1 Mưa, những cơn mưa tháng bảy vẫn thường chợt đến, chợt đi như vậỵ Con hẽm nhà Thanh Thảo đã lĩnh bĩnh nước. Đôi guốc gỗ không còn làm sao cao hơn mực nước hiện giờ.
2 - Anh nói vậy là ý gì chứ? Hiếu cười: - Dược người đẹp biễu đưa về nhà, theo em người ta có tù chối không? Thanh Thảo xĩ vào tráng Hiếu: - Đầu óc anh đen tối quá, hắn chạy xe làm nước văng ướt áo quần em, em phạt hắn thôi mà.
3 Thanh Thảo dõm bước tính rẽ lối theo Mỹ Hạnh đến quán bún riêu thì cô bắt gặp một người con trai đang nhìn cô chăm chăm. Bất giác Thanh Thảo nỗi gay óc, cô thay đỗi ý kiến.
4 Hạnh cười ngất : - Ăn gì mê mết, đến cả ớt mà không thấy, trách ai đây Trả tiền xong, Thanh Thảo đứng lên hổng hiểu mắc mớ gì cô lại nhìn sang bàn ấỵ Người lạ đưa tay lên mũi làm dấu hiệu chọc quê cộ Thanh Thảo tức anh ách, đây là quán xá chứ nếu ở ngoài thì không yên đâụ Tự dưng tiền nhỏ Hạnh đang cầm bỗng rớt xuống.
5 Hạnh cười : - Làm cho anh Minh. Thảo đứng lên : - Anh Minh nào vậy ? - Thì người mi gặp ngoài cửa đó nếu không nhờ anh ta, có lẽ mi còn khổ sỡ dài dài Thảo lườm bạn : - Ta có biết anh ta mặt tròn mặt méo đâu, mi khéo nóị Hạnh cười : - Chưa biết càng hay đễ ta kêu ãnh qua đây i biết mặt luôn nhạ - Ê, không cần đâụ - Mi không cần nhưng ta cần Vậy là Hạnh biến nhanh, một lát sau Thảo đã nghe nhõ nói chuyện tíu tít, cô vội quay người đị - Anh Minh, nhỏ Thanh Thảo, bạn em đó.
6 hiền không vậỷ Minh liếc nhìn Thảo trách móc, Thảo tủm tỉm cười : - Tướng em khỏi xem cũng biết bị hãm tài rồị Hạnh giãy nãy : - Anh nói gì kỳ vậy ? - Em bị bạn bè ém tài đó.
7 Hai cô sánh vai bước đi bỏ lại Minh đang lắc đầu nhè nhẹ Thao hỏi Hạnh : - Anh Minh coi bộ hiền hả Hạnh ? - Với ai thì Hạnh không rõ, nhưng với Hạnh, anh ấy tốt lắm.
8 - A, thì ra em có chuyện. Vui hay buồn kể anh nghe vớị - Không vui, không buồn. Hiếu hạ giọng : - Có phải hắn đ~a tìm em trã hận. - Xì. em tìm tới hắn thì có.
9 - Ddâu có, anh đâu dại dột để co em gái ngoan của mình lo lắng cho người khác chứ. - Ddịnh nhờ vả gì đây ? - Sao em đoán như vậy ? - Nếu không nhờ, anh đâu có khen em nức nờ, đúng không ? Hiếu cười khì khì : - Em thông minh ghệ - Nhưng em không chịu làm cô gái thông minh để cho anh sai vặt đâụ - Anh năn nỉ bé mà.
