Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đãi Quân-Thủ Quân

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 20
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Từ trước tới giờ, hắn chỉ tin tưởng một câu: Nghe lời sư tỷ là đúng đắn nhất, bất kể việc gì đi nữa hắn cũng không cần phiền não. Sư tỷ nói đông, hắn đi đông.

Danh sách chương Đãi Quân-Thủ Quân


Chương 1

1 “Sư tỷ… sư tỷ…”“Lại sao nữa?” Buông bút lông trong tay xuống, thiếu nữ mười hai tuổi nhìn sư đệ gục đầu tiu nghỉu đi đến trước mặt mình. “Sư phụ mắng đệ.


Loading...

Chương 2

2 Sư tỷ, xin lỗi…” Bé trai vóc dáng đã lờ mờ hiện ra thân hình của thiếu niên chột dạ cúi đầu, vẻ mặt áy náy ấp úng nói xin lỗi. “Vì sao lại xin lỗi? Đệ làm chuyện gì có lỗi với tỷ sao?” Lấy làm lạ hỏi lại, thiếu nữ hoàn toàn không hiểu.


Chương 3

3 “Sư huynh, nhanh lên… nhanh chút nữa… sắp rớt xuống rồi…”“Làm gì rớt dễ vậy? Sư muội, xem lợi hại của sư huynh nè…”Sườn núi, thiếu niên thiếu nữ nô đùa thả diều, tiếng nói cười đùa giỡn lọt vào tai hai mẹ con thiếu nữ đang ngồi trong căn nhà trúc phía trước.


Chương 4

4 Ôm cánh tay, thiếu niên đổ mồ hôi đầm đìa, mặt mày trắng bệch như tờ giấy. “Nghịch sao mà tới gãy tay? Thật là bất cẩn quá mà…” Thiếu nữ thanh tú vừa đau lòng, vừa sốt ruột quở trách, động tác xử lý vết thương không vì thế mà chậm lại.


Chương 5

5 Dưới chân núi Tử Vân Phong, một thôn làng nhỏ hẻo lánh, thiếu nữ thanh tú tính tình trầm tĩnh dẫn sư đệ muội xuống núi, đi mua vật dụng sinh hoạt bổ sung, cố định hai tháng một lần.


Chương 6

6 “Nương, người có từng hối hận?”“Hối hận?” Mỹ phụ thanh nhã dịu dàng hơi rùng mình, ngừng tay khâu vá, ngước mắt lên chăm chú nhìn cô con gái vẻ mặt nghiêm tục, sau đó nở nụ cười tươi tắn mà kiên cường, “Không, nương chưa từng hối hận.


Chương 7

7 “Sư tỷ, nếu đệ không khỏi thì sao?” Trên giường, thiếu niên toàn thân tê liệt sợ hãi hỏi, vành mắt đỏ hoe còn lưu lại vệt nước mắt, nếu không phải cố chịu đựng, chỉ sợ đã sớm hỏng mất.


Chương 8

8 “Nương, cha là người như thế nào?” Sách thuốc đọc được một nửa, thiếu nữ thanh tú đột nhiên tâm huyết dâng trào, hỏi. “Cha con à…” Khó có dịp con gái chủ động nhắc đến cha, mỹ phụ hiền dịu nở một nụ cười tuyệt đẹp, vẻ mặt như đang trong mơ rõ ràng cho thấy bà đã chìm đắm trong hồi ức ngọt ngào, “Cha con là người ôn tồn lễ độ, học thức uyên bác, khí chất bất phàm, phong độ ngời ngời, lòng dạ rộng rãi, xử sự chân thành, là người hòa nhã chu đáo nhất thiên hạ…”Nghe qua giống như một người hoàn mỹ, đáng tiếc một đi không trở về, mệt cho nương ngây ngốc chờ đợi đến giờ vẫn không hối hận.


Chương 9

9 “Nương, người có nghĩ tới nếu như cha trở về, hai người sẽ làm gì không?” Vừa phơi nắng vừa lột hạt dẻ, thiếu nữ thanh tú thình lình lên tiếng hỏi. “Còn làm gì chứ?” Hai mắt mơ màng, mỹ phụ cười khẽ “Con lớn đến chừng này, cha con chưa từng ôm qua con, cũng không thấy được dáng vẻ trẻ con bụ bẫm của con.


Chương 10

10 “Kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương. Sở vị y nhân, tại thủ nhất phương…”[8]Giữa rừng núi xanh ngút ngàn, tiếng ngâm nga vang vọng lãng đãng như gió xuân trong mát, nam tử tướng mạo tuấn tú, khí chất nho nhã tâm tình vui vẻ, một bên ngâm nga cổ thi, một bên gạt các nhánh cây um tùm đang ngăn lối đi.


