41 Long Ưng thong dong nói: - Vì Trương Giản Chi đại nhân nói rằng Quốc Lão nhất định sẽ giữ bí mật cho ta. Điều quan trọng hơn nữa là đường sống duy nhất của ta bây giờ là để Lý Hiển phục vị, lên ngôi hoàng đế.
42 Long Ưng vội nói: - Tiểu dân xin cáo lui! Võ Chiếu lườm hắn rồi nói: - Mau về ở cùng với mỹ nhân tóc vàng của ngươi đi. Trong tiếng cười của Hoành Không Mục Dã, Long Ưng trở lại chỗ ngồi.
43 Long Ưng nói: - Đương nhiên là được. Vinh công công hơi do dự, cuối cùng quyết tâm nói ra: - Nếu như Ưng gia đồng ý giữ Lệ Khinh Các làm biệt uyển, vậy thì ba cô gái đó có thể tiếp tục những ngày tháng vui vẻ tự do viết lách của mình, khi Ưng gia vui, có thể đến Lệ Khinh Các ban ân sủng cho họ bất kỳ khi nào.
44 Vạn Nhận Vũ cười nói: - Quốc lão vì lo cho ngươi nên mới báo ta biết, có ta chiếu cố thì không lo tên Tà Đế ăn may nhà ngươi bị người ta làm thịt mà không người phát giác.
45 Long Ưng cảm thấy cần thiết phải sửa lại án oan cho “Sư phụ” mình, bèn nói: - Đó là do Hướng Vũ Điền cố ý bày ra nghi trận, khiến người đời sau không tu luyện Chủng Ma đại pháp thôi.
46 Thứ nổi tiếng nhất ở Tiểu Hồ Trang là cái mương đan xen như bàn cờ dẫn nước vào thành hồ thành rừng. Diện tích hồ lớn, 18 đình đánh cờ mọc lên giữa hồ, nối với nhau bằng cầu đá.
47 Quân cờ của hắn đặt xuống bên cạnh quân cờ lúc đầu tiên, nó phối hợp chặt chẽ với quân cờ đen bên trái, dường như từ bỏ một quân cờ khác. Mộng Điệp phu nhân hơi do dự, rồi bắt đầu đáp lại, đặt quân cờ thứ ba.
48 Vạn Nhận Vũ không nói nên lời. Long Ưng nhắc nhở hắn: - Nhớ kỹ lời ngươi hứa, đêm nay đến Phương Hoa các cùng ông đây đấy. Vạn Nhận Vũ hỏi: - Vì sao ngươi cứ nhất thiết phải đưa ta đến Phương Hoa các vậy? Long Ưng trả lời: - Gia giáo nhà ngươi nhất định rất nghiêm, có phải xuất thân thế gia hay không? Vạn Nhận Vũ nói: - Gia tộc ta cũng có chút tiếng tăm ở Quan Đông, nhưng đương nhiên không thể so với những đại tộc như Lý gia, Độc Cô gia, Vũ Văn gia được.
49 Phương Hoa phu nhân đến! Tâm Tú phu nhân và đám tiểu tỳ đều tỏ ra vui mừng, dồn dập cúi người hành lễ. Bọn Long Ưng, Vạn Nhận Vũ và Kiến Lệnh Vũ cũng dám ngồi, đều cuống quít đứng dậy cung nghênh phu nhân.
50 Vạn Nhận Vũ quên hết mọi thứ, ngơ ngẩn nhìn nàng. Nhiếp Phương Hoa nhìn trộm sang Vạn Nhận Vũ rồi hờn dỗi nói: - Người ta có bí mật gì? Long Ưng càng khẳng định thêm những gì hắn nghĩ trong lòng.
51 Vạn Nhận Vũ tỏ ra cảnh giác. Cơ thể Nhiếp Phương Hoa hơi run, nhẹ nhàng nói: - Đương nhiên là vậy. Chuyện Ưng gia đến đây, cho tới lúc mọi người bước vào thì những người biết chuyện không quá năm người.
