41 “ Em chẳng biết trốn ở đâu để sự thật không thể tìm đến anh ạ! Chi bằng hãy trốn ở nơi sự thật bắt đầu! Phải không anh?” _ Cô định đi đâu? _ Tôi không biết nữa! Anh cứ lái xe thẳng về phía trước đã! _ Cô có cần tới bệnh viện không?- Người lái xe ái ngại nhìn cô gái trẻ.
42 “ Em chẳng biết trốn ở đâu để sự thật không thể tìm đến anh ạ! Chi bằng hãy trốn ở nơi sự thật bắt đầu! Phải không anh?”
_ Cô định đi đâu?
_ Tôi không biết nữa! Anh cứ lái xe thẳng về phía trước đã!
_ Cô có cần tới bệnh viện không?- Người lái xe ái ngại nhìn cô gái trẻ.
43 “ Dù trong bất cứ hoàn cảnh thì first kiss vẫn là điều đẹp nhất” _ Khâu vết thương đi anh!- Đan nhìn Nguyên _ Anh không thể! _ Không được! Bạn điên à!- Huy phản đối _ Em chịu được!- Đan cương quyết _ Vậy thì, giữ cô ấy lại đi!- Nguyên nhìn Huy ánh mắt bất lực Từng mũi khâu như làm Đan nghẹt thở, đau đến nhói tim.
44 “ Dù trong bất cứ hoàn cảnh thì first kiss vẫn là điều đẹp nhất”
_ Khâu vết thương đi anh!- Đan nhìn Nguyên
_ Anh không thể!
_ Không được! Bạn điên à!- Huy phản đối
_ Em chịu được!- Đan cương quyết
_ Vậy thì, giữ cô ấy lại đi!- Nguyên nhìn Huy ánh mắt bất lực
Từng mũi khâu như làm Đan nghẹt thở, đau đến nhói tim.
45 “ Thời gian ấy chẳng đợi chờ một ai Cứ trôi đi giữa dòng đời đen bạc Hạnh phúc ấy chẳng bao giờ đứng lại Có hay chăng việc ta biết giữ lấy” Năm năm sau… Tại sân bay quốc tế của Thụy Sĩ, người ta bất ngờ hét lên khi Trax xuất hiện.
46 “ Thời gian ấy chẳng đợi chờ một ai
Cứ trôi đi giữa dòng đời đen bạc
Hạnh phúc ấy chẳng bao giờ đứng lại
Có hay chăng việc ta biết giữ lấy”
Năm năm sau…
Tại sân bay quốc tế của Thụy Sĩ, người ta bất ngờ hét lên khi Trax xuất hiện.
47 “ Tôi yêu em âm thầm, không hi vọng, Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm Cầu em được người tình như tôi đã yêu em” - Pu-skin- Khi ấy cô bé Đan chỉ mới 5 tuổi thôi.
48 “ Tôi yêu em âm thầm, không hi vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em”
- Pu-skin-
Khi ấy cô bé Đan chỉ mới 5 tuổi thôi.
49 “ Ra đi khi vẫn còn yêu thật nhiều? Thật khó để nhận đinh đó là ngu ngốc hay cao thượng” Qủa nhiên không ngoài dự đoán, ngày hôm sau, các tờ báo đều tung ra những tin hết sức giật gân… “ NGƯỜI CON GÁI BÍ ẨN CỦA TRAX- CÔ GÁI VIỆT” “ ÁNH MẶT TRỜI CỦA TRAX THUỘC VỀ PHƯƠNG ĐÔNG” ………… Báo trong ngày hôm ấy bán nhanh hơn bao giờ hết.
50 “ Ra đi khi vẫn còn yêu thật nhiều? Thật khó để nhận đinh đó là ngu ngốc hay cao thượng”
Qủa nhiên không ngoài dự đoán, ngày hôm sau, các tờ báo đều tung ra những tin hết sức giật gân…
“ NGƯỜI CON GÁI BÍ ẨN CỦA TRAX- CÔ GÁI VIỆT”
“ ÁNH MẶT TRỜI CỦA TRAX THUỘC VỀ PHƯƠNG ĐÔNG”
…………
Báo trong ngày hôm ấy bán nhanh hơn bao giờ hết.
51 “ Trong lúc đớn đau và bất lực nhất, em chỉ biết gọi tên anh mà thôi! Vì sao ư? Bởi đó đã thuộc về tiềm thức…” “ Anh đừng lo, em chỉ đi dạo thành phố một lát thôi.
