1 Sẽ có một ai đó thay mẹ yêu tôi?…… Nằm trên giường bệnh, đôi mắt mẹ tuyệt vọng nhìn tôi. Bàn tay mẹ gầy gầy vuốt má tôi và tôi thì đang bật khóc. Mẹ mỉm cười thật dịu dàng và đưa cho tôi một sợi dây chuyền vàng rất đẹp.
2 Tôi ngồi trên ghế sofa vừa ăn táo vừa đọc sách trong khi anh hai thì bận bịu với cái laptop. Ti vi để ở góc phòng khách đang chiếu chương trình ca nhạc nhưng chẳng ai thèm ngó nó một cái.
3 Suốt đoạn đường từ nhà đến trường tôi thấy vô cùng khó chịu. Đầu óc tôi chẳng thể nào tập trung vào con đường trước mặt, nó cứ lẫn quẫn quanh những việc đã xảy ra.
4 Hôm nay tôi và Mỹ Lạc đi siêu thị. Cứ mỗi tháng là phải đi một lần vì có rất nhiều thứ cần mua. Nào là kem đánh răng, sữa tươi, xà phòng, nước rữa bát, nước xả vải, xà bông giặt đồ, và dĩ nhiên… một ít tampon cho riêng tôi nữa chứ! Thứ đó anh hai không liệt kê ra trong tờ giấy ghi chú nhưng tôi phải tự biết là mình cần.
5 Hôm nay cả trường có một sự kiện lớn. Một cô giáo trẻ đẹp vừa chuyển công tác đến. Và điều này đối với lớp tôi càng hệ trọng hơn vì cô ấy sẽ thay thế cô chủ nhiệm cũ sắp nghỉ để sinh em bé.
6 -Chào Sao Ly… waooo… tóc đẹp thế?Tôi bước vào lớp và lập tức gây được sự chú ý của các bạn-Cảm ơn… tớ tự làm đấy!Mạn Mạn và Mỹ Lạc quay lại nhìn nhau.
7 Bỏ đôi đũa xuống, tôi vội vã thu dọn những đĩa thức ăn thừa cho vào tủ lạnh, bát đũa dơ thì đem ra chậu rữa… những công việc bình thường hàng ngày tôi vẫn hay làm.
8 Lại một ngày dài nữa kết thúc, tôi và anh hai cùng nhau trở về nhà trong sự im lặng. Anh chỉ nhìn thẳng đường đi phía trước không nói một lời còn tôi thì hờ hững quay mặt về phía cửa kính quan sát hàng cây bên đường.
9 -Ối! Tờ bướm gì trong hộc bàn của tớ thế này?Mạn Mạn vừa ngồi xuống đã reo lên. Tôi cũng kiểm tra ngăn bàn của mình. Có một tờ quảng cáo-Trời đất quỷ thần… “Quá Mèo Đen, một địa điểm giải trí lý tưởng cho các bạn trẻ…” Mình nhớ không lầm thì nó là quán bar mà, phát tờ rơi giới thiệu quán bar trong trường cấp 3 á? Chẳng còn ra thể thống gì!Mạn Mạn xé toẹt tờ giấy ra làm đôi rồi làm tư sau đó ném trở vô hộc bàn.
10 Sáng ngày chủ nhật, tôi dậy muộn hơn mọi khi. Anh hai không có nhà, ôi đoán chắc anh ấy lại hì hụch chạy bộ buổi sáng rồi. Mọi chuyện chẳng có gì bất thường cho đến khi tôi ăn sáng xong và leo lên sân thượng tưới cây.
11 Chuyến dã ngoại của anh em tôi cuối cùng cũng kết thúc. Tôi trở về ngôi nhà thân yêu vào chiều ngày hôm sau. Bữa cơm tối bình dị diễn ra khá sơ sài vì bụng ai cũng đã đầy ấp thức ăn trên đường về rồi.
12 Tôi đứng trước quán Mèo Đen, cái quán trong tờ bướm quảng cáo tôi nhặt từ hộc bàn hôm nọ. Hóa ra nó nằm ở ngay đây, cách nhà tôi không xa lắm và lẩn trốn kín đáo ở cuối con hẻm nhỏ.
13 Xưa có một câu chuyện kể rằng: Cô bé lọ lem nghèo khổ tội nghiệp kết hôn cùng hoàng tử, trở thành công chúa và họ sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. Đó là mô típ bạn dễ dàng tìm thấy trong bất kì quyển truyện cổ tích nào.
14 Tóc quấn thành một cái hoa to bên trái đầu. Trâm cài dính vào giữa cái bông ấy. Cái nhụy bằng những viên ngọc bích to nhỏ cứ động đậy theo bước chân. Làn da bôi lớp phấn trắng mỏng, mí mắt màu bạc và hàng mi đánh cong, đôi môi hồng nhạt thoa cẩn thận Đôi khuy tai dài lòng thòng nặng chịch, bộ vòng cổ như mạng nhện và lấp lánh, 10 ngón tay màu trắng sữa với 6 chiếc nhẫn cứ như đi khoe của!? Cái “lồng” kim loại ôm từ eo đến gần sát đất để làm bộ váy phùng ra to đùng như cái lộng!? Giầy cao đến 7 tấc mang trong chân mà chẳng có dịp khoe vì bộ đầm che hết cả.
15 Cánh cửa dát vàng bật mở, một luồng sáng màu vàng tươi roi lên người tôi, nhấn chìm tôi trong thứ màu sắc chói lóa đó. Hết sức mạnh mẽ, tôi nắm lấy cái đầm và bước một chân về phía trước.
16 Mở mắt dậy sau một giấc ngủ dài, tôi thấy đầu óc mình sáo rỗng…Tôi đang ở đâu?Tôi là ai?Tôi tên gì?Theo quán tính tôi bật người ngồi dậy và phát hiện mình nằm trên một chiếc giường rộng kinh khủng.
17 Căn phòng tôi đang ngồi thật ảm đạm và không khí nặng quằng sự căng thẳng. Đã hơn 2 giờ sáng rồi mà tôi chưa được ngủ, nói chính xác là chưa thể ra khỏi Tây Cung.
18 Lần đầu tiên kể từ khi trở thành công chúa tôi ra khỏi Cung Điện. Ý tôi là thoát khỏi toàn bộ cái khuông viên 5 tòa lâu đài đồ sộ đó! Điều tốt lành là: Tôi có thể trông thấy phố xá, cuộc sống bình thường của người dân, tìm lại cảm giác tự do một tí.
19 Suốt 3 giờ đồng hồ bị “tra tấn”, tôi trở về phòng và nằm ềnh ra giường. Còn 3 ngày nữa tôi sẽ là Nữ Vương của Trường Thịnh Thiên quốc. Tôi đang phải chăm chỉ học tập, tập trung toàn bộ tư tưởng trí tuệ cho các môn học đồng thời cố gắng vượt qua nhiều cú sốc.
20 Trước bàn là một chồng sớ làm từ giấy lụa đỏ. Sáng nay tôi có một công việc rất hệ trọng cần thực hiện. Đó là thiết lập lại toàn bộ hệ thống quan chức của vương triều.