61 Sau cả quá trình vật lộn chui qua một đường hầm tối tăm chao đảo, lần tiếp theo nhìn thấy ánh sáng Gabriel đã lập tức buông tay hai người bên cạnh mình ra.
62 Trước khi trở về miền đất của thần thú, mẹ Zen của Zaza từng bắt nó thề tuyệt đối không quay lại Đông cung tìm cha, cũng không được tìm hiểu bất kỳ thông tin nào khác về người, mẹ nói nó hãy sống như một con mèo đích thực bên cạnh chủ nhân của nó, mẹ muốn nó tránh xa mọi việc để đổi lấy một đời bình an.
63
Giải thích cho ai lỡ may tự hỏi Đông cung rõ ràng có Hữu thần vậy Tả thần trốn đâu mất rồi.
Nhân vật này tác giả cũng không rõ có lộ diện không, dù cho y là một trong hai vị thần chức tước rất lớn ở Đông cung.
64 Hòa chung với những rối loạn đang ầm ĩ khắp chốn Đông cung thì bầu không khí trong phòng chính điện lại vô cùng ngưng trọng. Nhật Đế vẫn ngồi trên ngai vàng, những vị thần thân thiết nhất xung quanh người như Tả - Hữu thần, Thất thần đều không thấy đâu, quỳ dưới sàn điện đều là những vị thần quan đứng đầu các bộ.
65 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy đang ôn thi sấp mặt nhưng vì chán quá nên tiện tay vọc điện thoại cũ ra coi.
66
Khi Gabriel, Esme và Zaza vừa rời khỏi nhà ngục thì Tố Tố đã đợi sẵn ở đó. Nàng cúi mình một cái thi lễ.
- Nương nương dặn tôi đón ngài.
Esme chưa vội đáp gì, ông quay sang nhìn Gabriel.
67 Khi Diên Họa tới Thủy Tinh cung thì trời đã tối, trước cổng cung chỉ còn lại hai người lính canh, họ cúi đầu chào cậu và chẳng hề ngăn cản cậu tiến vào.
68
- Cậu chủ, trừ thư phòng này chỉ còn mình vườn trúc là em chưa dẫn cậu tới. Cậu ở yên đây nhé, em đi tìm Mộc thần. . . Thúc ấy lạ quá!
Đây là lần thứ hai Gabriel bị cô hổ của mình bỏ rơi, có vẻ như Zaza hoàn toàn tin tưởng nó sẽ xử lý được tất thảy mọi chuyện dù cho đây là quá khứ mấy ngàn năm trước và nó mới chỉ tới đây chưa đầy nửa ngày.
69 - Ca, chúng ta đang ở đâu thế?
Xe ngựa lóc cóc chạy qua quãng đường mấp mô rung lắc, vén mành cửa nhìn ra ngoài, ngắm một màu xanh hút mắt bên ngoài khung cửa, Phù Du mơ màng hỏi.
70 Gabriel quyết định nhờ Liêu đưa mình quay lại ngục giam để hỏi kẻ khốn nạn kia về trạng thái bất tỉnh của Fleur hiện tại, khi nó tới nơi thì vừa lúc những tia nắng đầu tiên của ngày mới cũng ló dạng.
71 Như Hà bị một luồng nước lạnh hắt cho tỉnh lại, câu đầu tiên y nói khi vừa mở mắt ra là:
- Diên Họa, cậu chơi ác!
Một câu nói này gần như đã chiếm hết phần khí lực còn lại trong người y khiến phút chốc trước mắt y tối sầm lại.
72 Ngày đầu tiên bị bắt giam, Thủy thần không hề phản kháng, y thừa nhận trâm hoa mai là do mình làm gãy, cũng thoải mái để lính đưa y vào ngục. Sau vài giờ tra hỏi của Phong thần, y cũng không khai nhận gì thêm, yêu cầu duy nhất của y là được gặp từng người trong Thất thần.
73 Trong bóng đêm mờ mịt, một bóng người dần hiện ra rõ ràng.
Nhữ Huyền bước từng bước trên lối đi nhỏ hẹp giữa nhà lao ẩm thấp, ánh lửa lập lòe chiếu xuyên qua thân hình mờ ảo của hắn in hằn trên mặt đất tạo nên những hình thù ngả nghiêng.
74 - Tố Tố, đêm qua ta lại mơ thấy chàng. . .
Xuân sang, trời vừa hửng nắng rưới lên nóc mái ngọc của Mẫu Đơn cung một màu vàng mềm mại. Kể từ ngày Ngọc Đế dẫn Như Dương về Đông cung đã năm trăm năm có lẻ, từ một bé gái không lai lịch, nàng trở thành học trò cưng của Đế sư Trần Trọng, thành tài nữ bậc nhất nơi này, cũng là người tình trong mộng của bao đấng quân tử.
75 Giây trước vừa rời khỏi Hữu thần cung, giây sau Gabriel đã thấy mình đang ở một nơi nào đó thật lạ lẫm, cứ như thể một bước chân của cậu đã đạp trúng cổng không gian mà anh Deneger lập ra vậy.