101 Trương Giản Chi nói tiếp: - Hiện tại, binh lực của Mặc Xuyết không thua gì triều đình ta lúc khai quốc. Toàn bộ các tộc phương bắc đều nghe theo lệnh của y.
102 Long Ưng sợ tới mức ngồi thẳng người, thầm kêu lợi hại. Hắn hiểu ra nàng để ình chiếm tiện nghi cũng là “có tâm làm loạn”, liền cười khổ nói: - Có chuyện gì nghiêm trọng vậy? Lần này đến phiên tiểu mỹ nhân dương dương đắc ý chạm vai vào vai của hắn, hớn hở nói: - Chỉ cần ngươi thề, sau khi rời khỏi Thần Đô, mang ta theo là được.
103 Long Ưng cuống quít đáp lễ, cười khổ nói: - Sao dám không nể mặt Hằng Quốc công? Chỉ vì vừa đi xa trở về, đã hứa phải về Cam Thang Viện trước giờ Tuất, xin Hằng Quốc công thông cảm.
104 Thần thánh phương nào mà khiến Chử Nguyên Thiên phải lái xe đưa đến phủ Ngụy Vương thế này? Phong Quá Đình nói: - Đây là thời cơ ám sát tốt nhất. Long Ưng nói: - Giết tên này không cần phải gấp gáp nhất thời, người trong xe có thể còn có giá trị hơn thủ cấp của hắn.
105 Rất có thể là công chúa Thái Bình tới dự tiệc tối nên biết hắn trở về. Rồi lại qua lời nói chuyện của mấy người Trương Dịch Chi nên biết chuyện trận chiến trên sàn đấu sáng nay cho nên chẳng hề ở chung với Phù Quân Hầu mà về cung ngay trong đêm.
106 Bên phía Võ Thừa Tự thốt lên những tiếng trầm trồ khen ngợi. Nhưng những người khác cảm thấy Long Ưng làm vậy là có kế của mình cho nên cũng không phụ họa theo khiến cho hai mươi người bên phía Võ Thừa Tự yếu thế không tạo tác dụng tăng khí thế.
107 Ánh mắt đen lúng liếng của Mẫn Huyền Thanh như muốn nói "Coi như vì chàng đấy". . . Nụ cười ngọt ngào với má lúm đồng tiền hai bên. - Tạm thời không tính món nợ cũ.
108 Long Ưng nói: - Thái độ của Thánh Thượng thực làm người khác phải đau đầu. Nếu không chứng tỏ có liên quan đến Võ Thừa Tự, tức là, không thể dùng lực lượng quân đội đối phó với địch nhân.
109 Hai người ngồi xuống một góc trong tiệm sủi cảo, bởi vì đã qua thời điểm ăn trưa đông khách, cả tiệm chỉ có hai người bọn hắn. Gọi hai chén sủi cảo và một cái lẩu dê, Long Ưng nói: - Các ngươi chỉ nói về Lý Đán, không đề cập đến Trung Tông Lý Hiển, không lo lắng hắn bị hành thích sao? Vạn Nhận Vũ nói: - Đương nhiên lo lắng nhất là hắn, nhưng do Lý Hiển bị giáng chức đến Phòng Châu, Quan Trung kiếm phái chúng ta phải đứng ra, vì tất cả thiên hạ, ủng hộ tính chính danh của Lý Đường (Nhà Đường do Lý Uyên sáng lập), bí mật thành lập “Hộ Lý Đoàn”, phái cao thủ xuất sắc đến phủ Lư Lăng Vương canh gác, mỗi nhiệm kỳ là một năm.
110 Mười thức này lấy cảm hứng từ “Tán Thủ Bất Phác” của Đại Tông Sư Ninh Đạo Kỳ thời kỳ đầu nhà Đường, cũng là người có sức ảnh hưởng lớn đối với Pháp Minh.
111 Cho dù khả năng dưới nước của tên mập có thế nào thì cũng kém so với sức chiến đấu. Còn Long Ưng thì chẳng khác nào rồng về biển, dựa vào đặc tính quái dị của Ma chủng nên ở dưới nước lại trở thành vũ khí lợi hại của hắn.
112 Bàn công công nói: - Từ khi Lý Thế Dân phong Đạo giáo thành quốc giáo, xây dựng cung Tam Thanh ở Trường An, Đạo giáo đã trở nên đại thịnh. Ban đầu Võ Chiếu cũng rất tôn trọng Đạo giáo.
113 Long Ưng lúng túng: - Ngay cả Quốc lão cũng tới trêu chọc ta. Trương Giản Chi nói: - Người này chẳng những võ công cao cường, mà còn là một nhà quân sự ngông cuồng.
114 Long Ưng ngây người, mồm há hốc. Vẻ mặt phụng phịu hờn dỗi của Đoan Mộc Lăng, e rằng ngay cả trên tiên giới cũng khó thấy được, càng biểu lộ trái tim của nàng đã nghiêng về phía mình.
115 Long Ưng cười hì hì: - Thiếu chút nữa là dọa hỏng lão tử. Haha. . . Tiên Tử áp chế tiểu đệ không nhúc nhích được đầu ngón tay, như thế làm sao làm chính sự được? Đoan Mộc Lăng nói: - Nếu tiên sinh đồng ý tuân thủ nghiêm ngặt thanh quy, ta sẽ phóng thích tiên sinh.
116 Long Ưng mừng rỡ trong lòng, biết gã đã trúng kế. Gã hòa thượng này võ công cao cường, phỏng chừng còn cao hơn hắn đã phán đoán. Nếu như bị gã này cản chân, lại thêm một đám người vây đánh, khẳng định sẽ không còn cơ hội hôn môi Tiên Tử.
117 Đ-A-N-G. . . G! Đ-A-N-G. . . G! Đ-A-N-G. Ba tiếng gõ cửa vang lên. - Ai đó? Đồng thời cánh cửa bằng đồng to lớn được kéo ra. Một đạo nhân trẻ tuổi lông mày xanh đôi mắt đẹp, hông đeo trường kiếm xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía hắn.
118 Long Ưng chưa bao giờ nhìn thấy bà ta tức giận như vậy, liền nhẹ nhàng nói: - Thánh Thượng bớt giận. Mà Thánh Thượng đã quên tiểu dân là loại người gì sao? Lúc ma tính phát tác, đương nhiên là vô pháp vô thiên.
119 Long Ưng thầm khen lợi hại. Bàn công công nói đúng, Thượng Quan Uyển Nhi thật sự không đơn giản, trước thì xúi mình tranh công, sau lại thỉnh cầu mình không nên háo thắng, thật đúng là vô cùng xảo trá.
120 Long Ưng rời hoàng cung, trong lòng vẫn đầy hình ảnh đáng yêu của Thượng Quan Uyển Nhi sau khi bị hắn hôn, thật sự không rõ tại sao trong tình cảnh như vậy, mình lại có thể đột nhiên rời khỏi.