Chương 11

11 “Á á á, rốt cuộc sư tỷ nhảy ra một ông cha lúc nào hả…”“A a a, muội hỏi ta, sao ta biết chứ…”Trong căn phòng xinh xắn trong nhà trúc, hai nam nữ trẻ tuổi la quang quác, hoàn toàn bị tin tức kinh người kia làm cho đầu váng mắt hoa, trong óc trống rỗng, tay chân lúng túng đi vòng vòng quanh cái bàn, có mấy lần còn đụng vào đối phương, nhìn nhau một cái lại tiếp tục vừa đi vòng vòng vừa la, bộ dáng cực kỳ buồn cười.


Chương 12

12 Hic… sư cha ra tay ác độc quá!Trong phòng nhỏ, Hoa Đan Phong ôm cái đầu sưng một cục, lòng đầy bi phẫn. Chỉ giúp sư tỷ lau mồ hôi thôi, chiếm tiện nghi gì chứ?Từ nhỏ tới lớn, hắn giúp sư tỷ lau mồ hôi, sư tỷ lau mặt cho hắn còn ít chắc? Nếu thật sự nói sỗ sàng, lợi dụng, óc hắn lại tưởng tượng tới mấy cảnh làm người ta mặt đỏ tai hồng kia.


Chương 13

13 Một tháng sau, Tử Vân Phong bị tuyết trăng tinh bao phủ, đập vào mắt là một thế giới trắng xóa, đẹp không sao tả xiết. Trong cảnh tuyết trắng ấy, một căn nhà trúc tao nhã đứng lặng yên, thanh thanh nhã nhã, điềm điềm tĩnh tĩnh, phảng phất như cô tịch mà độc lập.


Chương 14

14 “Sáp hoa lâm thủy nhất kì phong, ngọc cốt băng cơ xử nữ dung” [11] là hai câu mà thi nhân cổ đại dùng để khắc họa chân thật phong tư thần thái của Ngọc Nữ phong.


Chương 15

15 Đùng!Trong thạch động, đột ngột vang lên tiếng động ầm ầm, làm cả tòa thạch động dường như cũng lắc lư rung chuyển, thậm chí có mấy viên đá nhỏ còn lăn từ trên vách đá xuống, cũng làm Trầm Đãi Quân đang ngồi trên ghế đọc sách thuốc thở dài, xoa trán…Ôi trời… lại nữa rồi!“Sư đệ, thu bớt lực lại đi, đừng có làm nổ luôn chỗ này!” Giọng nói bình thản không nặng không nhẹ nhắc nhở, kì thật nàng thật sự hơi lo lắng chỗ này sẽ bị nổ tung.


Chương 16

16 Trời trong nắng ấm, mặt trời chiếu rọi khắp nơi. Khoảng đất trống rộng rãi phía sau Vũ gia trang dựng lên một lôi đài. Dưới đài người đông nghìn nghịt, tiếng nói ầm ĩ.


Chương 17

17 Ngoài thành Hàng Châu, một quán ăn nhỏ kế bên con đường đất vàng, một đoàn bốn người gồm hai nam hai nữ đang ngồi bên trong dùng cơm nghỉ ngơi. “Cha…” Thình lình một cái trừng mắt giận dữ ném tới, Hoa Đan Phong đành sờ mũi, không cam lòng sửa miệng.


Chương 18

18 “Sư tỷ, ta muốn ăn cháo cá tỷ nấu…”“Sư tỷ, ta muốn ngủ một lát, tỷ ngủ cùng ta…”“Sư tỷ, tay tỷ sờ thật thích…”“Sư tỷ…”Tai nghe tiếng sư tỷ cứ vang lên không dứt, mắt nhìn con gái vội vàng ra ra vào vào, cả ngày bị thằng ngu nào đó chiếm lấy, Trầm Vân Sanh nhẫn nhịn đã lâu, rốt cuộc bùng nổ.


Chương 19

19 Xuân về hoa nở, gió lay nhè nhẹ, trên Tử Vân Phong muôn hồng ngàn tía, trăm hoa khoe sắc, bốn bề ong bướm bay lượn, cảnh sắc cực kỳ mỹ lệ rực rỡ. “Gia gia… gia gia… ôm…” Bé gái chừng ba tuổi phấn điêu ngọc mài lắc la lắc lư bổ tới người đang nằm trên giường trúc, giơ cánh tay nhỏ xíu ngắn ngủn mập mạp đòi ôm, đáng yêu đến nỗi không ai muốn cự tuyệt.


Chương 20: Phiên Ngoại Con Diều Của Riêng Nàng

20 “Sư tỷ, mấy ngày nữa là sinh nhật tỷ rồi, ta làm một con diều tặng tỷ được không?” Thò cả nửa người qua song cửa, bé trai vui vẻ phấn khởi cười hỏi. “Diều?” Ngồi sau cái bàn dựa vào cửa sổ, thiếu nữ ngơ ngác.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 61



Mộng Hồi Đại Thanh

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 21


Tiểu Thư, Thật Xin Lỗi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Bà Xã Nghịch Ngợm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11



Kẻ Hai Mặt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68



Hổ Phách

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Phượng Hoàng Đài

Thể loại: Trinh thám, Ngôn Tình

Số chương: 25