21 - Nhưng. . . . - Bác vá cho cô ấy trước đị Tiếng nói quen thuộc của người con trai làm Thảo tái mặt : - Anh Minh ! Minh cười, nụ cười làm tr ai tim của Thảo sao động : - Thảo có chuyện gấp, anh nhường cho cô bé đó.
22 - Với anh, Thảo hội đủ các tính xấu, vậy anh còn bận tâm làm gì. Minh dừng xe lại đột ngột làm Thảo cũng thắng gắp. - Xe anh sao vậy ? - Không saọ - Vậy dừng xe lại làm gì ? - Để nói cho bé rõ là anh không thể không bận tâm vì bé.
23 Hạnh trề môi : - Đoán mò. Ta biết anh ấy đễ ý mi lâu rồi, tại mi cứ bép xép nên ta hổng thèm nói đó thôị - Ta không tin, mi nói láọ - Ta mà thừa hơi đi nói láo ư ? An?h còn nói, nếu sao này mi ra trường ãnh sẽ nói gia đình bước tới hỏi mi làm vợ nữa đó.
24 - Ta sợ thời gian làm học trò còn ngắn ngũi. Nhìn những lo toan của người lớn ta bỗng ngán ngẫm quá. - Chuyện gì đến tự nó sẽ đến, dù mi có sợ gẵm làm được gì.
25 - Hình như em muốn bệnh rồi hay sao ấỵ Hạnh cười khúc khích : - Mi bệnh thì mắc mớ gì đến tụi này. Đi nhanh cho khuất mắt tạ Thảo công môi : - Chị dâu gì dữ như chằn.
26 - Nhưng anh nói ra bé càng giận anh hơn. - Thảo không giận, anh nói đị - Bé hứa nha ? Thảo gật đầu, Minh nói chậm rãi : - Anh ấy nói, nếu lúc nào bị bé ăn hiếp thì nói là anh chờ Thảo ra trường là cưới liền.