52 Vạn Nhận Vũ tỏ ra cảnh giác. Mọi người hết sức phấn khởi lên bờ từ bến tàu ngoài cung Thượng Dương, nào biết Lục Thạch Phu bên Hình Bộ Phòng đã chờ sẵn.
53 Bà ta hừ lạnh nói tiếp: - Có mấy người sống không biết kiên nhẫn, dám đến kinh thành của trẫm mà sinh sự. Long Ưng thấy Võ Chiếu thổ lộ tiếng lòng với mình giống như “người trong nhà”, thật không biết nên sợ hay nên mừng, vội hỏi: - Thánh thượng đã gặp Thái Bình công chúa chưa? Võ Chiếu đặt nhẹ ngón tay lên trán, dịu giọng nói: - Trước khi đến đây, trẫm đã gặp nó, nói chuyện với nó suốt một canh giờ.
54 Sau đó nàng mím môi cười tủm tỉm, mặt đầy vui vẻ. Long Ưng bị nàng làm cho đầu óc loạn lên, bèn gật đầu nói: - Ta hiểu rồi! Thật tốt, công chúa và ta đã tuyệt giao, đêm qua tiểu đệ lại không ngủ.
55 Bên ngoài Ngự Thư Phòng, Lệnh Vũ và Phong Quá Đình đang nói chuyện. Phong Quá Đình nhìn thấy hắn, bèn bước tới nắm lấy tay Long Ưng rồi nói: - Hãy đợi ta! Nói xong gã bèn vào Ngự Thư Phòng gặp Võ Chiếu.
56 Khúc sông Lạc Hà từ hoàng thành đến Lạc Nam, nước phân thành ba dòng. Cầu Hoàng Đạo, cầu Thiên Tân và cầu Tinh Tân bắc trên ba dòng nước từ bắc đến nam, hình thành thế ba cầu nối nhau, trong đó cầu Thiên Tân là cây cầu hoành tráng nhất.
57 Cuối cùng Long Ưng đã hiểu rõ nguồn gốc của Bạch Mã tự. Hèn chi Tiết Hoài Nghĩa chiếm cứ Bạch Mã tự gây nên làn sóng lớn. Có điều hắn vẫn không hiểu tại sao Tiên Tử lại hứng thú nói tới lịch sử Bạch Mã tự như vậy, điều này có liên quan gì tới hắn? Gương mặt Đoan Mộc Lăng toát ra ánh sáng thần thánh.
58 Long Ưng thầm lắng nghe, vì biết còn có đoạn sau. Đoan Mộc Lăng tiếp tục nói: - Trước khi ngũ tăng viên tịch, họ đã viết lại những điều mình cảm nhận được trong quá trình chiến đấu với Pháp Minh, và tập hợp thành một quyển sách, sai người đưa cho sư tôn của tệ trai xem.
59 Phương pháp chiến thắng cái chết hay nhất chính là không sợ nó dù chỉ một chút. Long Ưng bắt chéo chân, ngồi trên một tảng đá, nhìn bóng tiên hiện ra từ sâu trong màn đêm mà cười ha hả: - Từ lúc chia tay đến giờ, tiên tử vẫn khỏe chứ? Đoan Mộc Lăng không nhanh không chậm lướt lên sườn núi, đến trước mặt hắn chừng mười bước thì đứng lại.
60 Hoành Không Mục Dã cùng đám mỹ cơ thủ hạ xuất hiện, trên gương mặt mỗi người đều hiện rõ vẻ sửng sốt lẫn vui mừng. Hoành Không Mục Dã cười một tràng dài rồi nói: - Lúc lên đường vào hoàng hôn ngày hôm qua, từ hoàng đế bệ hạ đến các trọng thần mãnh tướng đều đến tiễn đưa, chỉ thiếu mỗi Long Ưng huynh, bản nhân cứ cảm thấy trong lòng không vui vẻ, Mỹ Tu Na Phù thì trốn đi khóc thầm.