1 Một đêm mưa tầm tã, tử thần có nhã hứng dạo chơi, vô tình đưa lưỡi hái về phía một cô gái vô tội.
Đất cát sạt nở, cây cối đổ rạp. Cơn bão đi qua cuốn trôi mọi thứ để lại một cô gái trẻ khắp người tắm trong màu máu.
2 2 năm sau.
Mưa qua, nắng lên. Ánh nắng len lỏi qua những áng mây mỏng chiếu xuống mặt đường bóng nước.
Lâm Khả Khả đứng bên lề đường vắng người, đưa tay vén những lọn tóc rối bị gió thổi ra sau tai.
3 Lâm Khả Khả vừa uống xong một ly rượu, cả người đã bắt đầu cảm thấy chao đảo. Cảm giác hoa mắt chóng mặt ập tới. Không được, cứ tiếp tục uống như thế này, cô sớm muộn gì cũng lăn ra đây ngủ mất thôi.
4 P/s: Chương này đa phần là cảnh của Lâm Khả Khả và Lãnh Tử Dực nhé ^^
Hôm nay là một ngày đẹp trời, nắng dịu nhẹ, gió hiu hiu.
Lâm Khả Khả cười rạng rỡ, tay ôm một hộp quà không lớn, không nhỏ bước vào tòa soạn.
5 Từ cái buổi tối Lãnh Tử Dực nói lời chia tay ấy, cũng từ cái buổi tối Hàn Thiên Vũ bất ngờ xuất hiện ấy, anh thường đến đón cô đi làm, tan tầm anh lại đợi cô dưới lầu cùng về đi ăn.
6 Sáng sớm hôm nay lúc tỉnh dậy cô không thấy Hàn Thiên Vũ. Nghĩ rằng anh đã rời đi từ sớm không hiểu sao trong lòng cô đè nén khó chịu.
- Khả Khả?!
Như tổng lay mạnh người Lâm Khả Khả khiến cô giật mình ngơ ngác nhìn.
7 Một buổi sáng mấy ngày sau đó như thường lệ, Lâm Khả Khả đến công ty đúng giờ. Nhưng. . .
- Khả Khả, hôm nay là ngày lễ tòa soạn mình cho nghỉ.
- Lâm Khả Khả ngớ người, nhẹ oán trách đối phương qua điện thoại.