1 Buổi chiều bên bờ biển CaribeGió thổi từng đợt mang theo hơi muối nhẹ thoảng thấm vào khắp cơ thể. Mái tóc chơi đùa cùng gió biển bay loạn xạ. 1 nàng công chúa đang đi bên cạnh chàng bạch mã hoàng tử của mình, họ tay trong tay…“Hải Anh.
2 “Con về rồi ạ”-Nó đẩy cửa bước vào nhà. Bố mẹ nó đang ngồi xem tivi. Nó chạy lên phòng cất cặp thay quần áo, rửa mặt xong mới xuống dưới nhà rồi ngồi vào chiếc ghế đơn bên mé bàn.
3 ‘Ác’ nữ’ cười đầy hiểm ác:-Thế nên, các em hãy ra ngoài, chạy đủ 10 vòng sân rồi vào đây. Cả lớp: “Ồ” lên. Rồi ko hẹn mà cùng quay lại với ánh mắt chia buồn với cả 4 ng.
4 Sân bóng rổ, Vân và Quyên đứng ở 1 góc xung quanh, hôm nay thời tiết rất nóng. Thế nhưng cái thời tiết ấy cũng chẳng khiến số lượng ng xem đội bóng tập luyện giảm đi bao nhiêu mà có vẻ như còn có phần tăng lên.
5 Nó ko thể nào ngờ, bánh xe định mệnh đã bắt đầu lăn bánh vào ngay cái lúc mà ko ai có thể ngờ đc này. Sáng hôm sau, ngày thông báo kết quả thi. Tại bảng thông báo, tiếng chen lấn xô đẩy rầm rộ.
6 Tại nhà kho để đồ thể dục. có 1 nhóm mấy chục ng, toàn những cô gái duyên dáng, đầu tóc quần áo hợp thời trang. Ai nấy đều rất sắc xảo, xinh đẹp động lòng ng.
7 -Sao tôi phải báo cáo cô?-Nó cướp lại tờ giấy rồi vênh mặt quay đi. Chưa kịp bước đc bước nào, bàn tay nó đã bị Vân kéo lại-Cô ko nói rõ ràng thì đừng mong thoát khỏi tôi!-Vân đe dọa nóNó nhíu mày.
8 Anh chàng handsome ngồi bệt dưới đất, ánh mắt mở to. Nó thoáng thấy ánh nhìn này khá quen. “À. Hắn cũng đã từng nhìn mình như vậy mà”-Nó tự nhủ thầm-Anh đi đc chứ?Nó cúi đầu, nói chuyện với anh chàng-Cô là ai? Sao lại giúp tôi? Cô muốn gì?Sau khi lấy lại bình tĩnh, anh chàng bắt đầu cau mày về sự xuất hiện bất ngờ của 1 nữ hiệp ko rõ lai lịch này.
9 Bó hoa trên tay anh rơi xuống, những cơn gió chiều nổi lên, tiếng tán lá đung đưa xào xạc. Trong đôi mắt đen huyền ánh lên nét buồn sâu thẳm. Ko giống với cái buồn của Việt mà nó từng biết.
10 -Ông ơi! Ông xem nè!Dương Quân đẩy thẳng cửa vào phòng ông nó trong khi ông đang nằm tắm nắng sớm. Lật đật ngồi dậy, ông có vẻ hơi bực mình-Có chuyện gì mà cháu gấp gáp vậy? Những gì ta dạy cháu bỏ ngoài tai cả rồi sao?-Ông! Bây giờ ko phải lúc nói chuyện này.
11 4 người cùng bước vào và ngồi xuống bộ salon cao cấp. -Hiệu trưởng. Cháu đã ko phụ sự tin tưởng của ngài-Nó cung kính chào hỏi-Ta biết. Ta luôn tin tưởng vào phán đoán của mình-Đây là ng mà Hiệu trưởng nhờ cháu tìm.
12 -Có chuyện gì vậy?-Hiệu trưởng ngạc nhiên nhìn nó-Cháu muốn nhờ ông 1 chuyện. Cháu muốn chuyển qua lớp 12A4, mong ông giúp cháu-12A4? Tại sao cháu lại muốn chuyển qua lớp đó? Đó là 1 lớp toàn nam mà?-Mong ông giúp cháu-Nó ko trả lời câu hỏi của Hiệu trưởng mà chỉ kiên định nhắc lại yêu cầu của mình.
13 Tại bệnh viện, Nguyệt sau khi đc bác sĩ tiêm cho 1 liều thuốc an thần, cô đã nằm ngủ suốt 10 tiếng. Khi tỉnh dậy, đập vào mắt cô là sự lo lắng, quan tâm của Tuấn Anh.
14 -Cậu là ng nhà của bệnh nhân?-Cô y tá từ trong phòng cấp cứu bước ra. -Ko. Tôi là bạn cô ấy. Cô ấy sao rồi?-Dương Quân vội vãDù vẻ mặt có lo lắng đến biến hình nhưng vẻ đẹp trai của anh cũng khiến cô y tá đứng hình trong vài giây-Chị y tá.
15 Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ. Mẹ nó cầm cái muôi to đứng dưới cầu thang gọi nó:-Hải Anh. Con có còn định đi học ko vậy hả?IM LẶNG. Ko có tiếng ngái ngủ của nó như mọi hôm, ko có tiếng đồ đạc va vào nhau rầm rầm như mọi hôm.
16 Nửa tháng sau, nó đc ra viện. Vốn dĩ có thể xuất viện sớm hơn nhưng bố mẹ nó yêu cầu nó nằm lại tĩnh dưỡng thêm vài ngày cho khỏi hẳn. Nó đành ngoan ngoãn làm theo nếu ko muốn bố mẹ nó biết chuyện nó suýt chết vừa rồi.
17 Sau khi ăn uống no say, mọi ng chia tay nhau ở cửa nhà hàng. Dương cùng Vân còn có 1 bữa tiệc quan trọng khác thế nên Dark đc nhận trách nhiệm cao cả là hộ tống nó về nhà.
18 -Chị, hôm nay chị qua trg Phong 1 chuyến nha!Nó còn đang tèm nhèm, mắt nhắm mắt mở thì cậu em trai yêu quý của nó đã đẩy cửa, chạy thẳng vào phòng nó đầy hưng phấn kêu lên.
19 Đây đúng là 1 câu chuyện có thật của Phú Thiên nhưng để thể hiện đc vở kịch này là cả 1 vấn đề nan giải. Vở kịch kết thúc, ko có tiếng vỗ tay, ko có tiếng khóc, mọi ng đều nở 1 nụ cười thoả mãn, giống với nụ cười của 2 nhân vật chính.
20 Phong thấy thế thì toát mồ hôi hột, cậu chàng đi lên cạnh Uyên nói nhỏ-Này! Cậu định làm gì vậy? Sao lại chọn chị ấy?-Phong nhớ rằng chưa có nhìn thấy nó giơ tay nha-Ai cũng thế thôi mà.