1 Trời mùa hè, quả thật là rất nóng. Dù ở trong ngôi biệt thu đồ sộ nguy nga nhung nó vẫn thấy bí bách, cô đơn lắm. Ba má nó thì đi suót ngày chả thấy mặt mũi đâu, lâu lắm gặp thì đã khò khò tu bao giờ.
2 - Ui da. Nó đâm sầm ròi ngã phịch xuóng đất"Mất toi bọ đồng phục". Ngước nhìn kẻ vùa đụng. Cũng đẹp trai đó nha,chả kém anh nó là mấy. Thầm gật gù. Giật mình khi hắn hét:-Xê ra.
3 Còn nó chạy phía trước, miệng hét vang: A, thoải mái quá. Hắn liếc nhìn con mèo, nó đưa cái đuôi chốc chốc quẹt ngang mũi hắn một cái. Haizz, đúng là chủ nào tớ nấy.
4 Nó nằm lăn ra ngủ một mạch, đến khi cái bụng réo ầm lên mới tỉnh dậy. Liếc đôi mắt còn ngái ngủ ngó chiếc đồng hồ, nó mới tá hoả. Xong rồi, 6h15’. Chết, nó fải đi học lúc 6h cơ mà.
5 -CútHử, nó ngạc nhiên nhìn tên bên cạnh. Hắn vừa bảo ai cút vậy……chả lẽ là nó…Nó quay đầu ngó trc ngó sau, mọi người đang nhìn chằm chằm vào nó. -Cút ra chỗ khác.
6 Tại phòng HTTrong phòng, tiếng người trả lời giọng ồm ồm:-Được, anh đừng lo. Em sẽ chăm sóc con nhỏ. Còn có Kahanda nữa mà. -…………………-Vâng. Em sẽ cố gắng giữ kín đến khi con nhỏ tự mình tìm ra và chấp nhận.
7 Nó đang ngủ cảm thấy ươn ướt ở môi, vội hé mở con mắt. Con Ross nhận thấy nó đã tỉnh vội giả làm ngơ, như ta đây đâu có làm gì nên tội. Nó nheo mắt nhìn con mèo rồi nắm lấy hai tai dí dí mạnh, miệng lẩm bẩm:-Cố nội ơi.
8 Bóng hai người vừa khuất, Gasun chán nản nhảy xuống. Hắn lại đến chậm một bước. Tự cười mình rồi tự nhủ sao quan tâm gì tới con nhỏ vô tình ấy làm gì.
9 Nó chạy vào phòng, thở hổn hển. Tay ôm lấy tim. Tại sao lại như thê, sao anh ấy làm vâyh??Ross mon men lại gần, nhảy vào lòng nó. Dùng chiếc lưỡi liếm đi những giot nc mắt mặn chát đang rơi đầy trên mặt nó.
10 Nó đang chống tay ngủ ngon lành thì bị ai đó thúc nhẹ một cái. Theo đó cái đầu hạ cánh xuống bàn chẳng lấy gì làm nhẹ nhàng. Nghe một tiếng cốp rõ to thì biết.
11 Cả lớp hướng mắt ra cửa, nơi tiếng nói vừa phát raGasun khoác trên mình bộ đồ bằng da đen bóng. Mái tóc màu bạch kim loà xoà trong gió tạo nên một sức hút kì lạ.
12 Tình hình có vẻ căng thẳng, Jujin cười giả lả, cố gây sự chú ý của Kasumi:-Kasumi. Em làm anh phục quá-Hiệu nghiệm ngay. Nó kết thúc trận chiến bằng một cái liếc mắt suýt sém cả da rồi quay sang Jujin:-Cái gì anh.
13 Kasumi bc xuống sân trường. Mọi người hầu như đã tập trung ở canteen hết cả rồi, chỉ còn lác đác vài người nơi đây. Nó nhanh chóng tìm thấy cho mình một cái ghế nằm gần rừng phong, thế là lăn ra ngủ.
14 Nó sảng khoái dang rộng tay, đưa tay giật lấy sợi dây trc mặt, chiếc đồng hồ đc rơi xuống. Đã 9 h sngs rồi cơ đấy. Giật một cái nữa, đồng hồ nhảy tít lên trần nhà.
15 Kahanda dè dặt, liếc mắt nhìn nét mặt nó đầy vẻ lén lút:-Kasumi này……………Nó đang đọc đến đoạn hay thì Kahanda gọi , lập tức ngẩng mặt nhìn chăm chú vào mắt hắn.
16 Đến giờ đi học, nó hí hửng tưởng tượng ra khuôn mặt tức giận của con bé Misun cùng đàn em khi thấy nó đang lượn lờ quanh hai chàng công tử này đây. Nhìn thấy thái độ cười cười như đười ươi của con bé, Kahada đưa tay làm dấu thánh miệng ko ngừng lẩm nhẩm: “Amen, xin chúa tha thứ cho cơn điên loạn nhất thời của con bé.
17 Sự xuất hiện của cô gái chẳng làm xi nhê gì việc ăn uống của cả ba con heo. Chỉ có nó là thích thú nhìn bóng người tiến vào, trên môi vẽ lên một nụ cười lạnh.
18 MIsun đi rồi, nó lại thoải mái lấy một hộp sữa khác. Cả ba kẻ chăm chú nhìn nó. Chỉ tới khi tiếng sột sột vang lên, nó mới thả hộp sữa xuống, hai tay chống cằm, mắt long lanh nhìn lướt qua ba kẻ:-Quan toà hỏi, bị cáo xin trả lời.
19 Giấc ngủ đến nhanh hơn bản thân tưởng tưỡng và nó lại chẳng hề bình yên. Một đứa bé…. không rõ khuôn mặt, mái tóc loà xoà toả rộng trên sàn. Dù vậy, nó chỉ mới chưa đầy ngày tuổi, còn….
20 Màu bạc loé sáng, cái bóng ngã vật ra rồi ngã phịch xuống sàn nhà, nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại những hạt bụi lơ thơ trong đêm. -Một bọn ngu xuẩn.