1 Chap1“- Không được đâu, cậu phải chơi với tớ. . . . . -Tại sao tớ phải chơi với cậu chứ. . . không thích- không được, cậu phải chơi với tớ, nếu không thì tớ biết chơi cùng ai chứ.
2 Chap2Chiều, nắng toả một màu dìu dịu trên khắp nẻo đường, trên mọi ngóc ngách của thành phố quê Bác (nghệ an) của một chiều đầu thu. Bầu trời xanh trong mang đến cho lòng người một cảm giác xốn xang đến lạ kỳ.
3 Chap3:Nó sung sướng hò reo thích thú với ngôi sao băng vừa bay qua rồi chắp hai tay vào chăm chú ước lắm. Nó đâu hay biết rằng cậu bạn ngồi kế bên đang cố gắng nặn ra từng lời.
4 Chap4:Hôm đầu tiên đi học mà phải trèo tường như thế này sao ?- Hả, lần đầu ?- Tôi là học sinh mới chuyển đến. Em song sinh của tôi cũng thế nhưng chắc nó đến rồi.
5 Chap5:_*_*_*_- Anh à, con nó bị ốm rồi, sốt nặng lắm, anh về được không ?-. . . - Em xin anh, không vì em thì anh hãy vì con, con rất cần. . . -. . . Bà Lan thẫn thờ nhìn chiếc điện thoại trong tay mình.
6 Chap6:– Tao á, à thì…. Ôi mày ơi tao vui quá, học sinh mới thật à, được chưa??? – Linh xù giả “ nai” trêu chọc làm Yến lùn tức lộn cả ruột, lũ vịt thì được một phen cười hả bụng.
7 Chap7:Còn nó thì vẫn tỉnh bơ, cứ coi như chuyện thường vậy. ( thì đúng là thế mà!!!)– Thôi được, tôi tha cho em lần này. Nếu còn tái phậm thì đừng trách tôi.
8 Bên ban công đầy nắng và gió, có một cô gái cực kì sành điệu :– Ngân hả ? Mày về nước rồi à, khi nào thế ?- Cô gái ở đầu dây bên kia nói mà như hét vào điện thoại.
9 Chap9:– Thôi đi bà cô, cậu định làm bà cụ non vui tính đấy hả ? Cảm cúm gì chứ, chỉ suy đoán lung tung là giỏi… – Quang nhìn nó cười cười. – Èo…thế mà tớ cứ tưởng cậu đã thầm tương tư cô bạn mới Minh Ngân gì gì đấy rồi.
10 – Thư tỏ tình của tao hả ???? hô hô. . – Con vô duyên. – Linh xù đấm thẳng vào cái trán « vốn dĩ đã đáng thương » của nó một cách không thương tiếc. - Mày không thấy cái chữ gì to lù lù đây à, trán sưng thì mắt cũng lé chắc….
11 “ Mình thực sự xinh như thế sao?” Nó lẩm bẩm một mình rồi cũng bước vào phòng thay đồ. “Mà sao cái váy này loè loẹt thế này, đằng nào là mặt trước, mặt sau nhỉ??”.
12 – …Nhưng. . tao…nói thật, tao rất sợ …bà ấy…– Như vậy tao lại càng thích. – Tao sẽ bảo chúng nó không đến dự. – Chúng nó sẽ không có đường lui đâu. Nếu tao mời mà không đến thì…tao.
13 – Ý cậu là sao?– À…không,không có gì hêt. Tối cậu cứ đến trước. Tớ sẽ đến sau. – SAo lại thế được. TỚ qua đón cậu được không?– Thôi khỏi, tớ còn sang nhà cái Linh chuẩn bị nữa.
14 Nhỏ Linh bên cạnh cũng xinh đẹp không kém. Cô nàng mặc một chiếc váy màu trắng thiên thần cũng dài tới đầu gối. Thắt một chiếc thắt lưng to bản màu hồng phấn cùng đôi guốc trắng gắn mấy viên pha lê long lanh tựa sương đêm.
15 Trấn tĩnh lại tinh thần, nó toan bước tới chỗ Quang,nhưng nhỏ Ngân đã chạy đến trước. Nhìn con nhỏ cứ tíu tít như con chim sẻ bên cạnh Quang làm nó thoáng buồn.
16 – Thưa cô, cho dù mẹ con cháu nghèo. Nhưng cháu và mẹ cháu cũng có lòng tự trọng. Vậy xin cô không được xúc phạm tới danh dự của mẹ con cháu. Nếu như cô nghĩ, cháu đến đây chỉ bởi quyến rũ một ai đó thì tuỳ cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ.
17 – Chị, em nhớ chị quá. – Dì Mai vừa nhìn thấy mẹ nó là đã lao vào hôn chùn chụt vào má. Nó nhìn mà thấy lạnh cả sống lưng. May mà Dì không biểu lộ cảm xúc 1 cách thái quá với nó không thì…– Nhớ cái gì mà nhớ.
18 – Em đã nhập học cho thằng Kent ở đây rồi. Trường NĐM mà cháu Thư đang học đấy ạ. Cũng là tại lỗi vợ chồng em. Chiều quá hoá hư. Nó đánh nhau với người ta, bị trường bên Mỹ đuổi học.
19 – Con gái gì mà ngủ dậy rõ muộn. – Thằng Kent đấy ạ. Vừa thấy nó bước xuống cầu thang với bộ mặt méo xẹo không khác gì cái bánh bao nhúng nước liền buông câu trêu nó.
20 Con nhỏ tức lắm nhưng ko dám cự nự lại. Sợ mất điểm trước zai đẹp. Khổ thế đấy. Mọi người trên xe ai cũng cười làm con nhỏ ngượng đỏ cả mặt. . . . – Lần sau tôi ko đi xe buýt nữa đâu.