81 “ Em chợt nhận ra rằng, em chưa bao giờ thôi yêu anh, dù là khi em hận anh nhất…” Mọi thứ tưởng chừng như bước vào ngõ cụt… Không một manh mối. Mẫu thiết kế cơ bản đã ổn, nhưng tìm ra người phá rối thì Đan không có lấy một khái niệm… Tiếng báo mail của mọi người đồng loạt vang lên… Sau một phút yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về một phía, và tất nhiên đôi mắt Đan cũng không ngoại lệ… Nhã Văn bật dậy khỏi ghế, ánh mắt hoảng loạn, khuôn mặt tái nhợt… _ Không phải là em, thực sự không phải! Đan bối rối cực kì.
82 “ Em chợt nhận ra rằng, em chưa bao giờ thôi yêu anh, dù là khi em hận anh nhất…”
Mọi thứ tưởng chừng như bước vào ngõ cụt… Không một manh mối. Mẫu thiết kế cơ bản đã ổn, nhưng tìm ra người phá rối thì Đan không có lấy một khái niệm…
Tiếng báo mail của mọi người đồng loạt vang lên…
Sau một phút yên tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về một phía, và tất nhiên đôi mắt Đan cũng không ngoại lệ…
Nhã Văn bật dậy khỏi ghế, ánh mắt hoảng loạn, khuôn mặt tái nhợt…
_ Không phải là em, thực sự không phải!
Đan bối rối cực kì.
83 “Với em, tất cả dần trở nên lạ lẫm Đứng giữa ngã đường chẳng biết đi về đâu Giọt nước mắt lặng câm mãi thổn thức Rơi về miền kí ức của xa xưa…. ” Thực sự không thể nào diễn tả hết cảm giác ngạc nhiên của Đan khi nhìn thấy Thiên tại nơi này, vả lại khi trên tay anh còn có áo khoác và túi xách của cô.
84 “Với em, tất cả dần trở nên lạ lẫm
Đứng giữa ngã đường chẳng biết đi về đâu
Giọt nước mắt lặng câm mãi thổn thức
Rơi về miền kí ức của xa xưa….
85 “Em nhớ anh! Phải làm sao đây, khi em đang nhớ anh thật nhiều…. ” Lâu… rất lâu sau… Đan mệt mỏi đứng dậy… Đã vào nửa đêm rồi thì phải… Bước vào bếp lấy ình một cốc nước mà đầu óc cô vẫn cứ để đâu đâu.
86 “Em nhớ anh! Phải làm sao đây, khi em đang nhớ anh thật nhiều…. ”
Lâu… rất lâu sau…
Đan mệt mỏi đứng dậy… Đã vào nửa đêm rồi thì phải…
Bước vào bếp lấy cho mình một cốc nước mà đầu óc cô vẫn cứ để đâu đâu.
87 “Trong vô thức, chúng ta cứ mãi làm tổn thương nhau. Tổn thương càng nhiều, yêu nhau càng sâu đậm. Chấp nhận tổn thương, còn hơn phải sống với nỗi đau xé lòng khi phải quên nhau.
88 “Trong vô thức, chúng ta cứ mãi làm tổn thương nhau. Tổn thương càng nhiều, yêu nhau càng sâu đậm. Chấp nhận tổn thương, còn hơn phải sống với nỗi đau xé lòng khi phải quên nhau.
89 Không kịp để Thiên nói thêm gì cả, Đan vụt chạy đi… _ Angel? – Trax hốt hoảng _ Đừng đợi em! – Đan vội nói trước khi mất hút trong thang máy Đã hơn một tuần nay, Đan không gặp Huy.
90 Không kịp để Thiên nói thêm gì cả, Đan vụt chạy đi…
_ Angel? – Trax hốt hoảng
_ Đừng đợi em! – Đan vội nói trước khi mất hút trong thang máy
Đã hơn một tuần nay, Đan không gặp Huy.
