161 Long Ưng thở dài một hơi, nói: - Uy hiếp lớn nhất đối với người Đột Quyết bây giờ không phải là chúng ta mà là người Khiết Đan. Tẫn Trung tự xưng Vô Thượng khả hãn, nói rõ không coi Mặc Xuyết vào đâu.
162 Long Ưng biết nàng nghe không hiểu. Hắn vốn đang suy nghĩ, thuận miệng đọc ra một đoạn binh thư có tên “Chiến Uy” của nhà đại binh pháp Lai Trọng Ôn. Vào hậu thế, quyển sách này lưu lại ấn tượng rất sâu trong lòng hắn, có tác dụng đối với Đại Chu không vẫn chưa đủ mà chính là linh đan diệu dược cho quân thua trận, khích lệ ý chí của quân mình Hắn giải thích: - Đó là nói người đầu lĩnh phải làm gương tốt, khích lệ ý chí chiến đấu của binh sĩ.
163 Long Ưng nói: - Là ngươi tự cứu mình. Ta vốn chuẩn bị ra tay thu phục ngươi, nhưng thấy ngươi thể hiện bản tính lương thiện của mình nên ta khuyên ngươi dừng tay lại và rời khỏi chốn này.
164 Khi thuyền tới U Châu, Lâu Sư Đức đích thân tới đón tiếp bọn họ. Gã đưa Thái Á cùng đám tùy tùng trở về phủ Đô đốc, sau khi thu xếp ổn thỏa cho các nàng liền cùng với Long Ưng, Vạn Nhận Vũ và Phong Quá Đình tới nội đường phủ đô đốc Phương Quân tiến hành hội nghị cơ mật.
165 Nhạc Lưu cười nói: - Thị vệ trưởng vừa cùng ta nói chuyện một lúc lâu. Chúc mừng các ngươi, cuối cùng đã có một vị anh hùng hảo hán rồi. Long Ưng nhìn về phía Thái Á, Thái Á đỏ mặt cúi đầu, dưới ánh lửa bập bùng, nàng càng trở nên xinh đẹp.
166 Kỹ thuật qua sông càng khiến cho Long Ưng thán phục, họ lợi dụng đặc điểm biết bơi của ngựa. Đầu tiên từng người kỵ binh xuống nước, sau đó nổi lên men theo bốn sợi dây thừng thô.
167 Nhạc Lưu hỏi: - Thái y từng giao đấu với Long Ưng sao? Long Ưng nói: - Đùa chơi mấy chiêu, bản thân đành ở thế hạ phong. Những người đã nhìn thấy “Thái y” xuất thủ, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
168 Nhạc Lưu cưỡi ngựa phóng đi, Cố Đô quỳ hai chân dưới đất nhưng vẫn thẳng lưng, dũng cảm nhận lấy cái chết với sắc mặt thư thái, ngang nhiên bất khuất.
169 Long Ưng nói: - Vậy thì được. Ngày mai ta xuất phát đến Thần Sơn, ngồi ở chỗ cao nhất ba ngày, bói một quẻ vì đại vương, sau đó sẽ trở về nói cho đại vương biết kết quả.
170 Dưới ánh mắt chú ý của đám người, Long Ưng lên tiếng: - Ta nói thật theo quẻ bói, không để tâm đến những điều khác. Người nào biết nắm lấy thiên cơ, nhất định phải làm việc thuận theo trời, ít nhất trong vòng ba tháng này phải tĩnh tâm quan sát sự thay đổi.
171 Dương Huyền Cơ có phần giống như Hắc Xỉ Thường Chi, có phong độ của một nho tướng (1), râu dài năm chòm, cao gầy, nói năng cẩn trọng, thoải mái tự nhiên.
172 Long Ưng đợi tiếng hò reo lắng xuống, dùng ma kình truyền vào giọng nói, thoạt nghe không lớn lắm, nhưng từng câu từng lời đều lọt vào tai các binh sĩ một cách rõ ràng: - Lần này, Long Ưng thay Thánh thượng xuất chinh, các vị không phải thuộc hạ của Long Ưng, mà là huynh đệ của Long Ưng.
173 Long Ưng thất thanh hỏi: - Quân Thần Ưng? Phong Quá Đình cười nói: - Đây là cái tên rất hay mà chúng ta nghĩ ra được, không có quan hệ gì với ngươi, nhưng có quan hệ với nó.
174 Sau khi giao quyền chỉ huy Bình châu cho Lý Đa Tộ, bốn người Long Ưng cùng với Quách Nguyên Chấn và Phương Quân dẫn ba ngàn tinh kỵ tới Kế châu. Trong trận chiến vừa qua, cả bốn người đều bị thương.
175 Bàn Công công nói: - Đêm đó chúng ta đàm đạo tới sáng. Ai dà! Lâu rồi chưa làm như vậy. Bà ta nói đã đọc đi đọc lại bản tấu mà ngươi viết, lần nào cũng bật cười, thích nhất là ngươi lừa Lý Trí Cơ đoán cao đoán xa, mà thật ra thì lại xuống tay chém đầu.
176 Long Ưng hỏi: - Chuyện xảy ra cách đây bao lâu rồi? Lâu Sư Đức nói: - Tám ngày trước sứ giả đã rời khỏi Doanh châu. Long Ưng lại hỏi: - Bên phía Doanh châu có động tĩnh gì không? Lâu Sư Đức nói: - Tôn Vạn Vinh chỉnh đốn quân đội, binh lực tăng lên tới bảy vạn.
177 Ngưng Diễm đối diện với đôi mắt ma của hắn mà cảm thấy ớn lạnh, chột dạ khiếp đảm định nói rồi lại thôi. Cuối cùng nàng hừ một tiếng rồi phất tay áo bỏ đi.
178 Long Ưng nhìn y mà nói: - Mặc Xuyết có ý bất chính đối với lệnh muội đúng không? Hoang Nguyên Vũ cười khổ: - Bọn họ còn có chuyện gì để nói? Long Ưng nói: - Sau khi Hoang huynh rời đi, Ngưng Diễm nói sẽ đưa huynh vào trong danh sách phải giết.
179 Long Ưng vui vẻ nói: - Điểm quan trọng nằm ở hai chữ “công khai” này, Mặc Xuyết không thể lần mò được chứng cứ mà chúng ta đang có để chống lại hắn, chỉ cần ta đập một cái là hắn toi ngay.
180 Long Ưng nói: - Có thể hẹn gặp mặt hắn không? Lý Trí Cơ nói : - Ưng Gia đến gặp hắn, sẽ là vinh hạnh mấy đời của Thất Hoạt, nhưng có thể cho bản vương biết được điều mà Ưng Gia đang nghĩ không? Long Ưng chậm rãi nói: - Tại hạ muốn dùng số lính lần trước đã đột nhập vào Khiết Đan.