52 “ Trong lúc đớn đau và bất lực nhất, em chỉ biết gọi tên anh mà thôi! Vì sao ư? Bởi đó đã thuộc về tiềm thức…”
“ Anh đừng lo, em chỉ đi dạo thành phố một lát thôi.
53 “ Em mỏng manh và dễ vỡ như pha lê, điều đó khiến anh chẳng thể nào thôi nghĩ về em” Tại một nhà kho vắng lặng… Một bọn bị bịt mắt đen bị xô ngã chỏng chơ… _ Bọn chúng đây rồi!- Một người lên tiếng _ Tên cầm đầu?- Một giọng nói lạnh lùng, căm phẫn vang lên khiến chúng co rúm người lại Dark tiến về phía tên khốn ấy.
54 “ Em mỏng manh và dễ vỡ như pha lê, điều đó khiến anh chẳng thể nào thôi nghĩ về em”
Tại một nhà kho vắng lặng…
Một bọn bị bịt mắt đen bị xô ngã chỏng chơ…
_ Bọn chúng đây rồi!- Một người lên tiếng
_ Tên cầm đầu?- Một giọng nói lạnh lùng, căm phẫn vang lên khiến chúng co rúm người lại
Dark tiến về phía tên khốn ấy.
55 “ Kí ức về anh, với em vẫn vẹn nguyên như ngày ấy…” Trax dẫn Đan đi dạo quanh các gian hàng trưng bày quần áo hết sức lộng lẫy. Tuy Đan không chịu nhưng anh vẫn chọn cho cô mấy bộ quần áo thịnh hành hiện này, mấy đôi cao gót, một vài chiếc áo khoác, rồi giỏ xách… Trax không đồng ý để Đan trả bất cứ khoản nào, dù cô cố gắng nài nỉ cho đến khi Đan đưa ra tối hậu thư _ Một là em trả tiền giày, thôi… nói chung em một nửa, anh một nửa còn hai là… _ Là sao?- Trax cười khúc khích _ Trả lại hết _ Hả?- Trax tròn mắt- Phải không đó! _ Em chẳng nói chơi _ Thôi, được rồi!- Trax cam chịu Ra khỏi khu mua sắm thì trời đã gần trưa.
56 “ Kí ức về anh, với em vẫn vẹn nguyên như ngày ấy…”
Trax dẫn Đan đi dạo quanh các gian hàng trưng bày quần áo hết sức lộng lẫy. Tuy Đan không chịu nhưng anh vẫn chọn cho cô mấy bộ quần áo thịnh hành hiện này, mấy đôi cao gót, một vài chiếc áo khoác, rồi giỏ xách…
Trax không đồng ý để Đan trả bất cứ khoản nào, dù cô cố gắng nài nỉ cho đến khi Đan đưa ra tối hậu thư
_ Một là em trả tiền giày, thôi… nói chung em một nửa, anh một nửa còn hai là…
_ Là sao?- Trax cười khúc khích
_ Trả lại hết
_ Hả?- Trax tròn mắt- Phải không đó!
_ Em chẳng nói chơi
_ Thôi, được rồi!- Trax cam chịu
Ra khỏi khu mua sắm thì trời đã gần trưa.
57 “ Trước khi anh gặp em, cuộc đời anh tựa như một bầu trời không trăng. Nó tối đen, nhưng vẫn còn có những vì sao lấp lánh, cùng lẽ sống của đời anh… Thế rồi em như một vì sao băng lướt vào bầu trời anh.
58 “ Trước khi anh gặp em, cuộc đời anh tựa như một bầu trời không trăng. Nó tối đen, nhưng vẫn còn có những vì sao lấp lánh, cùng lẽ sống của đời anh… Thế rồi em như một vì sao băng lướt vào bầu trời anh.
59 “ Don’t tell me that loves not waiting for us If you really want too, we can try” - That is love - _ Em làm gì đấy?- Trax hỏi khi thấy Đan sắp xếp quần áo _ Em có chỗ ở rồi, không thể làm phiền anh mãi như thế!- Đan nháy mắt Trax ngồi xuống giường, anh trầm giọng… _ Angel? _ Dạ? _ Đừng đi! Đan ngẩn người.
60 “ Don’t tell me that loves not waiting for us
If you really want too, we can try”
- That is love -
_ Em làm gì đấy?- Trax hỏi khi thấy Đan sắp xếp quần áo
_ Em có chỗ ở rồi, không thể làm phiền anh mãi như thế!- Đan nháy mắt
Trax ngồi xuống giường, anh trầm giọng…
_ Angel?
_ Dạ?
_ Đừng đi!
Đan ngẩn người.