1 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.
2 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table. MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.
3 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE 2 – Chuyện không dám nhớ lại là năm ấy tôi đã theo đuổi Cố Từ Viễn. Quân Lương vừa đắp mặt nạ vừa thản nhiên nói: - Vì thế hai người hôn nhau, đúng không? Tôi không thể phân biệt rõ mình đang nhai Xylitol vị dâu tây, vị cam hay vị dưa hấu hay vị bạc hà nữa.
4 Hồi ấy tôi là học sinh chuyển trường, hơn nữa lại rất xinh, học giỏi, vì thế thường xuyên bị những chị lớp lớn bắt nạt. Nhưng hồi ấy không phải tôi không có bạn.
5 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE 3 – Giống như thời gian, dù có sức mạnh như thế nào cũng không thể rửa sạch những dấu vết của nỗi bi thương.
6 Chúng tôi chờ taxi ở cổng trường, một người vốn dĩ đang sột ruột đến nỗi muốn giết người như tôi đột nhiên bị đôi tình nhân bên kia đường thu hút. Họ… sao trông quen thế nhỉ? Nhìn kỹ mới thấy, trời ơi, cô gái kia thật giống Quân Lương! Còn chàng trai kia giống hệt Đỗ Tầm mà tôi đã gặp tối hôm ấy.
7 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 Chương 2 – Trăng thượng huyền 1 – Nhịp đập của trái tim trong buổi tối đầu thu tĩnh lặng ấy nghe thật xúc động nhưng lại đau buồn.
8 Cứ nhắc đến cái tên này, tôi có cảm giác như bị ai đó làm gãy đốt sống lưng, sau đó vờ ra vẻ câm điếc, tiếp tục uống canh. Quân Lương lấy thìa gõ vào đầu tôi: - Này, tớ đang hỏi cậu đấy! Tôi buồn rầu ngẩng đầu lên: - Bà cô của tôi, tôi thừa nhận tôi thỏa hiệp rồi! Cuối tuần, Cố Từ Viễn cùng tôi đến viện dưỡng lão.
9 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 2 – Đằng sau chiếc mặt nạ đoan trang nho nhã ấy, chẳng qua mẹ cô chỉ là đồ gái điếm không biết xấu hổ.
10 Đỗ Tầm nhìn khuôn mặt ấy. Khuôn mặt mịn màng không một tì vết, mụn ruồi đón lệ trên khóe mắt phải vẫn còn đó. Nhưng bắt đầu từ lúc nào, khuôn mặt ấy dần trở nên nhạt nhòa trong ký ức của cậu.
11 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 3 – Vô ích, con sẽ không tha thứ ẹ. Lúc trời tờ mờ sáng, tôi đeo ba lô đứng dưới ký túc xá nam chờ Cố Từ Viễn mà lòng như lửa đốt.
12 Lúc chúng tôi gõ cửa nhà Quân Lương, cô ấy vừa ở văn phòng luật sư về. Mặc dù cô ấy gượng cười với chúng tôi nhưng khuôn mặt lại ẩn chứa vẻ mệt mỏi không thể che giấu.
13 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table. MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.
14 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE 2 – Bao nhiêu năm nay, người gần em nhất là anh, người xa em nhất cũng là anh. Một tuần sau đó, cho dù Quân Lương và Đỗ Tầm có nghĩ tất cả mọi cách để hòa giải nhưng thái độ của tôi và Cố Từ Viễn đều giống nhau.
15 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE Bạn có hiểu cảm giác ấy không? Nhìn thấy thứ đồ mình rất rất thích trong tủ kính sang trọng.
16 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE 3 – Lựa chọn những gì chúng ta đã lựa chọn thì phải gánh vác trách nhiệm mà chúng ta phải gánh vác. Nửa đêm tôi tỉnh dậy đi vệ sinh, ánh trăng chiếu vào giường của Quân Lương, đột nhiên tôi phát hiện trên giường không có người! Bỗng chốc ý nghĩ lóe lên trong đầu làm tôi sợ hãi, mồ hôi chảy đầm đìa.
17 Một thiếu niên chưa bao giờ rơi một giọt nước mắt từ khi hiểu chuyện đến giờ, sao có thể kìm nén được những giọt nước mắt trào dâng khi ngồi trước giường bệnh của bố.
18 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE Chương 4 – Trăng hạ huyền 1 – Các người là lũ hèn hạ, các người sẽ không được chết yên ổn đâu! Tối hôm ấy tôi không sao ngủ được.
19 Một người ôm gối chảy nước miếng như tôi dĩ nhiên không biết lúc ấy có tiết mục nào đang diễn ra trong cuộc đời của Quân Lương và Cố Từ Viễn. Trái tim đang nhảy múa vì sung sướng của Trần Chỉ Tình bỗng chốc nguội lạnh khi nhìn thấy Quân Lương bước ra từ sau lưng Đỗ Tầm.
20 Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE 2 – Anh thấy tôi rất bỉ ổi đúng không? Nói cho anh biết còn có người bỉ ổi hơn. Lúc xuất hiện trước mặt tôi, Viên Tổ Vực thở hổn hển hai ba phút sau mới thở đều, sau đó hỏi: - Em sao thế, khóc nức nở trong điện thoại, anh còn tưởng em bị cướp! Tôi run nẩy nhìn anh, không nói được gì.