91 “ Dẫu biết rằng tình yêu là quá lớn Vậy mà sao cứ làm tổn thương nhau Để giờ đây khi con tim bật khóc Quá muộn màng, cho em biết mình sai” _ Mày điên à? – Thiên hét lên, toan nhào ra ngăn Huy lại _ Đừng! – Tony vội ngăn lại – Hãy để họ tìm nhau, họ lạc mất nhau quá lâu rồi! – Tony cũng mới được nghe kể từ Thiên, cuối cùng anh cũng hiểu được tại sao vị sếp trẻ tuổi của mình lại đứng đắn như vậy.
92 “ Dẫu biết rằng tình yêu là quá lớn
Vậy mà sao cứ làm tổn thương nhau
Để giờ đây khi con tim bật khóc
Quá muộn màng, cho em biết mình sai”
_ Mày điên à? – Thiên hét lên, toan nhào ra ngăn Huy lại
_ Đừng! – Tony vội ngăn lại – Hãy để họ tìm nhau, họ lạc mất nhau quá lâu rồi! – Tony cũng mới được nghe kể từ Thiên, cuối cùng anh cũng hiểu được tại sao vị sếp trẻ tuổi của mình lại đứng đắn như vậy.
93 “ Anh chấp nhận việc em làm tổn thương anh, chứ không bao giờ cho phép em làm tổn thương chính mình, em hiểu không?” Huy tách khỏi Đan, sắc mặt cô lúc này đã ửng hồng vì nụ hôn ban nãy, anh đặt tay lên trán Đan, thoáng thở dài nhẹ nhõm… _ Ổn rồi… _ ….
94 “ Anh chấp nhận việc em làm tổn thương anh, chứ không bao giờ cho phép em làm tổn thương chính mình, em hiểu không?”
Huy tách khỏi Đan, sắc mặt cô lúc này đã ửng hồng vì nụ hôn ban nãy, anh đặt tay lên trán Đan, thoáng thở dài nhẹ nhõm…
_ Ổn rồi…
_ ….
95 “Ngày ấy, anh gần như tuyệt vọng với những gì đang diễn ra. Tâm hồn, tự ái của một thằng con trai mới lớn đều bị tổn thương nghiêm trọng. Anh không thể làm gì, và khi xa em, thế giới của anh khép lại, chẳng một tia sáng nào có thể chiếu tới nơi tăm tối ấy nữa.
96 “Ngày ấy, anh gần như tuyệt vọng với những gì đang diễn ra. Tâm hồn, tự ái của một thằng con trai mới lớn đều bị tổn thương nghiêm trọng. Anh không thể làm gì, và khi xa em, thế giới của anh khép lại, chẳng một tia sáng nào có thể chiếu tới nơi tăm tối ấy nữa.
97 “ Để mãi bên nhau, yêu là điều kiện cần, còn những yếu tố còn lại chính là điều kiện đủ” Đan bước vào phòng giám đốc. Chẳng có ai cả… lạ thật…Ban nãy có người trả lời khi cô gõ cửa mà.
98 “ Để mãi bên nhau, yêu là điều kiện cần, còn những yếu tố còn lại chính là điều kiện đủ”
Đan bước vào phòng giám đốc. Chẳng có ai cả… lạ thật…Ban nãy có người trả lời khi cô gõ cửa mà.
99 “Finally, I have leant how to love But you went out of sight among spacious people My love…. Forgive me, I love you…. ” _ Sao anh lại gặp ba em? – Đan hỏi khi cả hai đang dạo bước ở công viên _ Đó chẳng phải là điều con rể tương lai nên làm sao? – Huy nói với vẻ đương nhiên.
100 Bước vào ngôi biệt thự chính của cụm biệt thự trực thuộc Sunshine khiến Đan thực sự ngỡ ngàng và choáng ngợp…
Những con đường lát đá hoa cương xinh xắn luôn rợp mát trong những tán cây lâu năm.