61 “ Với anh, em là người đẹp nhất, bởi đơn giản vì em chính là em…” Thấm thoắt đã nửa tháng Đan làm việc tại Sunshine. Cô cũng dần quen được với công việc.
62 “ Với anh, em là người đẹp nhất, bởi đơn giản vì em chính là em…”
Thấm thoắt đã nửa tháng Đan làm việc tại Sunshine. Cô cũng dần quen được với công việc.
63 “ Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó Em là nữ hoàng của vương quốc đó Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu” - Tago- Đang vào giữa thu… Những cơn gió lạnh vẫn rít lên từng hồi… _ Stop!- Đan nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói hoàn toàn mệt mỏi Khẽ lau những giọt mồ hôi đọng bên thái dương, cô bước lên sàn diễn… Chiếc sơ mi Đan mặc đẫm ướt dù trời đang rất lạnh… _ Laura, mình đã nói với you rồi, đừng đi quá dứt khoát như thế, nó sẽ làm mất đi vẻ dịu dàng của tà áo dài Việt Nam đấy, với lại khuôn mặt đừng quá lạnh lùng như thế.
64 “ Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu”
- Tago-
Đang vào giữa thu…
Những cơn gió lạnh vẫn rít lên từng hồi…
_ Stop!- Đan nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói hoàn toàn mệt mỏi
Khẽ lau những giọt mồ hôi đọng bên thái dương, cô bước lên sàn diễn… Chiếc sơ mi Đan mặc đẫm ướt dù trời đang rất lạnh…
_ Laura, mình đã nói với you rồi, đừng đi quá dứt khoát như thế, nó sẽ làm mất đi vẻ dịu dàng của tà áo dài Việt Nam đấy, với lại khuôn mặt đừng quá lạnh lùng như thế.
65 “ Bất cứ nơi đâu, em cũng bắt gặp hình bóng anh! Anh có hiểu?” Khẽ nhấn nút nhận cuộc gọi trên màn hình cảm ứng, Đan cắm hearphone vào tai… _ Em đi chưa? – Giọng Trax đầy hưng phấn _ Em gần tới nơi rồi! Mỗi lần anh được chơi tennis là vui như cá về với nước nhỉ? _ Tất nhiên! – Trax bật cười – Có một người bạn muốn cùng tham dự cuộc vui với mình đấy! Em đồng ý chứ? _ Không sao đâu! Là nam hay nữ thế anh? _ Homme ( Con trai) _ Vậy em sẽ gọi Nhã Văn tới cho đủ cặp nhé! _ Tùy em thôi, Angel! _ Bye anh! Gặp anh tại sân bóng! _ Lái xe cẩn thận! Đan nhấc máy gọi Nhã Văn, cô bé đồng ý chẳng cần nghĩ ngợi… Đan vừa tới nơi thì Nhã Văn cũng tới! _ Chị! – Nhã Văn reo lên _ Em đến nhanh nhỉ? _ Nhà em ở khu này! _ Vậy à? Hai cô gái bước vào phòng thay đồ, sau đó bước ra sân khởi động… Vừa tới nơi, Trax đã chạy tới ôm Đan và hôn xã giao lên má cô.
66 “ Bất cứ nơi đâu, em cũng bắt gặp hình bóng anh! Anh có hiểu?”
Khẽ nhấn nút nhận cuộc gọi trên màn hình cảm ứng, Đan cắm hearphone vào tai…
_ Em đi chưa? – Giọng Trax đầy hưng phấn
_ Em gần tới nơi rồi! Mỗi lần anh được chơi tennis là vui như cá về với nước nhỉ?
_ Tất nhiên! – Trax bật cười – Có một người bạn muốn cùng tham dự cuộc vui với mình đấy! Em đồng ý chứ?
_ Không sao đâu! Là nam hay nữ thế anh?
_ Homme ( Con trai)
_ Vậy em sẽ gọi Nhã Văn tới cho đủ cặp nhé!
_ Tùy em thôi, Angel!
_ Bye anh! Gặp anh tại sân bóng!
_ Lái xe cẩn thận!
Đan nhấc máy gọi Nhã Văn, cô bé đồng ý chẳng cần nghĩ ngợi… Đan vừa tới nơi thì Nhã Văn cũng tới!
_ Chị! – Nhã Văn reo lên
_ Em đến nhanh nhỉ?
_ Nhà em ở khu này!
_ Vậy à?
Hai cô gái bước vào phòng thay đồ, sau đó bước ra sân khởi động…
Vừa tới nơi, Trax đã chạy tới ôm Đan và hôn xã giao lên má cô.
67 “Anh phải làm sao để dừng lại, khi con tim anh mãi thuộc về em, cô bé?” Ông bác sĩ già nhìn chằm chằm vào tấm phim chụp của Đan, ánh mắt ngạc nhiên. Đan cảm thấy bất an, không thấy Trax đâu cả, lúc này chỉ có Huy bên cạnh cô thôi.
68 “Anh phải làm sao để dừng lại, khi con tim anh mãi thuộc về em, cô bé?”
Ông bác sĩ già nhìn chằm chằm vào tấm phim chụp của Đan, ánh mắt ngạc nhiên.
69 “ Có những điều vẫn nằm trong vòng bí mật. Ta chưa thể chạm đến, mặc dù nó đang ở rất gần…. ” Đan khoác tay Huy bước vào nơi tổ chức bữa tiệc thường niên của ABC… Cả khán phòng ngập sắc trắng, bởi đó là tông màu chủ đạo của buổi “Dạ tiệc tuyết” đêm nay… Bước bên cạnh Huy, Đan có cảm giác như thời gian đang quay trở về… Về nơi ấy, về khoảng thời gian ấy, khoảng thời gian hạnh phúc đến nỗi khiến người ta đớn đau khi nhớ về… Khẽ ngước nhìn Huy, anh vẫn lạnh lùng và thản nhiên như thế.