10 - Anh Hiếu, em gái anh à ? - Nó là Thanh Thảo, còn là học sinh. Thảo chạy đến : - Em không có quà, chỉ chúc chị sinh nhật như ý. Thủy Ngân mời hai anh em Hiếu vào trong, Hiếu ra hiệu, Thảo hiểu ý lẫn ra ngoàị Có lẽ bữa tiệc đã khai mạc, cô bé ước tính khoảng mười lăm phút thì có người đi vàọ Thảo đang lúng túng chưa biết giải thích sao nếu người đó hỏi vì sao cô lại ỡ đây thì bất thần cô nghe : - Thủy Ngân, có lẽ em chờ anh lâu rồi phải không ? Biết vì tối nên anh ta lầm mình với chị Ngân.
11 - Sao lúc nãy anh đòi hôn chị ấy ? - Là bạn thân, tụi anh có thể đùa như vậy mà, có gì lạ - Anh còn định nói xấu anh Hai của Thảọ - Tại Thảo làm anh bất ngờ trước tin đó thôị Nếu Hiếu tiến tới với Thủy Ngân, anh ủng hộ hai tay mà.
12 Hai người cố cúi xuống và cố cắn phần của mình. Môi chạm bờ môị Tiếng vỗ tay ầm ĩ. Thảo như nghe bên cạnh có tiếng thỡ dàị - Anh Huy ! - Gì bé ? - Anh buồn phải không ? - Ddâu có.
13 Thảo khẽ gật : - Ừ, cận thiệt. Kính của Nhung được tìm thấy, cô nói : - Lần này cô tha, lần sao là ăn trứng ngỗng đó. - Dạ ! Suốt buổi học Hạnh không nghe Thảo nói câu nàọ Cô bé ngạc nhiên : - Mi sao vậy Thảo ? - Ta ân hận quá, ta đã nghĩ quấy cho Nhung.
14 - Làm gì nhéo đau dữ vậy ? - Mi nhìn xem ai đây ? Vừa xoa xoa cánh tay vừa nhìn người đối diện Thảo đỏ mặt : - Anh Minh ! - Thảo nói Hạnh hẹn với ai vậy ? Thảo chối phăng : - Ddâu có.
15 - Bất quá đi tìm mi thôị Thảo tròn mắt : - Tìm ta làm gì ? - Ddặng tìm hiểu đó. Thảo véo vào hông Hạnh : - Ddừng có nói tầm phào nữa quỹ ơị Hạnh uống giọng : - Nói hoài làm ta nhỏ à nhạ Hạnh nháy mắt Thảo rồi cười phá lên.
16 - Em nuôi ? - Sao anh ngạc nhiên vậy ? Như em chẳng hạn, em có phải là em nuôi anh không ? Huy lắc đầu : - Em là em gái của Hiếu nên anh cũng coi em như em gái mình.
17 - Bao giờ thì đến lượt con. - Mẹ này, con còn đi học chứ bô. . - Con gái địa vị càng cao càng cô đọc. - Con thà cô đọc còn hơn vướng lấy buồn phiền. - Bây giờ thì nói vậy chứ mai mốt thì đòi chồng hỗng kịp lọ - Mẹ nói gì nghe nỗi da gà.
18 - Chính là cô ấy, Ngân là con gái bác Phát, con quan tâm là lẽ thường tình thôi mà. - Mẹ đâu có nói gì đâu mà con vội bào chữạ Mẹ chỉ nhắc con phải quan tâm đến con Thảo, nó đang độ tuổi trưởng thành.
19 - Vậy em nói đi, anh hứa là không buồn. Thảo kiểm tra tư tưởng của Hiếu qua cách nhìn về mặt của anh. Cô bé gật đầu : - Ổn, can đảm. - Nói đi, còn nhiều chuyện nữạ - Chị Thủy Ngân không hề yêu anh đâụ Hiếu giật mình : - Em nói điên cái gì vậy ? Thảo nhấn mạnh từng tiếng : - Chị Ngân không yêu anh.
20 Buổi chiều, Thanh thảo ngồi dưới thềm nhà, mắt nhìn mong lung lên nền trời xanh thẳm. Cô suy nghĩ nhiều về tương lai và những dự tính thầm kính của mình.