61 Long Ưng nói: - Chúng ta nên ăn tối khoảng một canh giờ trước khi đêm đến. Đêm qua tiểu đệ đã không ngủ, nên bây giờ phải về phòng nghỉ ngơi đây. Hoành Không Mục Dã cười nói: - Cẩn thận kẻo “biến khéo thành vụng”, định về phòng nghỉ ngơi thì lại thành cuộc chiến vật lộn liên tiếp đấy.
62 Hai bên trái phải mũi tàu là máy ném đá, bên trong là một nỏ cơ. Khi quăng hỏa cầu, tốc độ bắn sẽ như hỏa tiễn. Nếu để cho địch nhân giành được trước, vận mệnh của lâu thuyền xem như hết.
63 Nàng dùng hết khí lực của mình để ôm lấy Long Ưng. Sau khi Long Ưng tự chủng ma, lần đầu dùng tinh thần tác nam nữ trong lúc yêu. Cho đến khi bị áp giải đến trước nhà đá ở hoang cốc một khắc, hắn vẫn một mực tự hỏi, cái kia chính là bản lĩnh mạnh nhất của hắn, phạm vi suy tư cũng chẳng có chừng mực, vô xa vô giới.
64 Trong ánh mắt khó tin của đối phương, Long Ưng nhẹ nhẹ nhàng nhàng rời khỏi. Chưa đến khoang thuyền, đã có người của Hoành Không Mục Dã mời Long Ưng vào gian riêng của y.
65 Long Ưng thở dài: - Đại Giang Liên rốt cuộc đã rục rịch ở Ba Thục rồi. Khâu Thần Tích nói: - Xem ra không giống. Bang hội có sức ảnh hưởng trên địa bàn hoạt động của Đại Giang Liên là Tây Giang bang.
66 Hoành Không Mục Dã hỏi: - Sao không phải Dương Châu mà là Ba Thục? Long Ưng đáp: - Đây là “nhất cử lưỡng tiện. Tính trọng yếu của Ba Thục chỉ đứng sau Dương Châu, nếu Dương Châu là kinh đô phía Nam của Đại Chu, thì Ích Châu Ba Thục chính là hậu phương lớn của cả Trung Thổ, nó lại có cái lợi thượng du của Trường Giang, tiến có thể công, lui có thể thủ.
67 Khoang hành khách có ba tầng, Long Ưng chỉ thuần túy dựa vào cảm ứng, đuổi theo tên béo đến tầng thứ hai. Đoạn Khách đẩy cửa tiến vào phòng của gã, Long Ưng thấy phòng của mình ở ngay đối diện phòng ấy, bèn chạy nhanh như chớp về phòng.
68 Long Ưng bước vào tầng cao nhất của khoang, nhưng bị người của Ô Giang bang ngăn lại, nói: - Đây là tầng dành cho khách nữ, xin mời trở về. Long Ưng thầm than trong lòng, nhưng vẫn cất giọng nói: - Tại hạ Phạm Khinh Chu, muốn bái kiến lão đạo cô.
69 Vương Dục hớn hở nói: - Ngu sinh quả nhiên không nhìn lầm người. Phạm huynh chính là chánh nhân quân tử. Không sao, sức khỏe của ngu sinh còn chịu được.
70 Bang chúng thét to hưởng ứng, tề tâm hiệp lực khống chế cánh buồm đi về phía nam. Long Ưng bắn ra mũi tên thứ hai, trúng vào cột buồm một thuyền chủ khác.
71 Đan Thanh Tử nói: - Người này hơn hai mươi năm trước tiếng xấu lan xa. Chẳng những vì thủ đoạn của hắn hung tàn, động chút giết người mà còn vì y chỉ thích đàn ông.
72 Lúc này mọi người đều hiểu được sự tình nghiêm trọng, bởi vì trong tình thế ngày hôm nay, làm gì có chuyện đến lượt một người tùy tùng lên tiếng? Tổng Tuần Bộ Tào Lương Ngọ kêu lên một tiếng, tỏ vẻ bất mãn, tuy nhiên bị Hắc Xỉ Thường Chi liếc nhìn bằng ánh mắt sắc bén, nhất thời sợ tới mức lời nói sắp ra khỏi miệng buộc phải ngậm lại.
73 Long Ưng vui vẻ: - Nhớ kỹ, chỉ cần đuổi hắn chạy đi là được, mặt khác hết thảy giao cho chúng tôi xử lý. Dứt lời, hắn lướt qua cầu nhỏ, tiến vào tiểu lâu.
74 Long Ưng sớm vung Xà thủ đao ra, tính chính xác tốc độ của con ngựa, cự ly và vị trí, từ nơi ẩn nấp phóng ra, mũi đao vừa vặn đâm chếch phía sau bên trái của tên trộm hái hoa.
75 Long Ưng cảm thấy xót thương, biết nhiều năm sau khi Hầu Hi Bạch bị hại tới bây giờ, sự đả kích của nàng vẫn chưa hồi phục, hắn nghiêm mặt nói: - Ta đã gặp Pháp Minh, tuy võ công của hắn cao thâm không thể dò, nhưng từ thân thủ của đại tỷ để suy đoán trình độ của lệnh sư, rõ ràng Pháp Minh không có bản lĩnh một mình đả thương lệnh sư, hẳn là phải có đồng lõa, người đó chính là Tà Tông Mạc Vấn Thường.
76 Cùng hai đạo nhân đi đầu đánh lên đường núi, tâm thần Long Ưng tiến vào trạng thái Ma Cực, hai tay đồng thời thi triển thương pháp, lợi hại nhất là hai tay ra chiêu khác nhau, giống như hai lính cầm thương đồng thời xông trận công thành.
77 Nhân lúc ngọn lửa đang cháy hừng hực bỗng tắt hẳn, trời đất tối đen, Mộng Điệp búng ra hàng loạt quân cờ, không cần để ý là quân đen, quân trắng gì cả, lấy hết sức bình sinh búng mạnh về phía kẻ địch.
78 Minh Tâm ngây thơ trả lời: - Sư tôn đã thành chính quả, thành tiên, chúng ta sẽ luôn nghe theo sư tôn. Minh Huệ hiểu biết hơn Minh Tâm, giải thích: - Đạo gia chúng ta có ba cách để tu thành tiên, sơ cấp “cử hình thăng hư” gọi là Thiên tiên, trung cấp “du hồ danh sơn”, gọi là Địa tiên.
79 Nghĩ tới sự tàn ác của chúng, Long Ưng chui vào trong khoang thuyền để tìm, thấy người là giết. Hắn lặng lẽ giải quyết gần ba mươi tên địch ở trong khoang thuyền.
80 Long Ưng nói với Mộng Điệp: - Chờ sau khi tiểu đệ ngủ, đại tỷ có thể thử xem công phu của Minh Huệ đạo muội mà. Mộng Điệp bất đắc dĩ đành đáp ứng. Long Ưng quay sang hỏi Minh Tâm: - Nữ đan của tiểu sư muội từ đâu mà có? Minh Tâm lắc đầu đáp: - Muội không biết, sư tôn cũng không biết.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50