1 Tôi là một đứa con gái tinh nghịch ư quậy phá
Người ta nhìn tôi lắc đầu chán trường :rằng. . . tương lại của tôi là một mảng u tối không nối thoát
Là thứ rẽ ngang vào sự xa đọa của xã hội
Là thành phần chỉ biết ăn chơi đú đởn xuốt ngày đánh đấm chân tay.
2 Như thường lệ tôi thức dậy đúng 5h sáng để chuẩn bị đi học. Bạn thắc mắc tại sao một đứa trẻ mồ côi, lăn lộn kiếm tiền từ bé đủ tiền để đi học đại học?
Tôi không ngại giải thích một chút.
3 -Hạ Linh, mày đừng tưởng mình một tay che trời anh An không thích cái loại xấu như quỷ như mày đâu đừng có mà tưởng bở. Chẳng qua anh ấy chỉ ham vui thôi.
4 Kha dựa lưng vào chiếc sofa màu đen bọc da thật ngoài phòng khách, chọn một tư thế thoải mái nhất nghỉ ngơi. Hai mắt nim dim như đang ngủ
-Chuyện mày với con bé ở trường Y sao rồi? Giải thích cho nó chưa?
Huy mang hai cốc cafe vào phòng, mùi thơm đăng đắng của hạt cafe làm lòng Kha nghèn nghẹn.
5 Sau một hồi phân bủa giải thích xin lỗi đủ các thể loại cho nhỏ bạn tôi Trần Vĩnh Kha cũng chịu im miệng lại
Hằng có vẻ bị xiêu lòng
-Hằng. . . .
6 Tôi để lại Hằng ở đó rồi đi về, đường rít gió lành lạnh. . .
tôi và bóng đêm chính là tri kỷ trong sự cô đơn. Ngay lúc này tôi nhớ bà, nhớ cái ôm ấm áp nhớ ánh mắt dịu dàng.
7 Đúng 7 giờ 30 tôi có mặt tại trường để nhận phụ trách giám sát chúng tôi trong quá trình thực tập và rèn luyện ở bổn công ty
Giữa mấy chục người với hàng trăm biểu hiện khác nhau có một người tỏa sáng nhất.
8 Tôi gõ ba tiếng vào cánh cửa đen ngòm đúng chuẩn mực của nhân viên gương mẫu
-Vào đi
Giọng nói trầm ổn vang ra có chút quen quen
Dường như tôi đã nghe ở đâu đó rồi thì phải
Tôi bán tín bán nghi đẩy cửa bước vào
Chiếc ghế của tổng giám đốc cũng từ từ quay lại.
9 Hàn thấy con bé rất nhanh mang vào một tách cafe đen ít đường mùi thơm rất dịu đúng tiêu chuẩn
-Cafe của giám đốc.
Tôi là người rất cẩn thận không muốn bị thằng cha đó bắt bẻ liền hỏi Kha xem khẩu vị của hắn ra sao.
10 Mọi người đổ dồn ánh mắt nên chiếc siêu xe màu đen với ánh mắt ngạc nhiên tột cùng. . . Hàn Vũ bước xuống xe lịch sự giúp nó mở cửa
Tôi vừa bước xuống xe đã nhận được rất nhiều ánh mắt đủ loại.
11 Tôi đi rất nhanh ra khỏi nơi đó nơi mà không thuộc về một đứa có thân phận như tôi thân phận của một đứa mồ côi
Hình như tôi đã đi quá xa so với chức phận của mình.
12 Tôi nhíu mày.
Tin đồn. . . kẻ nào mồm miệng bốc mùi phao tin vịt như vậy thật ngu ngốc
-Hây da. . . . đúng là mặt dày, chuyện tốt của mày cả Hàn Thị đế vương này ai cũng biết rồi.
13 Yêu là một dạng cảm xúc mà Hàn Vũ chưa thể định nghĩa được. Nhìn thấy người mình yêu bị bắt nạt anh giận giữ, nhìn thấy người mình yêu kiên cường anh lại mỉm cười.
14 Sinh viên năm cuối mà tần suất ở trong trường cũng giảm đáng kể nhưng không vì thế mà tôi bớt đi phiền phức
Ngày trước chỉ có một Nguyễn Bảo An báo hại tôi đau đầu còn bây giờ xuất hiện thêm một tên Hàn Vũ nữa
Cuộc sống của tôi đã hoàn toàn bị đảo lộn
Xin đj, cho tôi xin hai chữ bình yên đi.
15 . . .
-”-♥- Thời gian:
• Là quá chậm đối với những ai đang
chờ đợi. . .
• Là quá nhanh cho những cặp đôi
bên nhau. . .
• Quá dài cho những ai đang
đau khổ.
16 Tôi và chị Tám đang nhặt tách hạt sen thì một chiếc siêu xe lù tiến vào con đường đất khiến hàng xóm nhộn nháo trầm trồ. Ở đây tuy gần thành phố nhưng mà vẫn còn nghèo khó lắm nên hiếm khi người ta thấy một chiếc xe bạc tỷ như thế
Nổi bật màu đỏ mạnh mẽ trên nền cỏ dại xanh mướt
Hai đứa trẻ nhà chị Tám nhảy phốc ra từ trong xe.
17 Vũ ngồi ngắm trăng cùng hai đứa trẻ nhà chị Tám. Hai đứa bé luyên thuyên về đủ chuyện
Chị Linh trong câu chuyện của chúng như một thiên thần được chúa trời cử đến bảo vệ che trở cho ba mẹ con họ
Na kể
Ngay đầu tiên gặp chị linh là lúc chị linh học năm đầu đại học
Hồi ấy chị tham làm.
18 Chap này mình tặng hai bạn @Sakurakinomoto2036 và bạn @huongcindy123
Cám ơn các bạn luôn chờ và theo dõi truyện của Hannie mình thật sự rất cảm động
Mong mọi người tiếp tục theo dõi vote và cmt cho Hannie nhé
***””””””””
Tôi ngớ người, ngơ ngác nhìn sếp đang chuẩn bị bước ra khỏi phòng thật buồn cười tại sao anh ta làm thế với tôi?
thôi mặc kệ dù có chuyện gì thì tôi cũng phải lấp đầy cái bụng đang trống rỗng của mình đã còn việc anh ta muốn trả thù tôi như thế nào thì tính sau vậy.
19 Ngoài thời gian ở công ty là được thoải mái đôi chút còn lại thực quá bó buộc, thực quá mệt mỏi đói với tôi. Trước kia làm ba việc chạy đi chạy lại liên tục cũng không cảm thấy mệt mỏi như bây giờ.
20 Cứ như bị tát một phát vào mặt khiến Hàn Vũ sực tỉnh
Nhìn bóng dáng hậm hực tức giận đùng đùng bỏ đi của con bé mà anh sốt hết cả ruột, luống ca luống cuống
Chân tay thừa thãi thấy lạ,rồi vội vã đuổi theo con gái nhà người ta.