1 Edit: Rùa
Lâm Thành vào giữa hè, đúng độ thời tiết oi bức nhất, bầu trời xanh thẳm.
Đêm qua vừa có một trận mưa, nhiệt độ không khí có giảm đôi chút.
2 Edit: Rùa
Chờ Hứa U nghiên cứu xong bài tập về nhà, trong học học đã không còn ai.
Cô thu dọn bàn học rồi đi ra ngoài.
Trường học rất lớn, sơ trung và cao trung không ở cùng một khu, trên đường đi qua có mấy siêu thị và quá trà sữa.
3 Edit: Rùa
Thời gian nghỉ trưa kết thúc.
Giờ học buổi chiều bắt đầu lúc hai rưỡi, có ba tiết, tiết tự học buổi tối không bắt buộc. Hứa U cất sách vở vào cặp sách, thay một bộ váy ngắn tay, mặc áo đồng phục rồi đi học.
4 Edit: Rùa.
Thật sự chưa từng thấy nam sinh nào không nói đạo lý thế này.
Hứa U cố nén giận giữ trong lòng, lấy từ trong mớ sách vở hỗn độn của cậu quyển vở vật lý bắt đầu chép đề, vừa viết vừa tự an ủi bản thân.
5 Editor: Hải Đường
Beta: Rùa
Cuối tuần trôi qua rất nhanh, đa số mọi người đều chơi điên cuồng vào hai ngày cuối tuần.
6 rưỡi sáng, Hứa U ôm sách vở đến phòng học ở tầng trệt.
6 Edit: Hải Đường
Beta: Rùa
Vào tiết thứ 2 của ngày thứ 2, tất cả học sinh cấp ba của trường cao trung số 1 đều đến sân thể phía Bắc để tham gia lễ chào cờ hàng tuần.
7 Editor: Hải Đường
Beta: Rùa
"Ai nhìn cậu!"
Không biết xấu hổ.
Nửa câu sau cô chỉ dám nói trong lòng.
Hứa U xấu hổ, vẻ mặt khó coi nhưng không dám lớn tiếng mắng chửi Tạ Từ.
8 Editor: Hải Đường
Cậu thích cái gì?
- --
"Bạn học nhỏ, đang nghĩ gì, mau tỉnh táo lại!" Phó Tuyết Lê cắt ngang ngơ ngác của Hứa U.
Cô a một tiếng, ánh mắt từ bình nước dời đi, hồi phục lại tinh thần sau khi mất tập trung, ngơ ngác hỏi: "Làm sao vậy?"
"À.
9 Editor: Hải Đường
Đồ lắm chuyện!
- --
Tiết tiếng Anh cuối cùng cũng xong, chuông vang lên. Các học sinh trực nhật u ám ở lại, các học sinh khác thì vui mừng xếp sách vở đi ăn cơm.
10 Editor: Hải Đường
Cậu có phiền không?
- --
Thật sự không biết người kia muốn làm gì.
Hứa U mệt mỏi nghĩ, tay vẫn cầm ly trà sữa nóng kia, cả đường yên lặng không nói gì.
11 Editor: Hải Đường
Vì trái tim của lãng tử dễ dàng thay đổi.
- --
Im lặng vài giây.
Tưởng chừng như có thể nghe được tiếng kim rơi xuống đất.
12 Editor: Hải Đường
Làm rơi chìa khóa
- --
Gương mặt cậu nghiêm túc, thản nhiên mở miệng, giống như đang nói gì đó thật bình thường.
Gần quá, Hứa U giật mình nới rộng khoảng cách của hai người ra, vội vàng cầm bình nước, nói: "Không.
13 Editor: Hải Đường
Cậu đang làm gì vậy?
- --
"Cậu thật dễ bắt nạt. "
Tan học chiều cuối tuần thứ 3, Hứa U cùng Phó Tuyết Lê ở lại trực nhật.
Phòng học dần thưa thớt, ánh hoàng hôn nhàn nhạt bao phủ khắp sân trường.
14 Editor: Hải Đường
- --
Hứa U nghe không hiểu lời đen tối của cậu. Luống cuống tay chân bò dậy, lúc định nhấc chân đứng dậy thì bị cậu ác ý cong đầu gối lên, cô vướng phải thiếu chút nữa là ngã.
15 Editor: Hải Đường
Xin lỗi. . .
—
Giữa trưa, sau khi ăn cơm trong canteen xong, Hứa U liền quay về phòng ngủ.
Hứa U tắm rửa đơn giản, thay đồ ngủ rồi đi vào phòng.
16 Editor: Hải Đường
- --
Bị nhìn chăm chú như vậy, Hứa U cảm thấy không quen.
Cô ngây người vài giây, sau đó đỏ mặt mắng một câu: "Bệnh thần kinh.
17 Editor: Hải Đường
Một viên kẹo
- --
Ban đêm, bên đường là một quán bar tư nhân.
Quán bar "Ông chủ" là của chị gái Lý Kiệt Nghị, bọn họ thường tới đây tiêu khiển.
18 Editor: Hải Đường
Cậu phải bồi thường cho tôi
- --
Hứa U cực kỳ bình tĩnh nhìn cậu, "Đầu óc đen tối nhìn gì cũng thấy đen tối. "
Tạ Tự nghe vậy bị nghẹn.
19 Editor: Hải Đường
Thả tôi ra
- --
Đại hội thể thao diễn ra trong hai ngày. Buổi tối ngày thứ nhất có văn nghệ và tiệc tối, tối ngày hôm sau thì không có hoạt động gì, các học sinh được tự do hoạt động.
20 Editor: Hải Đường
Ngài đây là đang làm gì vậy?
- --
Chỉ vài giây, không khí xung quanh dường như ngừng lại.
Trên sân băng, nam thanh nữ tú chen chúc tạo thành các cặp, tiếng cười đùa, tiếng la hét khắp sân, mọi người ai cũng hưng phấn, cùng nhau cao giọng đếm ngược.