hắn sẵn sàng giết chết kẻ nào dám mở miệng đòi điều tra y, sự tin tưởng của hắn với y đã hoá thành chấp niệm điên cuồng.
57 Công chúa Ma giới Nhữ Dạ biến mất để lại một lá thư giải thích về những việc nàng làm.
Khi trở về Đông cung, Như Hà đã lường trước mình sẽ bị Ma giới ghi hận, y cũng cố gắng đề phòng mọi khả năng nhưng chuyện xảy đến quá nhanh vẫn vuột ra khỏi tầm tay y.
58 Rời khỏi chốn rộn ràng phồn hoa, Như Hà quay lại con đường cũ y đã đi qua cả trăm lần. Chỉ qua hơn hai tuần, Ma giới trong ký ức của y đã hoàn toàn thay đổi, toà thành hùng thịnh khi ấy giờ bao phủ trong bầu không khí chết chóc và điêu tàn.
59 Khi mọi thứ tưởng chừng đã đi đến tận cùng bi thương thì số phận lại chứng minh đó vẫn chưa phải giới hạn cuối cùng.
Ngày Nguyệt thần chết, một bức mật thư đã được gửi từ Ma giới về Đông cung.
60 " – Gil! Gil!
Đồi gió lộng, nàng vội vã chạy. Bước chân nhỏ bé của nàng băng băng lướt đi trên cỏ, mái tóc bạch kim rối tung như tâm trí của nàng bây giờ vậy.