70 “ Có những điều vẫn nằm trong vòng bí mật. Ta chưa thể chạm đến, mặc dù nó đang ở rất gần…. ”
Đan khoác tay Huy bước vào nơi tổ chức bữa tiệc thường niên của ABC…
Cả khán phòng ngập sắc trắng, bởi đó là tông màu chủ đạo của buổi “Dạ tiệc tuyết” đêm nay…
Bước bên cạnh Huy, Đan có cảm giác như thời gian đang quay trở về…
Về nơi ấy, về khoảng thời gian ấy, khoảng thời gian hạnh phúc đến nỗi khiến người ta đớn đau khi nhớ về…
Khẽ ngước nhìn Huy, anh vẫn lạnh lùng và thản nhiên như thế.
71 “ Một bước thôi ngỡ đã chạm tới Chợt lặng người, sao quá xa xôi!. . . ” Lời nói đi liền hành động… Chiếc cốc chứa đầy rượu cùng thuốc lắc bay thẳng vào mặt một tên vô lại đứng gần đấy … Không chút ngập ngừng, lần lượt từng chiếc giày với độ cao khoảng một tấc đáp vào mặt những tên còn lại… Sững sờ… Có cảm giác như không gian và cả thời gian nơi quán bar đều ngừng lại… Kẻ không tin vào mắt mình, người há hốc… Vô số những biểu cảm khác nhau đang hiện hữu nơi đây! Cô sợ hãi đến mức làm liều hay quá ngoan cường.
72 “ Một bước thôi ngỡ đã chạm tới
Chợt lặng người, sao quá xa xôi!. . .
”
Lời nói đi liền hành động…
Chiếc cốc chứa đầy rượu cùng thuốc lắc bay thẳng vào mặt một tên vô lại đứng gần đấy …
Không chút ngập ngừng, lần lượt từng chiếc giày với độ cao khoảng một tấc đáp vào mặt những tên còn lại…
Sững sờ…
Có cảm giác như không gian và cả thời gian nơi quán bar đều ngừng lại… Kẻ không tin vào mắt mình, người há hốc… Vô số những biểu cảm khác nhau đang hiện hữu nơi đây! Cô sợ hãi đến mức làm liều hay quá ngoan cường.
73 “Em luôn muốn phá đi cái khỏa kìm hãm trái tim mỏng manh của mình suốt 5 năm qua, để không phải từng đêm bật khóc khi nhớ anh, nhưng em có thể làm gì đây, khi chiếc khóa vạn năng duy nhất nằm trong tay anh! Anh ra đi, nhưng lại giam giữ linh hồn em trong linh hồn chính mình.
74 “Em luôn muốn phá đi cái khỏa kìm hãm trái tim mỏng manh của mình suốt 5 năm qua, để không phải từng đêm bật khóc khi nhớ anh, nhưng em có thể làm gì đây, khi chiếc khóa vạn năng duy nhất nằm trong tay anh! Anh ra đi, nhưng lại giam giữ linh hồn em trong linh hồn chính mình.
75 Rating: 17+ ( Cái này mình ko cố ý!!!!) Một hôm không lâu sau ngày cưới…. Huy đang ngồi trên giường xem tài liệu… Đan ngồi trước giá vẽ, cô muốn vẽ một bức tranh về thành phố khi đêm về nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nên cứ ngồi thẫn thờ… Chẳng ai nói với nhau câu nào… Huy ngẩng đầu nhìn vợ rồi bỏ tập tài liệu xuống bước lại ôm ngang eo cô, khẽ hôn lên má … _ Sao thế em? Không thèm nhìn anh đến một cái nữa à? Đan bật cười….
76 Rating: 17+ ( Cái này mình ko cố ý!!!!)
Một hôm không lâu sau ngày cưới….
Huy đang ngồi trên giường xem tài liệu…
Đan ngồi trước giá vẽ, cô muốn vẽ một bức tranh về thành phố khi đêm về nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu nên cứ ngồi thẫn thờ…
Chẳng ai nói với nhau câu nào… Huy ngẩng đầu nhìn vợ rồi bỏ tập tài liệu xuống bước lại ôm ngang eo cô, khẽ hôn lên má …
_ Sao thế em? Không thèm nhìn anh đến một cái nữa à?
Đan bật cười….
77 “Anh làm tất cả chỉ với một mong muốn duy nhất: Em được bình yên. Vì thế hãy hiểu cho anh, được không em?” Guồng quay công việc trở nên bận rộn hơn bao giờ hết.
78 “Anh làm tất cả chỉ với một mong muốn duy nhất: Em được bình yên. Vì thế hãy hiểu cho anh, được không em?”
Guồng quay công việc trở nên bận rộn hơn bao giờ hết.
79 “ Anh bước đi chẳng một lần ngoảnh lại Em nơi đây giọt nước mắt mong cờ Giá em biết tận sâu trong tiềm thức Anh vẫn gọi em, cô bé dại khờ!” _ Em sẽ ổn mà! – Đan đẩy Huy ra khi có lại được sự bình tĩnh.
80 “ Anh bước đi chẳng một lần ngoảnh lại
Em nơi đây giọt nước mắt mong cờ
Giá em biết tận sâu trong tiềm thức
Anh vẫn gọi em, cô bé dại khờ!”
_ Em sẽ ổn mà! – Đan đẩy Huy ra khi có lại được sự bình tĩnh.